Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 584: Vũng Nước Đục Này Không Chỉ Có Mình Tôi Quấy

Chương 584: Vũng Nước Đục Này Không Chỉ Có Mình Tôi Quấy
Triệu Huy Hoàng sẽ mở hội nghị đồng hương ở Triều Sơn, khả năng là muốn gom góp tài chính chuẩn bị cho lần giơ bảng thứ hai.
Trần Giang Hà hoàn toàn không gấp gáp, dự án hơn hai tỉ chỉ mới tiến hành được một phần ba mà Triệu Huy Hoàng đã muốn chống đỡ không nổi, đến vòng chiến đấu thứ hai anh chuẩn bị đánh tiếp một tỷ xem ông ta còn chơi nổi hay không.
Không chỉ có như thế, Trần Giang Hà cũng đang bí mật liên hệ với mấy cơ quan tài chính lớn ở Quảng Đông, chuẩn bị bán khống ba công ty niêm yết thuộc tập đoàn Triệu thị làm ông ta trở tay không kịp.
Đương nhiên, loại chuyện này chỉ có thể tiến hành trong bí mật, nếu công khai ra bên ngoài rất dễ gây nên sự chú ý và điều tra của các bên liên quan.
"Vũng nước đục này không chỉ có mình tôi quấy, tốt nhất là kéo thêm nhiều nhân vật quan trọng một chút xuống nước, đến lúc đó coi như có thất bại cũng có thể sống sót leo lên bờ.”
Trần Giang Hà sờ lên cằm suy nghĩ một lát, người đầu tiên hiện lên trong đầu là Thẩm tiên sinh, sau đó chính là Dương Vãn Tình.
"Trước dễ sau khó, giải quyết Dương Vãn Tình rồi nói tiếp."
Trần Giang Hà ngầm quyết định mục tiêu nhỏ trong đầu.
Hai ngày sau, hở tí là anh lại chạy đến tổng bộ ở Quảng Đông của tập đoàn Viễn Dương, ngồi trong văn phòng Dương Vãn Tình uống trà đến khi no bụng mới rời đi.
Dương Vãn Tình thật sự không hiểu vì sau đột nhiên giám đốc Trần lại nhàn rỗi như thế, nhưng trong thời gian này ngành bất động sản đều nghỉ giải lao tập thể, cô cũng rất rảnh. Hai người ngồi trong phòng làm việc nói chuyện trên trời dưới đất vẫn rất ăn ý.
Ngoài phòng làm việc vang lên tiếng đập cửa.
“Mời vào.”
Giọng nói của Dương Vãn Tình lạnh nhạt, ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên người đẩy cửa vào lại là Trần Giang Hà.
Cương Vãn Tình cười yếu ớt hỏi một câu: "Sao cậu lại tới nữa?"
"Không hoan nghênh đúng không?" Trần Giang Hà cười hỏi lại.
"Hoan nghênh thì hoan nghênh, nhưng trà của tôi sắp bị giám đốc Trần uống hết rồi, cậu mà đến thêm mấy lần nữa chắc tôi không chiêu đãi nổi mất.”
Dương Vãn Tình vừa nói vừa đứng dậy lấy trong ngăn tủ bên phải trà Đại Hồng Bảo cao cấp chuyên dùng để tiếp đãi lãnh đạo, rồi duyên dáng bước về phía bàn trà tiếp khách
Trần Giang Hà vô cùng hào hứng nhìn nhìn cô. Vị mỹ nữ tổng giám đốc kia có dáng vẻ rất tốt, trang phục công sở vừa đủ phác họa đường cong uyển chuyển, chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng đủ để mê hoặc vô số đàn ông.
Lúc đầu Dương Vãn Tình không hề có lòng đề phòng gì với Trần Giang Hà, nhưng hôm nay ánh mắt cô có phần nghiêm túc. Lúc hai người ngồi đối diện trên ghế sô pha, cô lơ đãng điều chỉnh tư thế ngồi, khép hai chân lại, đầu gối hơi nghiêng.
Trần Giang Hà nhìn chăm chú, bưng chén trà lên nhấp một hớp nhỏ sau đó cười hỏi: “Chị Tình, tôi có thể hỏi chị một vấn đề tương đối riêng tư không?”
"Ừm?" Dương Vãn Tình có hơi ngơ ngác nhìn Trần Giang Hà. Tên nhóc này nhìn chằm chằm chân cô một lúc lâu còn chưa nói, vậy mà bây giờ lại còn muộn hỏi chuyện riêng tư?
"Cậu hỏi đi, nhưng chưa chắc tôi sẽ trả lời.” Dương Vãn Tình trả lời một cách sáng suốt.
"Chị và Triệu Thụy An có tình cảm không?” Trần Giang Hà cũng rất trực tiếp.
“Anh ấy là hôn phu của tôi.” Dương Vãn Tình mỉm cười làm rõ quan hệ, sau đó hỏi lại: "Cậu cảm thấy thế nào?"
Trần Giang Hà có chút tiếc nuối thở dài: "Một vị hôn thê vừa xinh đẹp vừa có năng lực như thế mà người đàn ông kia lại không rung động.”
"Cậu hỏi quanh co chuyện riêng là để khen tôi sao?” Dương Vãn Tình cười nhạt một tiếng, nghĩ thầm em cái tôi cũng là mặc chung một cái quần với cậy, chuyện tôi và hôn phu có tình cảm hay không còn cần hỏi sao?
"Chị rất thông minh." Trần Giang Hà nhìn cô một cái nói: “Nói chuyện với người thông minh, tôi cảm thấy không cần thiết quanh co lòng vòng."
Dương Vãn Tình ngừng chớp mắt, cười nhẹ đối mặt với Trần Giang Hà: “Vậy cậu không ngại nói thẳng cho tôi biết rốt cuộc mỗi ngày cậu chạy đến phòng làm việc của tôi là vì mục đích gì chứ?”
Trần Giang Hà khoanh tay, nghĩ nghĩ rồi quyết định thành thật khai báo: “Tôi có một dự án vài tỷ muốn hợp tác với chị.”
"Ồ?" Dương Vãn Tình nhíu mày.
"Một khi dự án này thành công, ít nhất chị cũng kiếm được gấp ba lợi nhuận, nhưng cũng phải nỗ lực tương ứng.” Trần Giang Hà nói tiếp.
"Nói một chút xem nên trả cái giá như thế nào?”
Dương Vãn Tình rất có hứng thú hỏi.
"Có khả năng vị hôn phu của chị sẽ táng gia bại sản."
Có 3 logic để kiếm tiền: Tầng lớp thấp thu thuế IQ, tầng lớp trung tìm người mua cổ phiếu giá cao, tầng lớp trên chơi tài chính.
Ý tưởng cốt lõi của việc thu thuế IQ là tận dụng lỗ hổng thông tin, bản chất của việc tìm người mua cổ phiếu giá cao là đánh trống rải hoa, công cụ chơi tài chính là đòn bẩy, thả con săn sắt bắt con cá rô.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận