Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 517: Bùng nổ toàn quốc (2)

Nhưng đối với loại người thuận buồm xuôi gió mở quán trà sữa như Trình Trục, trong xương tủy bọn họ coi thường, dù sao cái này so với gia sản nhà bọn họ chả là thứ gì?
Tầm mắt thấp, lại tự cho mình là siêu phàm.
Quả thật, không ít phú nhị đại có năng lực tổng hợp rất mạnh, nhưng những người này đều đang thành thật làm việc, sao có thể nhàn rỗi như bọn họ, mỗi ngày ăn chơi đàng điếm như vậy?
Đoán chừng hôm nay Thẩm Minh Lãng mời khách ăn cơm cũng là do bọn họ ồn ào.
Thẩm Minh Lãng thấy Trình Trục còn muốn theo dõi hướng đi của dư luận trên mạng, đương nhiên cũng không tiện gọi hắn tới ăn cơm uống rượu.
Hắn ta còn bắt đầu cảm thấy áy náy đây. "Đáng chết! Mình thật đáng chết!"
"Em họ còn đang cố gắng làm việc, hôm nay mình lại phải đi ăn cơm uống rượu."
"Ừm, hôm nay tới chúc mừng một chút, ngày mai tôi sẽ không liên lạc với bọn họ nữa!"
"Cái quái gì vậy, suốt ngày chỉ biết ăn ăn uống uống, heo trong chuồng sao?"
Sáu giờ tối, Thẩm Minh Lãng kết thúc mâu thuẫn nội tâm, đắc ý đi tới nhà ăn mà hắn ta đặt. Hắn ta gọi món xong, nhân viên phục vụ hỏi hắn ta có muốn gọi một ít rượu không, Thẩm công tử lập tức hăng hái. "Ôi, hôm nay tới vội quá, đáng nhẽ tôi nên làm 10 ly trà bưởi ở nhà mang đến!"
Trước tiên giả bộ một chút. Trên bàn cơm, Lưu Hoành Kính và Uông Vĩ đã từng tới tiệc sinh nhật của Thẩm Minh Lãng cũng ở đây. Trừ cái đó ra, còn có phối trí thông thường của bọn họ khi liên hoan, vài tiểu võng hồng. Trước đó Uông Vĩ nhìn Trình Trục đã thấy khó chịu, nhưng sau khi biết ông chủ Kiên trì ghé thăm là bạn tốt của Thẩm Minh Lãng, lại nhiều lần yêu cầu Thẩm Minh Lãng có thể tổ chức một trò chơi, hắn thật lòng muốn thỉnh giáo đối phương một chút. Nhưng Thẩm Minh Lãng vẫn không nói cho hắn biết dựa trên ước định giữa hắn ta và Trình Trục, người được " bái sư học nghệ" chính là Trình Trục. Trong lòng hắn ta vì chuyện này mà chế nhạo Uông Vĩ nhiều lần.
"Trong bữa tiệc sinh nhật, em họ tôi để cậu uống nhiều thêm mấy chén rượu, trong lòng cậu liền khó chịu đúng không?"
"Chết cười! Nếu tôi thật sự tổ chức cái này, khi cậu nhìn thấy hắn, rượu cũng phải thấp hơn hắn ba phần!"
"Chén rượu mời con mẹ nó cậu còn phải cầm bằng hai tay!"
Nhà Uông Vĩ hàng năm cho hắn rất nhiều tiền để học thương mại, lại nhìn em họ của hắn, toàn là hạng nhất, là người dẫn đầu! Lúc này, Lưu Hoành Kính và Uông Vĩ liếc nhìn nhau, Lưu Hoành Kính mở miệng hỏi:
"Anh Lãng, sao Trình Trục kia lại không đến."
"Hắn bận rộn, quán trà sữa có rất nhiều việc, cậu nghĩ gì?"
Hắn nói thẳng. "Tiệm trà sữa có thể có chuyện gì lớn chứ, trong tiệm có quản lý phụ trách, sau đó để nhân viên làm trà sữa không phải tốt hơn sao."
Lưu Hoành Kính đáp lại:
"Hắn làm ông chủ mà, phải học cách uỷ quyền, để cấp dưới đi làm việc, sao có thể chuyện gì cũng tự mình làm được."
"Cậu thật sự cho rằng em họ tôi tùy tiện mở trà sữa ở bên đường sao? Cậu cho rằng nó giống như quán trà sữa trước cửa trường sao? Chúng tôi tự mình làm thương hiệu được không, mỗi ngày bề bộn nhiều việc, cậu hiểu cái quái gì!"
Thẩm Minh Lãng cười mắng một câu. Hắn nhìn mọi người xung quanh một chút, bắt đầu đợt giả ngầu thứ hai tối nay của mình. Chỉ thấy Thẩm công tử ho nhẹ một tiếng:
"Tôi cũng vậy, hôm nay ăn xong bữa cơm này cũng phải bắt đầu bận rộn, về sau phỏng chừng mọi người không tụ tập mấy lần, đêm nay ăn uống ngon miệng đi!"
"Không phải chứ anh Lãng, hiện tại mấy người mới mở một cửa hàng như vậy, có thể có chuyện như vậy sao?"
Uông Vĩ nhịn không được nói. "Đúng vậy, Tiểu Trình vội đến mức không có thời gian đến ăn cơm, hắn còn muốn giao công việc cho anh, để anh cũng bận đến không có thời gian liên hoan với chúng tôi sao?"
Lưu Hoành Kính lập tức tiếp lời. Thẩm Minh Lãng liếc nhìn hai người bọn họ:
"Các cậu thì biết cái gì, tôi sắp bay loạn khắp nơi trên cả nước rồi, có rất nhiều chỗ phải chạy, chủ yếu là tự tay làm. Em họ thì trấn giữ Hàng Châu, trù tính toàn cục, vận hành thương hiệu."
Đùa chứ, hôm nay em họ nói với tôi, Trục trà của chúng tôi sẽ xuất hiện trên bảng hot search Weibo. Bảng hot search Weibo có tổng cộng 50 vị trí, Trình Trục nói chỉ bỏ chút tiền, nhưng hắn ta tin tưởng năng lực của Trình Trục, vào top 50 tuyệt đối không khó! "Muốn mở chi nhánh ở thành thị khác sao?"
Mọi người nghe Thẩm Minh Lãng sắp bay khắp nơi trong nước, lập tức tò mò. "Hắn nói không vội, nói hắn muốn tạo dựng sự nổi tiếng trong phạm vi toàn quốc trước."
Thẩm Minh Lãng dang hai tay ra, lời này đúng là sự thật, đây cũng không phải bí mật gì, có thể nói. "Điều đó không có khả năng, hiện tại mấy người chỉ là một cửa hàng ở Hàng Châu, lấy cái gì để mà nổi tiếng toàn quốc đây."
Uông Vĩ dẫn đầu đưa ra nghi vấn. "Em ấy nói có thể làm được thì nhất định có thể làm."
Thẩm Minh Lãng cảm thấy thằng hề nhất chính là Uông Vĩ. Mỗi lần hắn ta thấy Uông Vĩ nhảy dựng lên nhìn Trình Trục, đều cảm thấy chơi rất vui. Mẹ nó, sau này nếu như thật sự có cơ hội, sớm muộn gì cũng sẽ để hắn biết thần nhân điện thương mà hắn một lòng muốn thỉnh giáo rốt cuộc là ai! "Không đến mức đó chứ anh Lãng, anh cứ như vậy tôn sùng Tiểu Trình sao?"
Uông Vĩ còn bắt đầu nâng một giẫm một:
"Nếu như anh nói là hắn dựa vào tài nguyên nhà hắn nâng Trục trà một chút, để nó nhanh chóng nổi danh cả nước, vậy tôi tin. Anh nói Tiểu Trình tự mình làm mấy lần đã nâng cao độ nổi tiếng toàn quốc, vậy có hơi khoa trương quá không?"
Hắn vừa dứt lời, điện thoại di động của Thẩm Minh Lãng liền vang lên một tiếng. Hắn ta nhận được WeChat của Trình Trục, nội dung chỉ có hai chữ đơn giản:
"Lên."
Đây là đang thông báo cho hắn ta, Trục trà lên hot search Weibo. Thẩm Minh Lãng đã quen với dáng vẻ ngầu lòi của Trình Trục, bắt đầu học theo. Chỉ nghe hắn ta chậm rãi nói:
"Em họ gửi WeChat cho tôi, nói với tôi Trục trà lên hot search Weibo."
Hắn ta mở Weibo của mình ra, sau đó đẩy điện thoại di động lên bàn tròn, mở miệng nói:
"Tôi cũng không muốn xem rốt cuộc là hot search thứ mấy, được không? Uông Vĩ, nếu cậu không tin, vậy thì cậu xem đi! Lớn tiếng nói ra nó xếp thứ mấy!"
Thẩm Minh Lãng bắt đầu xoay bàn tròn, chậm rãi xoay điện thoại di động của mình về phía Uông Vĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận