Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 175: Kế Hoạch Mua Nhà

Chương 175: Kế Hoạch Mua Nhà
Ngoài ra, sáu nhân viên kinh doanh dưới tay quản lý Diệp, bọn Hồ Vĩ, Vương Kiệt, Trương Lâm Sơn là nhân viên kinh doanh lâu năm, tuy rằng điểm doanh số không quá cao, nhưng lại tương đối ổn định, không giống như sinh viên làm thêm mà Trần Giang Hà mới tuyển, rất nhiều người đều là kiểu vừa mới bắt đầu nhiệt huyết đầy mình, chưa được mấy ngày đã đánh trống lui quân, có người thậm chí một ngày cũng chịu không nổi, buổi sáng đi ra ngoài chạy vài vòng thị trường, buổi chiều trở về liền nghỉ cơm.
Đương nhiên, điều này cũng do lúc tuyển người Trần Giang Hà không làm công tác sàng chọn, anh thấy, nghề sales này không cần thiết phải thiết lập tiêu chuẩn, trên cơ bản là người thì đều có thể làm, về phần có thể làm bao lâu, kiếm được bao nhiêu tiền, toàn bộ dựa vào năng lực cá nhân, chỉ tiêu sàn(2) rất thấp, chỉ tiêu trần(2) thì rất cao.
1.Chỉ tiêu sàn, chỉ tiêu trần: ý là chỉ tiêu thấp nhất và cao nhất.
Sau khi Trần Giang Hà thăng chức thành quản lý khu vực, dưới tay có ba phòng kinh doanh, lần lượt là Thiên Hà, Hải Châu và Việt Tú, đội ngũ bên phía Thiên Hà là anh đích thân dẫn dắt, Hải Châu là Diệp Tiểu Dung, về phần Việt Tú, vốn là một vị quản lý kinh doanh tên là Vi Thiên Hào dẫn đội khai thác.
Vi Thiên Hào không có năng lực gì, còn ỷ vào việc bản thân là nhân viên lâu năm, làm lơ với những quyết sách điều hành của Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà không nói hai lời trực tiếp sa thải anh ta, gộp hai khu Thiên Hà và Việt Tú thành một, anh tự dẫn đội đi lo liệu việc kinh doanh ở thôn Thành Trung, khu vực đô thị thì chỉ giao cho phụ tá đắc lực có năng lực và đáng tin là Lý Tuấn và Đường Nguyệt Đình.
"Quản lý Diệp, hôm nay phải nhờ chị vất vả một chút, dẫn nhân viên kinh doanh lâu năm của khu Hải Châu đi theo tôi chạy doanh số ở thôn Thạch Bài."
Trần Giang Hà đi đến trước mặt Diệp Tiểu Dung, cười hì hì nói.
Diệp Tiểu Dung mặt mày tươi tắn, mỉm cười nói: "Cùng tổng giám đốc Trần đi chạy doanh số, sao lại vất vả chứ? Rõ ràng là cơ hội học tập khó được mà, chúng tôi cầu còn không được."
Tuy nói chức vị hiện tại của Trần Giang Hà chỉ là quản lý khu vực, nhưng Diệp Tiểu Dung đã dùng tới xưng hô "Tổng giám đốc Trần" này trước rồi.
Trần Giang Hà nhìn nhìn Diệp Tiểu Dung, nói tiếp: "Sau này phạm vi khai thác thị trường của các chị không cần phải giới hạn trong khu Hải Châu, Thiên Hà, Việt Tú đều có thể chạy, chỉ cần có thể ký đơn, cho dù các chị vượt khu chạy đến Phiên Ngu, Bạch Vân, Lệ Loan, cũng không phải không được."
"Hắc, lại là một chuyện tốt cầu còn không được." Đôi mắt Diệp Tiểu Dung sáng ngời, cười dài cứ như là buổi sáng đi ra ngoài nhặt được tiền vậy.
Tám giờ, Trần Giang Hà đích thân dẫn đội đi đến thôn Thạch Bài chạy doanh số, gần đó lần lượt có thôn Liệp Đức, thôn Tiển đều bị anh trực tiếp bỏ qua, bởi vì không lâu sau nơi này sẽ di dời tập thể, một tòa CBD(3) cấp thế giới tên là "Châu Giang Tân Thành" sẽ đột ngột mọc lên từ mặt đất, trở thành biểu tượng mới của Quảng Đông.
2.CBD: khu thương mại trung tâm của một quốc gia.
"Nghe nói sang năm thôn Liệp Đức sẽ bắt đầu di dời, những hộ dân ở trong thôn chia đều mỗi hộ có thể được chia bốn năm căn nhà, nhiều thì thậm chí hơn mười căn, tài sản ít nhất hơn chục triệu đồng, thậm chí hơn trăm triệu."
Lúc ngồi xe buýt, Diệp Tiểu Dung và mấy nhân viên kinh doanh khu Hải Châu cũng đang bàn luận việc thôn Liệp Đức phá bỏ và di dời.
Cô vừa dứt lời, Hồ Vĩ mặt đầy mụn cười nói: "Ngoại hình của quản lí Diệp xinh đẹp như vậy, phải thường xuyên đến thôn Liệp Đức đi qua đi lại, nói không chừng ngày nào đó gặp được một người dân bản xứ đẹp trai, lập tức gả vào nhà giàu có."
Nghe vậy, Diệp Tiểu Dung cười cười nói: "Gả vào nhà giàu có gì tốt, nhiều quy tắc muốn chết, sống không được tự nhiên, còn không bằng tự cố gắng kiếm tiền, sau này mua nhà ở bên rìa Châu Giang."
"Mua nhà bên rìa Châu Giang?"
Hồ Vĩ sửng sốt một lát, đề tài này, hình như không thích hợp với một thanh niên một tháng kiếm hai ngàn đồng như anh ta.
Nhưng Vương Kiệt ở bên cạnh thì cười nói: "Chị Dung trâu bò, giá bình quân của mấy căn nhà bên rìa Châu Giang đã muốn trên hai chục ngàn một mét vuông, bây giờ vẫn đang tăng lên không ngừng, ngay cả nghĩ tôi cũng không dám nghĩ đến việc mua nhà này, chỉ cầu trước ba mươi tuổi có thể kiếm đủ một trăm ngàn đồng, về nông thôn xây một căn nhà mới làm rạng rỡ tổ tông."
Diệp Tiểu Dung quay đầu liếc nhìn Vương Kiệt một cái, nói: "Tiểu Vương, cậu tuổi còn trẻ, sao không có một chút lý tưởng khát vọng nào vậy, nhìn tổng giám đốc Trần nhà người ta mà xem kìa, vẫn đang đi học mà đã lợi hại như vậy, nói không chừng sau này có thể mua cả một tòa nhà ở trung tâm Châu Giang luôn."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận