Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 360: Dì Nhỏ, Sao Dì Lại Chạy Tới Đây?

Chương 360: Dì Nhỏ, Sao Dì Lại Chạy Tới Đây?
Trương Khải với Tôn Thiên hai người vốn cũng muốn tìm nữ sinh nào đó bắt chuyện, nhưng thấy Vương Viễn Bằng hết lần này tới lần khác bị người ta phớt lờ, trong nội tâm khó chịu, có tặc tâm không có tặc đảm.
Lão Lưu với Lý Tuấn thì tương đối thuần túy, đều là người đã có "Vợ", ra khỏi nhà tuân thủ nghiêm ngặt gia quy, chỉ ngắm mỹ nữ chứ không đến gần, nhìn no con mắt là được.
"Tam ca, cô gái phía trước mặt anh rất xinh đẹp, anh giúp em xin tài khoản QQ được không."
Tôn Thiên rụt rè đến mức chỉ có thể mỉm cười hì hì đến gần Trần Giang Hà, khuyến khích anh hỗ trợ xin tài khoản QQ.
"Được." Trần Giang Hà cười gật đầu, sau đó hướng về phía trước gọi: "Người đẹp!"
Anh gọi một cái, mấy cô gái phía trước đồng thời quay đầu lại, Trần Giang Hà sải bước đi lên, cười đùa tí tửng vớ cô gái xinh đẹp nhất: "Người tôi vừa gọi chính là cô, tôi với bạn bè đang chơi trò nói lời thật hay đại mạo hiểm, tôi thua rồi, mấy người bạn kêu tôi lại đây hỏi xin số QQ của cô."
Cô gái hơi chớp mắt, cười hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ người bạn mà anh nói đến không phải là chính anh sao?"
"Tuyệt đối không phải." Trần Giang Hà một bên phủ nhận, một bên lấy điện thoại di động ra: "Điện thoại di động của tôi QQ gần đây xảy ra vấn đề, đều là không hiểu sao mà không thêm bạn được, cô nếu như không tin, có thể dọc dãy số để cho tôi thêm một cái thử xem, xác minh tính chân thực ngay tại chỗ."
Cô gái che miệng cười, nghĩ thầm anh chàng này rõ ràng là đang lừa mình, nhưng mà thấy hắn lớn lên đẹp trai, lúc cười lên rất rực rỡ, không nhịn được đem tài khoản QQ báo cho hắn.
"Khụ khụ."
Một giọng nói quen thuộc vang lên từ cô gái cầm điện thoại di động.
"Đây không phải nói là có vấn đề gì sao? Anh đang nói dối." Cô gái cố ý nói.
Trần Giang Hà gãi đầu một cái, vẻ mặt vô tội nói: "Tôi cũng không biết làm sao liền có thể thêm bạn tốt, đoán chừng là Penguin thấy cô rất xinh đẹp, ảnh đại diện đặc biệt đẹp, không đành lòng để tôi bỏ lỡ cơ hội được kết bạn với cô."
"Anh cũng thật là biết cách nói chuyện." Gò má cô gái hơi đỏ lên, cảm giác lời nói này đặc biệt trêu chọc, lúc hắn nói chuyện đều là những lời tán tỉnh, nhưng ánh mắt rất chân thành.
Trần Giang Hà thấy cô mặt đỏ, cười nói: "Rất hân hạnh được biết cô! Tôi đã thêm QQ rồi, sau này sẽ là bạn tốt, hãy thường xuyên liên hệ nha."
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
"Tách tách tách."
Đi chưa được mấy bước, cô gái đã gửi cho anh một biểu tượng cảm xúc "Mỉm cười" thông qua lời mời kết bạn của anh.
Anh em ở ký túc xá 414 trợn mắt há mồm, trong lòng chua xót vừa thầm chửi rủa: Đây là cái xã hội chết tiệt gì mà chỉ xem mặt vậy.
"Trần Giang Hà!"
Trần Giang Hà vừa mới "chiến thắng trở về", đột nhiên cách đó không xa truyền đến một tiếng gọi quen thuộc, bất thình lình tóc gáy dựng thẳng lên.
"Dì nhỏ, sao dì lại chạy tới đây?"
Trần Giang Hà quay đầu nhìn lại, nghĩ thầm hôm nay quả nhiên không thích hợp để đi ra ngoài, lần này thì hay rồi, mới vừa xin được tài khoản QQ của một cô gái, cư nhiên bị dì nhỏ bắt quả tang.
"Lời này không phải nên là dì hỏi cháu sao?"
Trịnh Gia Hân đi tới trước mặt Trần Giang Hà, giơ tay đem hắn tóm chặt, hỏi: "Thành thật khai báo, cháu chạy đến đây làm gì?"
"Dì không phải mới vừa rồi nhìn thấy hết rồi sao?" Trần Giang Hà né mấy lần không né được, mới bất đắc dĩ nói: "Bạn cùng phòng cháu còn ở đây, dì cho chút thể diện, đừng nhéo lỗ tai."
"Nửa tháng không lộ diện, vừa lộ diện liền trêu chọc con gái, còn muốn kêu tôi giữ mặt mũi cho cậu?"
Trịnh Gia Hân hỏi ngược một câu, lại là đưa tay lôi kéo Trần Giang Hà đi tới dưới gốc cây cách đó không xa, tìm xung quanh lấy một cành cây nhỏ, thở hổn hển ở trước mặt Trần Giang Hà vung tay thử, cảm giác vẫn rất thực dụng.
"Dì nhỏ, dì đừng hiểu lầm, cháu vừa rồi chỉ là thay người khác tới xin tài khoản QQ mà thôi." Trần Giang Hà nhận ra tình thế không ổn, vội vàng giải thích một câu.
"Dì không có gì phải hiểu lầm, tên nhóc không thành thật này rõ ràng là tự mình chạy lên đi tìm con gái người ta xin tài khoản QQ, lại còn nói là thay bạn cùng phòng xin?" Trịnh Gia Hân nhíu mày, nói: "Vươn tay ra đây."
Trần Giang Hà đưa tay ra.
Một tiếng kêu lên, cành cây trong tay Trịnh Gia Hân đánh xuống, đã thấy Trần Giang Hà nhanh chóng rút tay về, đánh vào không khí.
"Lại đưa ra đây, không cho phép trốn!" Trịnh Gia Hân nói.
"Cháu?" Trần Giang Hà cũng trừng trừng mắt, đây là giải thích không hiểu sao?
"Cháu cái gì mà cháu?" Trịnh Gia Hân khịt mũi nhẹ: "Dám làm không dám chịu, cháu trước đây không phải như vậy."
"Này?" Trần Giang Hà có một loại cảm giác không hiểu, nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch.
"Này cái gì này!" Trịnh Gia Hân ném cành cây nhỏ trong tay xuống, trực tiếp duỗi ra hai tay nhéo má Trần Giang Hà, tức giận hỏi hắn: "Cô gái vừa rồi, xét về tướng mạo, vóc người, khí chất, sao có thể so sánh được với Diệc Xu chứ?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận