Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 964: Dịch Dịch, bản áo tắm (2)

Mà chuyện giảm cân của phụ nữ là một chuyện rất buồn rầu, những chỗ muốn gầy nhất thì thường là nơi cuối cùng mới có thể gầy được.
Một số chỗ mà các nàng không muốn bị nhỏ lại thì ngược lại trong quá trình giảm cân sẽ gầy đi vô cùng nhanh, tỷ như ngực chẳng hạn.
Giờ phút này, thanh thuần tiểu bạch hoa không biết là vô ý hay cố ý, chỉ một động tác nhỏ, đã hoàn toàn thu hút sự chú ý của Trình Trục.
Nàng tựa như cảm thấy mông có chút bị cấn, vị trí dây thun có vẻ hơi bó, nên không nhịn được dùng ngón tay khẽ chạm vào mép áo tắm.
Chỉ một động tác đơn giản như vậy thôi, nhưng lại đặc biệt quyến rũ, nếu chụp lại thì hoàn toàn có thể cho vào album ảnh.
Nói đúng hơn thì đây giống như là tư thế chụp ảnh thường dùng trong album ảnh suku nyou.
"Ta xem, nước không sâu đâu."
Trình Trục cười, sợ nàng xấu hổ nên chủ động đi về phía bể bơi.
Dịch Dịch theo sau lưng hắn, không nhịn được ngẩng đầu nhìn trộm mấy lần, trong lòng nói:
"Ta hình như vừa nhìn thấy cơ bụng của Trình Trục ca ca rồi."
Trình Trục hiện tại tuy bận rộn nhiều việc, nhưng mỗi tuần buổi sáng vẫn sẽ tập luyện thể dục bụng khi bụng đói vài lần.
Dáng người của hắn không giống mấy ông anh đẹp trai cơ bắp cuồn cuộn trong phòng gym, cơ bụng cũng không phải rõ nét như được dao khắc, nhưng liếc mắt cũng có thể thấy được.
Thêm vào đó, bả vai hắn vốn đã rộng, tay dài eo thon, giờ phút này chỉ mặc một chiếc quần bơi trông cũng rất được.
Hắn xuống nước trước rồi ngẩng đầu vẫy tay gọi Dịch Dịch.
Từ góc độ nhìn lên này của hắn, có thể thấy được đôi chân trắng nõn mịn màng, cùng với chỗ bị lớp vải của bộ đồ suku nyou bao trùm, hằn lên một chút đường cong.
Dịch Dịch hiện tại ngồi xuống mép bể, hai chân thả xuống nước để cảm nhận nhiệt độ.
"Thật sự không lạnh."
Nàng nói.
"Ừm, nếu không chẳng phải ngươi sẽ bị cảm à?"
Trình Trục cười nói.
Đến khi thanh thuần tiểu bạch hoa xuống nước, làn da trắng như tuyết của nàng bị dính những giọt nước thì dưới ánh đèn dường như có thể phản quang.
Nếu cùng nhau bơi lội, chắc chắn sẽ có chút đụng chạm cơ thể.
Nam nữ ở chung trong một bể bơi riêng tư, vốn dĩ là một hành động vô cùng mập mờ.
Coi như vậy thì cũng như hai người nam nữ mặc ít đồ cùng ngâm chung một bồn tắm, có gì khác nhau chứ!
Tóc của cả hai rất nhanh cũng ướt nhẹp.
Mái tóc dài ướt sũng rối bời trên mặt và vai của thanh thuần tiểu bạch hoa càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ khó tả.
"Trông ngươi như thế này, làm ta nhớ tới hôm đó ngươi tới nhà ta chăm sóc biểu tỷ say rượu, có một tên ngốc đội mưa chạy tới cũng trông như thế này."
Trình Trục nhìn nàng nói.
"Bởi vì ta tới vội quá mà."
Nàng rõ ràng cố ý không mang ô, nhưng ngoài miệng lại nói vậy.
"Vội đến thế à? Xem ra ngươi rất quan tâm đến chị mình."
Trình Trục chậm rãi bơi trong nước, cười nói.
"Đó là một phần."
Dịch Dịch nói.
"Ồ? Một phần, vậy chắc chắn còn một phần nữa, còn một phần nào khác nữa vậy?"
Hắn hỏi.
"Ta...."
Dịch Dịch ngập ngừng một chút:
"Ta không thích việc tỷ ấy say rượu lại ở riêng một mình với Trình Trục ca ca."
"Vì sao?"
Trình Trục hỏi.
"Không nói cho ngươi!"
Dịch Dịch cười khúc khích có vẻ tinh nghịch, sau đó ngay lập tức lặn xuống nước, bơi về phía trước.
Vẫn là câu nói đó.
- Em gái ta có tiết tấu riêng của mình!
Nhưng thân thể nhỏ bé của nàng làm sao so được với Trình Trục tay dài chân dài?
Mấy chốc đã bị hắn vượt qua, đồng thời bị hắn tóm được ở bể bơi.
"Ha ha, còn muốn chạy!"
Tay của Dịch Dịch bị hắn kéo như vậy, tim lại bắt đầu bất chợt tăng tốc.
"A!"
Nàng kêu lên một tiếng nho nhỏ, vùng vẫy một chút, kết quả nửa người lại dán vào lòng Trình Trục.
Mấy sợi tóc dài ướt sũng của nàng còn dính lên người của Trình Trục.
Thanh thuần tiểu bạch hoa bắt đầu đánh trống lảng:
"Trình Trục ca ca, hình như trong nước có thứ gì đó, lấp lánh."
"Đừng có đánh trống lảng!"
Trình Trục tỏ vẻ nghiêm túc nói.
"A, thật sự có mà!"
Dịch Dịch vẫn muốn chạy trốn.
Biết rõ dưới nước có gì, Trình Trục cố tình cau mày nói:
"Thật sao?"
"Ừm! Ta thấy rồi, lấp lánh đó!"
"Vậy được, chúng ta cùng nhau lặn xuống xem một chút."
Trình Trục trực tiếp nắm lấy cổ tay nàng.
Hai người cứ thế cùng nhau lặn xuống nước, tìm thấy một chiếc vòng tay.
Vòng tay được buộc vào một sợi dây, đầu dây kia lại buộc vào một tảng đá.
Điều này khiến chiếc vòng tay bị chìm xuống đáy bể bơi, lại nhờ sức nổi nên nó vẫn lơ lửng trong nước.
Trình Trục một tay vớt nó lên.
Sau khi hai người nổi lên, hắn cất cao giọng nói:
"Ha ha, đi lặn cũng nhặt được vòng tay năm cánh Van Cleef & Arpels rồi, hời quá nha!"
Thanh thuần tiểu bạch hoa nhìn hắn giơ cao chiếc vòng tay năm cánh khảm trai trắng, chỉ cảm thấy tầm mắt hoàn toàn bị hút chặt.
Thông minh như nàng sao lại không nhận ra quỷ kế của Trình Trục.
Làm sao có thể là do người khác đánh rơi được chứ.
Nàng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Trình Trục, cứ thế chăm chú nhìn hắn trong nước.
"Được rồi được rồi, đừng nhìn ta như thế nữa, là ta chuẩn bị quà, được chưa?"
Hắn xòe tay ra.
"Ban đầu ta canh giờ rất tốt, không ngờ lại có người mắt tinh thế!"
Trình Trục tức giận nói.
Gió đêm thổi qua, lúc này đột nhiên bắt đầu mưa bụi.
Những giọt mưa từ trên trời rơi xuống, hai người vốn đã ướt sũng toàn thân nên căn bản không hề hấn gì.
"Mắt ta rất tốt nha!"
Dịch Dịch cười đáp lại.
"Đưa tay."
Tổng giám đốc Trình nói thẳng.
"Ừm... Đưa tay nào?"
Thiếu nữ tuổi teen hỏi.
"Tùy ngươi, ngươi muốn đeo tay nào thì đưa tay đó."
Dịch Dịch giơ tay trái của mình lên.
Trình Trục đeo chiếc vòng tay năm cánh trắng lên cho thanh thuần tiểu bạch hoa.
Đeo xong, thiếu nữ còn vui vẻ lắc lắc cổ tay, làm vòng tay cũng theo đó mà lay động.
"Cái vòng tay này mẹ ta cũng có một chiếc đấy, nhưng mà màu đỏ."
Dịch Dịch nói.
"A, bà ấy tuổi này rồi, đeo màu đỏ đẹp đấy."
Trình Trục hỏi:
"Có thích không?"
"Ừm! Thích, thích lắm luôn!"
Dịch Dịch trả lời.
Mưa bắt đầu từ mưa bụi biến thành mưa nhỏ, trong bể bơi hai người rất ăn ý cùng ngẩng đầu nhìn lên trời.
"Trời mưa rồi kìa."
Thiếu nữ lên tiếng.
Trình Trục nhìn như chỉ khẽ gật đầu, nhưng trong lòng có chút câm nín.
Mẹ nó đúng là trời mưa thật rồi à?
Lão tử tự dưng lại có chút huyền học trên người à.
Tuy ta tự xưng Hàng thành Cự Long tiên sinh, nhưng ta con mẹ nó không phải Long Vương phun mưa chuyển thế nha.
Hồi nào cũng trời mưa, như là báo hiệu vậy, sợ người khác không biết nên bỏ lỡ gì đó hay sao ấy, đúng là mẹ nó không giống ai mà!
"Ấy, bị ngươi phá hỏng tiết tấu của ta, đã phát hiện quà rồi, vậy không bơi nữa, đi thôi."
Trình Trục cảm nhận được những giọt mưa rơi trên người, đề nghị.
"Cũng sắp 12 giờ rồi, sấy cho ngươi mái tóc, để khỏi bị cảm lạnh, lát nữa còn ăn bánh sinh nhật nữa."
Hắn bổ sung một câu.
"Ừm!"
Dịch Dịch gật đầu, hai người cùng rời khỏi bể bơi có nhiệt độ ổn định.
Bọn họ vừa đi chân trần vào trong phòng thì mưa như thể ngay lập tức trút lớn hơn.
Vừa nãy cả người ngâm mình trong nước, thiếu nữ ngược lại không thấy có gì xấu hổ.
Bây giờ, thanh thuần tiểu bạch hoa như đóa sen mới nở, mặc bộ áo tắm liền thân lại có chút ngượng ngùng, cảm giác toàn thân trên dưới đều có gì đó không ổn, lấy khăn tắm choàng lên người mới thấy dễ chịu hơn.
Trình Trục thì chỉ cười đứng ở một bên, mặt dày thế cơ mà.
Chỉ thấy hắn cởi trần hai tay, cầm một chiếc khăn tắm khác, hoàn toàn lau tóc cho nàng, làm mái tóc dài của thiếu nữ rối bời.
Sau đó hắn mới tùy ý dùng khăn lau đầu và người cho mình.
Sau khi vào phòng tắm, hai người cùng nhau chân trần đứng trước gương.
Cô thiếu nữ khoác lên mái tóc ẩm ướt, lại càng thêm phần quyến rũ.
"Ngươi tự sấy tóc trước đi, ta đi chuẩn bị một chút."
Trình Trục chỉ về hướng nhà bếp.
"Dạ!"
Dịch Dịch vội vàng gật đầu.
Sau khi cẩu nam nhân rời đi, nàng vừa sấy tóc vừa cúi đầu nhìn thoáng qua ngực mình được bộ áo tắm ôm sát.
Nàng cứ thế ngắm nhìn dáng vẻ mặc áo tắm liền thân của mình, thầm nghĩ:
"Chắc vẫn rất quyến rũ nhỉ?"
Thanh thuần tiểu bạch hoa vẫn rất tự tin về nhan sắc và dáng người của mình.
Nói thật thì bộ áo tắm liền thân bó sát này mặc lên người nàng, quả thực đã làm lộ ra những đường cong hoàn hảo.
Dịch Dịch đứng trước gương, còn xoay người nhìn ngắm mình.
Khi nhìn ra sau lưng, nàng phát hiện vẫn còn một chút mông nhô ra ngoài, thấy được hai vệt dây quần.
Điều này khiến nàng càng thêm ngượng ngùng, đôi mắt to lại long lanh.
Vài phút sau, Trình Trục trở lại.
"Xong rồi."
Hắn nói.
"Sấy chậm quá vậy, ta giúp ngươi sấy?"
Hắn hỏi.
"Được."
Dịch Dịch đưa máy sấy cho hắn.
Lần trước nàng bị dính mưa ướt vào nhà Trình Trục cũng được Trình Trục giúp sấy tóc.
Giờ phút này, ngoài trời mưa càng lúc càng lớn.
Trình Trục nhận lấy máy sấy, đứng ở phía sau nàng.
Thiếu nữ nhìn hình ảnh hai người trong gương, nhìn độ chênh lệch chiều cao vừa vặn của hai người, không nhịn được khẽ nhón chân lên, cứ thế đặt đôi chân ngọc lên, như muốn rút ngắn khoảng cách giữa cả hai.
Sau đó, khi hạ chân xuống, như thể khi nhìn pháo hoa vậy, nàng chủ động lùi về sau gần nửa bước, để mình tiến sát lại Trình Trục.
Có thể vấn đề ở chỗ, cùng một chỗ nhìn pháo hoa lúc, hai người là trang phục bình thường.
Giờ phút này, hắn hai tay để trần, mặc quần bơi, nàng thì mặc vào một thân sukumizu.
Trình Trục chỉ cần cúi đầu, là có thể nhìn thấy chỗ đó.
Nói chính xác hắn thậm chí không cần cúi đầu, bởi vì trong gương liền có.
Không biết vì cái gì, rõ ràng đây là đồ chơi hắn thường xuyên dùng ở kiếp trước.
Nhưng bây giờ chỉ là nhìn như vậy, nhưng trong lòng cũng dâng lên một chút gợn sóng, có một lực hấp dẫn khác, đã gây ra rung động nhỏ trong nội tâm.
Cái mông đầy đặn nhô cao của nàng bị bộ đồ bơi bó sát bao quanh, cũng rất gần hắn, chỉ cần hơi mân mê, liền có thể dán sát vào nhau.
Trình Trục cầm lấy máy sấy tóc, cũng không lập tức bật lên, mà là cũng cười nhìn thoáng qua nhau trong gương.
Cái phòng vệ sinh kiểu nửa mở này rất nhỏ, chỉ có vài mét vuông.
Không giống như trong phòng ngủ chính, phòng vệ sinh ở đó những ba mươi mấy mét vuông, còn lớn hơn cả phòng của nhiều người.
Hắn cái tên chó đàn ông thật sự quá biết, trước khi chính thức sấy tóc, hắn chỉ làm một việc.
Rõ ràng trong cả biệt thự chỉ có hai người bọn họ, lại không có người ngoài.
Nhưng hắn vậy mà đột nhiên nâng bàn tay to của mình lên, đặt trên cái cửa phòng vệ sinh hẹp nhỏ này, sau đó, trước ánh mắt dò xét của thiếu nữ vị thành niên, chậm rãi đẩy một cái, đóng cửa lại rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận