Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 615: Đồ Khốn, Em Cũng Yêu Anh

Chương 615: Đồ Khốn, Em Cũng Yêu Anh
Trần Giang Hà đang định đi theo thì điện thoại trong túi đột nhiên rung lên vài lần, anh lấy ra xem, là cuộc gọi của cô em vợ Từ Chỉ Quân.
"Alo."
Trần Giang Hà nghe điện thoại, cố ý cao giọng : "Chỉ Quân, em tìm anh có chuyện gì sao ?"
Đúng như dự đoán, cô Từ vừa nghe thấy "Chỉ Quân" thì liền bước đi chậm lại.
"Anh rể, lúc anh giúp em nạp thẻ ăn có phải là nhầm lẫn rồi không? Buổi trưa khi em đi lấy đồ ăn bị dọa chết rồi." Từ Chỉ Quân nói.
"Không nhầm đâu." Trần Giang Hà cười hì hì đáp lại, "Quen rồi thì sẽ tốt thôi."
"Vâng ạ."
Từ Chỉ Quân gật gật đầu, rất biết cách đối nhân xử thế, nói: “Không có công không dám hưởng lộc, nếu sau này anh rể và chị gái em có mâu thuẫn, em sẽ giúp hòa giải.”
Nghe vậy, Trần Giang Hà thầm nghĩ : Quả không hổ là học sinh xuất sắc đứng đầu trong toàn quận, EQ thực sự là không ai bằng. Tất nhiên, điều này có liên quan đến số tiền mà Trần Giang Hà nạp vào trong thẻ ăn : 10885, ám chỉ khá là đến nơi đến chốn.
Càng quan trọng hơn là cô em vợ này thừa hưởng những phẩm chất xuất sắc của mẹ vợ : có hứng thú với tiền.
Hồi đó, khi lần đầu tiên Trần Giang Hà đến nhà chơi, chỉ một chiếc hồng bao lớn là đã thuận lợi mua chuộc được cô gái thông minh lanh lợi này.
Trần Giang Hà nói chuyện điện thoại với cô vài câu rồi cúp máy, ngẩng đầu nhìn thấy Từ Chỉ Tích đang nhìn mình chằm chằm, anh bước tới, báo cáo ngắn gọn chuyện chiều hôm qua anh đưa Từ Chỉ Quân đến Đại học Trung Sơn làm thủ tục nhập học.
"Cảm ơn anh."
Từ Chỉ Tích nghe xong thì nói tiếng cảm ơn, mặc dù Trần Giang Hà là một tên khốn nạn, nhưng ngoại trừ lần trước anh thú nhận qua điện thoại khiến cô đau lòng buồn bã ra, những phương diện khác thật sự không thể soi ra khiếm khuyết gì.
“Không thể mềm lòng, nếu không sau này sẽ càng buồn hơn.” Từ Chỉ Tích trong lòng thầm nói với chính mình.
Trần Giang Hà không biết cô đang nghĩ gì, chỉ cười nói: “Trọng lượng của lời cảm ơn này có chút nhẹ, thay vào đó đãi anh một bữa thì tốt hơn.”
"Nằm mơ đi."
Từ Chỉ Tích trực tiếp từ chối, nói xong thì nhanh chóng đi vào tòa nhà ký túc xá của nhân viên giảng dạy và hành chính, chỉ để lại tấm lưng tuyệt đẹp của Trần Giang Hà chạy lên cầu thang.
"cô Từ !"
Trần Giang Hà đột nhiên hét lên.
Giọng của anh lớn đến mức khiến cho bóng đèn điều khiển bằng giọng nói ở nơi tối tăm trong tòa nhà ký túc xá dành cho nhân viên giảng dạy và hành chính sáng lên.
Bước chân của Từ Chỉ Tích hơi chậm lại, nhưng cô không quay đầu.
"Anh Yêu Em !"
Lại là một tiếng hét của Trần Giang Hà, hai lần dọa cho con mèo con đang tìm đồ ăn bên cạnh thùng rác nhảy vào bụi rậm. Mấy vị giáo sư già thò đầu ra xem tên nhóc không hiểu chuyện nào mà to gan như vậy, dám chạy đến khu ký túc xá của nhân viên giảng dạy và hành chính lớn tiếng tỏ tình.
Trần Giang Hà nghe thấy động tĩnh liền ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Từ Chỉ Tích dừng lại tại chỗ, sững sờ hồi lâu, cô quay đầu lại thì thấy anh đã bỏ chạy xa rồi, tiếng mắng như muốn khóc "Đồ khốn", trong lòng lại nhẹ nhàng nói : Em cũng yêu anh, nhưng bây giờ em thực sự không thể tha thứ cho anh.
Trần Giang Hà chạy một mạch về phía dưới lầu ký túc xá nam sinh, các nam sinh ra vào đều nhiệt tình chào hỏi anh.
Hết cách rồi, anh quá nổi tiếng, vinh dự quá nhiều, ở ký túc xá nam khó tìm được người nào không biết anh.
Con người Trần Giang Hà này không tỏ ra dáng vẻ kiêu ngạo cũng không thích phô trương, luôn mỉm cười khi nhìn thấy mọi người, rất có sức hấp dẫn.
Đến năm ba đại học, các nam sinh trong ký túc xá rõ ràng đã bắt đầu phân ra hai cực. Có một số ký túc xá cùng nhau thì lên nghiên cứu sinh, không khí học tập rất sôi nổi. Ký túc xá giống như lớp học, thư viện vậy, bày ra toàn là tài liệu học tập và đề thi lên nghiên cứu sinh, người nào người nấy đều đang miệt mài nỗ lực.
Còn một số ký túc xá thì đã bắt đầu buông xuôi mặc kệ đời, đánh bài, chơi game, xem phim, sớm đã mất đi lòng hăng hái tươi mới từ lâu, bày bàn học ra chơi mạt chược.
Ký túc xá 414 cũng có xu hướng phân hóa. Nửa đầu năm, sau khi Lưu Đống Lương đi theo Trần Giang Hà mua vào cổ phiếu của Tập đoàn An Hạ kiếm được mấy vạn nhân dân tệ thì bắt đầu có chút khoe khoang. Mua cổ phiếu giá rẻ của Tập đoàn Huy Hoàng, kết quả là anh ta đã lỗ sạch hết tiền, thực tế đã diễn giải cái gì gọi là "Số tiền kiếm được dựa vào vận may, cuối cùng phải dựa vào thực lực mà lỗ sạch".
Trương Khải thật thà, đi theo con đường thi lên nghiên cứu sinh. Ngày thường, ngoài việc giúp bạn cùng phòng đi lấy cơm như thường lệ, dọn dẹp vệ sinh, đi lấy nước và điểm danh, anh dành thời gian còn lại để học, không màng thế sự.
Vương Viễn Bằng vẫn rất phóng túng, có điều cũng đã kiềm chế hơn so với hai năm trước. Lý Tuấn đang tích cực hợp tác điều trị, tình hình sức khỏe rất tốt.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận