Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 479: Cả Công Ty Tôi Coi Trọng Chị Nhất

Chương 479: Cả Công Ty Tôi Coi Trọng Chị Nhất
Dương Uyển Oánh bật cười: “Vẻn vẹn tạm được thôi sao?”
“Nếu không thì sao?” Dương Uyển Oánh mỉm cười hỏi ngược lại, nhìn chăm chú em gái, dịu dàng hỏi: “Em gái, chẳng lẽ em có cảm tình với cậu ta đi?”
“Sao có thể.” Dương Uyển Oánh bĩu môi, phủ nhận nói: “Bọn em chỉ là bạn bình thường, em chỉ đánh giá cao cậu ta, không có cảm tình.”
“Vậy thì tốt.” Dương Vãn Tình gật đầu, như có thâm ý nói: “Chị đỡ phải lo lắng em bị cậu ta lừa tiền lẫn lẫn tình.”
“Cái gì.” Dương Uyển Oánh mỉm cười bác bỏ: “Em xuất thân là tài chính, dù có cảm tình với cậu ta, cũng không đến nổi bị lừa gạt.”
“Dĩ nhiên, người ta có bạn gái, vả lại dáng người rất đẹp, cũng không thiếu tiền, cho nên lo lắng của chị hoàn toàn dư thừa.” Dương Uyển Oánh cố tình nhấn mạnh.
“Ừ.” Dương Vãn Tình không mặn không nhạt ừ một tiếng, sau đó nói: “Bây giờ em còn trẻ, nếu gặp người đàn ông mà mình thích, có thể nắm chặt một cách thích hợp, đừng đi theo con đường cũ của chị.”
“Chị, chị sẽ không dễ dàng chịu khuất phục đi?” Dương Uyển Oánh hỏi.
Dương Vãn Tình mỉm cười không nói.
“Nói thật, em thật sự rất ghét cái tên Triệu Thụy An đó, ngoại trừ gia thế ra còn lại thật là tồi tệ, mà các trưởng bối vẫn cứ quyết tâm sắp xếp hôn nhân giữa chị và anh ta, cũng đã thế kỷ 21 rồi còn cổ hủ như vậy, nghĩ thôi cũng tức mình.” Dương Uyển Oánh càng nói càng tức, không nhịn được dùng thìa chọc vào đáy ly leng keng vang dội.
“Cũng không phải em lập gia đình, em tức giận như thế làm gì?”
Dương Vãn Tình mỉm cười hờ hững, nói: “Bất kể thời đại nào, hôn nhân gia tộc sẽ luôn tồn tại. Triệu Thụy An cũng không đến nỗi xấu xa như em nói, chỉ là lòng dạ hơi nhỏ mọn, làm người không hào phóng mà thôi.”
“Dù sao em vẫn cảm thấy anh ta không xứng với chị.”
Dương Uyển Oánh hơi giận dỗi, nhưng lại rất lý trí khuyên nhủ: “Đàn ông xuất sắc hơn anh ta thì thiếu gì, chị không cần phải ép dạ cầu toàn, hãy dùng sự dứt khoát kinh doanh của chị tìm một người đàn ông yêu đương, dù cho kết quả như thế nào, còn hơn là nói chuyện hôn nhân mà không có chút nền tảng tình cảm nào.”
“Được rồi, không nói về chuyện này nữa.”
Dương Vãn Tình cắt đứt chủ đề, nhìn ánh nắng tươi sáng bên ngoài xuyên qua quán cà phê, lẩm bẩm nói nhỏ: “Cứ kỳ vọng kế hoạch marketing của Trần Giang Hà đi.”
Sau khi Trần Giang Hà rời khỏi Tòa Tháp CITIC, quay đầu đi đến cửa hàng “Tưởng Gia” nằm ở Favorview Palace.
Đây là cửa hàng đầu tiên được điều hành trực tiếp bởi Công ty Kinh Doanh Bất Động Sản Tưởng Gia, quản lý cửa hàng kiêm đối tác điều hành là Diệp Tiểu Dung.
Lúc Trần Giang Hà đến cũng không có chào hỏi trước, vào cửa đúng lúc bắt gặp Diệp Tiểu Dung đang đào tạo nhân viên mới cũ trong cửa hàng về kiến thức chuyên môn và kỹ năng bán hàng.
Trần Giang Hà bình tĩnh đứng ngoài cửa lắng nghe một hồi lâu, cho đến khi Diệp Tiểu Dung phát hiện ra anh, cười hì hì chủ động đi về phía anh, mới đẩy cửa kính bước vào trong cửa hàng.
“Chào trần tổng.”
“Chào Trần tông.”

Trần Giang Hà vừa vào cửa,, các nhân viên trong cửa hàng rối rít nhiệt tình chào hỏi.
Trần Giang Hà gật đầu hỏi thăm, sau đó mỉm cười hỏi Diệp Tiểu Dung: “Thế nào, vẫn đang thích nghi với môi trường mới sao?”
“Lúc đầu thì còn chưa quen, hiện tại đã hoàn toàn thích nghi rồi.”
Diệp Tiểu Dung kéo thẻ làm việc trước ngực, mặt nở nụ cười nói: “Tiền hoa hồng tuần trước mà rất nhiều nhân viên kiếm được có thể trang trải nửa năm tiền lương, tôi cũng kiếm được không ít.”
Mặc dù Diệp Tiểu Dung nở nụ cười vui vẻ, nhưng Trần Giang Hà vẫn nhận ra vẻ buồn bã khó che giấu trong mặt mày cô.
“Đây mới chỉ là sự khởi đầu.”
Trần Giang Hà mỉm cười, nói: “Tôi lại kéo đến cho mọi người một công việc kinh doanh lớn, tiếp theo phải xắn tay áo lên làm việc chăm chỉ hơn, dẫn dắt các anh em có một năm thịnh vượng.”
“Hả?”
Diệp Tiểu Dung trừng mắt nhìn, vốn tưởng Trần tổng điều cô từ vị trí Quản Lý Đoàn Đội Light Chaser của Thâm Quyến đến Cửa Hàng Kinh Doanh Bất Động Sản này làm Quản Lý Cửa Hàng, là dự định sắp xếp gạt ra rìa, không ngờ lợi ích nối tiếp nhau đến.
“Đây không phải gạt ra rìa, Trần tổng rõ ràng coi tôi như thân tín.” Trong lòng Diệp Tiểu Dung bừng tỉnh.
“Chuyến đi môi giới bất động sản này, làm xong là có thể phát đại tài, cửa hàng của Favorview Palace là điểm khởi đầu, bắt đầu từ năm sau, chi nhánh của chúng ta sẽ đi theo con đường phát triển của Light Chaser, trải rộng Đồng bằng Châu Thổ Sông Châu Giang, đặt chân vào Đồng bằng Sông Dương Tử, Bắc Kinh, Thiên Tân, Hà Bắc, cuối cùng đạt được bố trí toàn quốc.
Trần Giang Hà nói về định hướng phát triển chung của công ty, sau đó mỉm cười chia sẻ với Diệp Tiểu Dung nói: “Hôm nay không chỉ nói về một công việc kinh doanh lớn, còn thuận lợi nhận được khoản tài trợ đầu tiên cho “Tưởng Gia” của chúng ta.”
“Nhanh như vậy đã nhận được tài trợ sao?” Trước mắt Diệp Tiểu Dung sáng lên, mặt đầy hưng phấn nói: “Bao nhiêu tiền thế?”
Trần Giang Hà xòe nắm ngón tay phải: “500 vạn!”
“Quá tuyệt vời!”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận