Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 591: Đàn Anh, Tôi Đẹp Không?

Chương 591: Đàn Anh, Tôi Đẹp Không?
Đáng tiếc Trần Giang Hà thường thấy người đẹp, cũng chỉ một chút thoáng ngẩn người, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Nước mắt nói đến là đến, nhìn điềm đạm đáng yêu, cô thực sự rất phù hợp để đóng phim thần tượng.”
“Nhưng một số đạo diễn trẻ tuổi có ý định xấu, chưa có một tác phẩm thành công, trong đầu đã nghĩ đến quy tắc ngầm, những cô gái ba ba thúy giống như cô, đến Hoành Điếm có thể sẽ chịu thiệt thòi.” Trần Giang Hà nói tiếp.
“Ba ba thúy là ý gì?” Dịch Thải Vi hỏi.
Trần Giang Hà bật cười: “Tiếng Quảng Đông, 18 tuổi, ba ba thúy, hình dung cô gái trẻ tuổi.”
“Ồ.” Dịch Thải Vi nhàn nhạt ồ một tiếng, lại hỏi: “Đàn anh, tôi đẹp không?”
“Một chút cũng không đẹp.”
Trần Giang Hà đột nhiên nghiêm túc lên, hẳn hoi lắc đâu: “Tôi cũng nghi ngờ sinh viên nam Nhạc Viện Tinh Hải của các cô có phải mắt mù hay không, lại chọn một cô gái xấu như vậy làm hoa khôi trường.”
“Hả?” Dịch Thải Vi lúc đầu chết lặng nhìn vẻ mặt thành thật của Trần Giang Hà không giống nói đùa, không nhịn được khịt mũi, nước mắt như hạt châu đứt dây, tuôn ra liên tục, trong lòng cực kỳ khó chịu.
“Thật ra tôi cận thị hơn một nghìn độ, không phân biệt được người và vật trong phạm vi nửa mét.”
Trần Giang Hà tháo dây an toàn tiến lại gần, cẩn thận quan sát cô vài lần: “Cô gái như em gần như từ đầu đến chân đều gu thẩm mỹ của tôi, nếu như tôi không có bạn gái, nhất định đã thích cô ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô.”
Dịch Thải Vi nhìn Trần Giang Hà với khuôn mặt xinh đẹp đẫm nước mắt, một câu nói khiến cô khổ sở, một câu nói lại khiến cô vui mừng, từ nhỏ đến lớn, trừ anh ra, không có người khác.
Trần Giang Hà đưa tay mở tủ đụng trong xe, lấy ra một phần văn kiện đưa cho cô: “Tôi có hợp đồng bán thân, cô mang về trường nhìn xem, cảm thấy thích hợp thì ký tên, chuyện quay phim này trước tiên cứ ném sang một bên đi.”
Dịch Thải Vi ngạc nhiên nhân lấy: “ Công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn Truyền thông Văn hóa Tư Tề, thỏa thuận ký hợp đồng nghệ sĩ.”

Ký tên Dịch Thải Vi, đối với Trần Giang Hà mà nói đây chỉ là bước tiến đầu tiên ở mảng giải trí trong bối cảnh kinh doanh, mục tiêu của bước thứ hai là Hứa Tịnh Tử đến từ Đại Học Y An Huy là người sắp vén lên gió bão trên QQ Music.
Ba thắng bất tri bất giác đã trôi qua, bước vào tháng tư, nhiệt độ của Quảng Đông từng bước nhảy lên đến hơn 30 độ C, đầu hè đến như thường hẹn, khuôn viên trường đại học vẫn tràn ngập mùa xuân.
Tiếc là dù phong cảnh mùa xuân có đẹp đến đâu Trần Giang Hà cũng không có lòng dạ nào thưởng thức, khoảng thời gian này Triệu Huy Hoàng điên cuồng mua vào cổ phiếu Tập Đoàn An Hạ, tiến sát vị trí cổ đông lớn nhất Tập Đoàn, Trần Giang Hà một hơi đập vào 1,2 tỷ mới miễn cưỡng ổn định cục diện.
Nhưng Triệu Huy Hoàng dường như có vô số đạn, liên tục ném tiền, kéo dài gây áp lực, quyết tâm dùng cách thô bạo đơn giản nhất, áp đảo Trần Giang Hà và Lâm Triết Bình là hai người đã liên thủ chống lại.
Phía Đông Quảng Đông, đường Lâm Hòa Tây, tòa nhà trụ sở chính Tập Đoàn Huy Hoàng.
Triệu Huy Hoàng đang cùng ba vị khách quý tuổi xấp xỉ nhau gặp mặt.
“Lão Hứa, lão Vương, lão Tôn, lần này nhờ có mọi người hết sức tương trợ, tối nay tôi làm chủ, đến Trang Viên phía Nam Quảng Đông uống vài ly.”
Triệu Huy Hoàng 46 tuổi, tạo kiểu tóc vuốt ngược ra sau giống như ngôi sao Hồng Kông Tử Lương Thức, trên người mặc vest giày da phong thái không tầm thường, giọng nói hắn rất vang vọng, mở miệng tràn đầy sức sống, cười lên mặt đầy gió xuân, khi không cười lại rất có uy nghiêm.
So với anh ta, Vương Chính Quân của Tập Đoàn Thiên Đạt, Hứa Chí Văn của Tập Đoàn Đại Quốc và Tôn Diệu Băng của Tập Đoàn Thuận Trì, đều lộ ra ngoại hình có chút xấu xí, bình thường không có gì lạ.
“Lão Triệu, lần trước khi Thiên Đạt của chúng ta vào thị trường Quảng Đông, nếu không phải cậu ra mặt giúp đỡ, chắc sẽ có rất nhiều chuyện đều không giải quyết được. Lần này giúp anh một tay, áp chế nhuệ khí giới trẻ đó là điều nên làm.”
Vương Chính Quân cười ha hả nói: “Buổi chiều tôi phải đi về tham gia hội nghị quan trọng, vé máy bay đều đã đặt xong, chuyện uống rượu chúng ta hẹn lại ngày khác, cậu thấy thế nào?”
“Ha ha, ai mà không biết lão Vương cậu là một người cuồng công việc, lịch trình hàng ngày đã sớm xếp đầy, vấn đề công ty quan trọng hơn, uống rượu lần tới nói sau.”
Triệu Huy Hoàng mỉm cười khoát khoát tay, ánh mắt nhìn Hứa tổng và Tôn tổng.
“Nghe nói Trang Viện phía Nam Quảng Đông của lão Triệu ẩn giấu không ít bảo bối, lão Hứa có lẽ đã hiểu qua?” Tông Diệu Băng cười híp mắt hỏi Hứa Chí Văn.
Hứa Chí Văn búng tàn thuốc, mặt lộ ra vẻ hiểu ra nói: “Đến vài lần, chưa thỏa mãn.”
“Vậy tôi phải đến xem một chút.”
Ánh mắt Tôn Diệu Băng sáng lên, quay đầu nói với Triệu Huy Hoàng: “Lão Triệu, cậu phải lấy bảo bối tốt nhất cho tôi thưởng thức ngắm nghía.”
“Được được được.” Triệu Huy Hoàng sảng khoái trả lời, rộng rãi nói: “Tôi bảo đảm cậu chơi một lần, liền hận không thể ở trong Trang Viên của tôi lâu dài.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận