Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 200: Làm chấn động toàn ngành

Năm giờ rưỡi chiều, Trình Trục đang ăn gà hầm nấm ở trước cổng trưởng.
Hắn vừa mới đến Dữu Lai Ngoạn xử lý một chút việc, cũng không gặp phải Lý Hân Duyệt.
Điều này khiến hắn cảm thấy khá thoải mái.
Trình Trục sẽ không lảng tránh và để trì hoãn công việc của mình vì có cô ở trong cửa hàng.
Nhưng có thể không gặp như vậy là tốt nhất, tránh phiền phức.
Thậm chí ngay cả buổi họp mặt cấp ba tối nay hắn cũng không có hứng thú. "Thôi bỏ đi, để cơ hội ra vẻ này lại cho những người trẻ tuổi đi. Nếu mình mà đi, đám người này ngay cả rắm cũng chẳng dám đánh nữa."
Trình Thục thầm nghĩ. Sau khi ăn xong phần cơm gà hầm nấm, Trình Trục lái xe máy điện đi tới trung tâm thương mại. Hôm nay hắn có hẹn xem phim với Chương Kỳ Kỳ. Ở trung tâm thương mại Ảnh Đích. Tại vị trí đó. Như thường lệ, hắn tới khá là sớm, bèn đi dạo quanh trung tâm thương mai xem trong trung tâm thương mại này có thích hợp mở quán trà sữa không. Không ngờ rằng, thật sự có! "Bữa nào đó hắn sẽ bảo người phụ trách tới đây đầu tư một chút."
Hắn thầm nghĩ. "Tiền thuê ở vị trí này hẳn là rất cao, nhưng chắc chắn đáng giá."
Trình Trục biết rõ thời buổi này mở tiệm trà sữa rất khó khăn. Không giống như mấy năm trước, tùy tiện mở một nhãn hàng ở nơi đông người qua lại, lấy một đống đồ lộn xộn về nấu thì sẽ có người uống. Bây giờ các nhãn hàng càng lúc càng phổ biến, việc một nhãn hàng mới hot lên rất khó. Hơn nữa người mở tiệm trà sữa quá nhiều. Cũng giống như các chàng trai nói về việc khởi nghiệp sau khi ra trường, rất nhiều người muốn mở một quán cà phê internet. Các cô gái thì lại thích mở cửa hàng bán hoa, tiệm nail, tiệm trà sữa, thẩm mỹ viện. Người từng học đại học hẳn là đều biết, không gian các quán trà sữa thay đổi thường xuyên tới mức nào, đặc biệt đều do những nhãn hàng đó nghĩ ra. Căn bản không thể cạnh tranh về mặt cốt lõi. Khi tất cả mọi người đều cảm thấy làm việc gì đó sẽ kiếm ra tiền, có nghĩa là điều này đã không thể làm được nữa thôi. Nếu bạn làm theo, cuối cùng bạn chỉ còn là đống rau hẹ. Quả thật, có một số ít cửa hàng nhượng quyền các thương hiệu lớn thì sẽ ổn hơn. Cho người ta cảm giác giống như chỉ cần gia nhập vào, nhất định sẽ kiếm được lời. Nhưng bạn phải biết, bây giờ đã không thể so với trước kia. Việc gia nhập một thương hiệu hàng đầu không dễ như vậy, yêu cầu rất cao. Không phải bạn cứ cầm chút tiền tìm tới cửa là có tư cách để gia nhập. Thậm chí không phải chỉ mất một số vốn nhỏ là có thể xây dựng sự nghiệp. Ban đầu, rất nhiều người đều nghĩ:
"Ở thành phố nhỏ này của mình không có mấy nhãn hàng trà sữa hot như ở thành phố lớn, nếu mình gia nhập nhất định sẽ lời rất nhiều!"
Nhưng nếu bạn thật sự đi tìm hiểu, bạn sẽ phát hiện ngưỡng cửa đó cao tới mức nào. Hạng mục này có khi không phải chỉ tốn mấy chục vạn, mà tận mấy trăm vạn. Bởi vì đối phương sẽ yêu cầu bạn phải mở vài cửa hàng tại các con đường trung tâm thành phố, chứ không phải chỉ một! Sở dĩ Trình Trục lựa chọn tìm nơi mở cửa hàng ở trung tâm thương mại là vì hắn không muốn bán trà sữa với giá cả ổn định, mà hắn chỉ muốn bán trà sữa đắt một chút cho những người trên internet. "Bạn phải định vị mình khác với người khác, chiếm lấy một chỗ trống trên thị trường."
Bỏ qua việc trọng sinh, bản thân Trình Trục có rất nhiều ưu thế. Kỳ thực thứ mà hắn am hiểu nhất chính là điều hành và marketing. Nếu nhìn vào hạng mục mà hắn lựa chọn, tất cả đều phù hợp với đặc điểm này. "Làm buôn bán là phải phóng đại ưu thế của mình lên."
"Tôi không cảm thấy mình có thể qua mặt những thương hiệu nổi tiếng bằng việc mở quán trà sữa bên cạnh trường và bán với giá bình dân mà không hề có cạnh tranh cốt lõi nào."
"Trên thực tế, nếu bây giờ tôi có nhiều tiền hơn, tôi thậm chí còn không phải xây dựng thương hiệu của riêng mình, chỉ cần trở thành chuỗi cửa hàng nhượng quyền là được. Cái gọi là chuỗi cửa hàng nhượng quyền chính là nhóm người nằm giữa những thương hiệu và một đám người muốn nhượng quyền với tài chính hùng hậu. Trong tay những người này sẽ có kha khá cửa hàng. Một người có thể có mười mấy, thậm chí là mấy chục cửa tiệm trà sữa. Nhóm người này có tài nguyên, có tầm nhìn, có khứu giác nhạy bén với thị trường, đồng thời cũng có những hoạt động mà người thường không tiếp xúc được. Những tin tức bí mật. Ví dụ như lúc nào thương hiệu trà sữa đó hot, những người chuyên nhượng quyền này sẽ nhanh chóng mở một loạt các cửa hàng. Vì lúc thương hiệu này hot lên, nhất định sẽ từ bỏ một số lợi nhuận để cho phép các nhà nhượng quyền kiếm tiền. Như vậy mới có thể thu hút nhiều người tham gia hơn, mà phạm vi hoạt động cũng không ngừng khuếch đại trong phạm vi cả nước. Nhưng thời gian để những thương hiệu này hot cũng có hạn, vậy nên nhất định sẽ bị thu hoạch!
Lúc này, những người chuyên nhượng quyền sẽ không giống với những người thường.
Họ có thể phát hiện ra thương hiệu nào có xu thế hot lên, lúc thương hiệu đó hot nhất sẽ nhượng lại cửa hàng, sau đó đi làm tiếp với một thương hiệu khác. Điều này cũng giống như những người chuyên nhượng quyền điên cuồng mở thương hiệu Trà Bách Đạo mấy năm trước, và những người điên cuồng mở Trà Bá Vương mấy năm gần đây. Có lẽ bọn họ chính là một nhóm người. Thậm chí những người bình thường, hay những rau hẹ bị các thương hiệu vứt bỏ cũng trở thành những người chuyên nhượng quyền tiếp theo. Cuối cùng, chính mình chết thế nào cũng chẳng biết. Là một người trọng sinh, Trình Trục có khả năng làm được điều này, nó cũng nằm trong phạm trù suy xét của hắn. "Trong hai con đường có thể chọn một."
Hắn thầm nghĩ. Sau khi dạo quanh trung tâm thương mại xong, điện thoại Trình Trục khẽ rung thông báo nhận được tin nhắn wechat của Chương Kỳ Kỳ. "Tôi tới rạp chiếu phim rồi."
"Tốt, tôi tới trung tâm thương mại rồi, bây giờ đang trong thang máy đi lên."
Trình Trục trả lời lại. Lúc hắn lên tới tầng 5 trung tâm thương mại đã thấy Chương Kỳ Kỳ đứng trước cửa rạp chiếu phim. Cô ấy không đi vào trong ngồi chờ hắn, mà cứ đứng đó nhìn quanh quẩn khắp nơi. Một cô gái xinh đẹp như vậy đứng ở ngoài cửa dõi mắt trông mong, rất nhiều chàng trai đều cảm thấy vui vẻ chỉ vì một giây phút này. Huống chi hai bên tay cô ấy còn cầm một ly coca, giữa cánh tay còn kẹp một bịch bắp rang. "Chậc, cả hai ngày cùng xem một bộ phim cũng không sao, còn cùng có cả coca và bắp rang."
Trình Trục thầm nghĩ. Điều duy nhất khác biệt chính là hôm nay hắn không mặc bộ quần áo nào đặc biệt chút. "Tới sớm vậy."
Hắn đi tới trước mắt Chương Kỳ Kỳ, nói với cô ấy. "Cũng không còn sớm nữa, tôi không phải loại con gái hay đến trễ. Hơn nữa tôi cố ý tới sớm một chút để chờ cậu."
Cô khẽ chớp chớp mắt. "Vì sao?"
"Bởi vì tôi cảm thấy chờ đợi một chút cũng là một trải nghiệm hay. Trong quá trình chờ đợi còn nghĩ ra rất nhiều điều."
"Sẽ có nhiều suy đoán, có thể nâng cao sự hứng thú cho tối nay."
Cô đánh giá trên dưới Trình Trục:
"Học đệ, hôm nay cậu rất đẹp trai, đúng là không phí công chờ đợi."
Trình Trục không cảm thấy ngại chút nào, ngược lại cũng liếc mắt đánh giá Chương Kỳ Kỳ. Nhìn chiếc váy lưới mà cô ấy mặc, chỉ còn đang lơ lửng trên cặp đùi trắng nõn của cô ấy, cuối cùng hắn không khen mà chỉ nói:
"Kỳ thực tôi không thích người ta gọi tôi là học đệ."
Tốt xấu gì hắn cũng là một người trọng sinh. Tuy hắn không đặt mình vào độ tuổi trước khi trọng sinh, nhưng cũng không đặt mình vào độ tuổi 18.
"Thật à? Vậy muốn kêu cậu là gì? Các chàng trai như cậu có phải càng thích con gái chúng tôi gọi là..."
Cô ấy cố tình dừng một chút sau đó dùng giọng điệu hơi nũng nịu của mình nói:
"Anh sao?"
"Có phải do tôi là đàn chị của cậu, nên cậu càng muốn tôi gọi cậu như vậy không?"
Cô nhón chân lên, sau đó hơi cúi người, lấy tư thế nhìn từ trên xuống nhìn chằm chằm Trình Trục hệt như đang nghiêm túc xem xem hắn có nói thật hay không. Trình Trục lắc lắc đầu:
"Không có đâu, bởi vì tôi có một em gái rất đáng yêu thôi."
"À, ra là vậy."
"Ừm. Đi vào thôi, vẫn chưa tới thời gian soát vé, tìm ghế ngồi một lát nhé?"
"Được."
"Đưa tôi cầm coca và bắp rang cho."
"Ừm, của cậu đây."
Hắn định tận dụng khoảng thời gian này tìm hiểu chút về một số nhân vật nổi tiếng trên Internet ở Hàng thành trong giai đoạn này thông qua Chương Kỳ Kỳ. Đây là thông tin mà hắn cần, có thể giúp hắn thực hiện một số kế hoạch cho tương lai. Đây cũng chính là lý do mà Trịnh Trục đồng ý tới xem phim. Nhưng do là ngày nghỉ, rạp chiếu phim quá đông người, không thể tìm thấy chỗ ngồi nên chỉ có thể đứng nói chuyện. Trình Trục theo tự nhiên gia nhập đề tài này. "Đúng rồi, trước kia cô nói với tôi là muốn mời tôi xem phim vì ảnh và video tôi quay cho cô đăng lên weibo thu hút được rất nhiều sự chú ý đúng không?"
Hắn hỏi. "Đúng vậy! Đây là hai nội dung trên weibo hot nhất mà tôi từng thấy! Đây cũng chính là điều mà cô ấy khâm phục Trình Trục. Cũng là nơi hấp dẫn cô ấy nhất của Trình Trục. "Hàng thành hẳn là có rất nhiều công ty internet nổi tiếng, sao cô không ký hợp đồng với những công ty đó?"
Hắn hỏi. "Không đâu, vốn còn định sau khi tốt nghiệp sẽ tìm một công ty để ký hợp đồng, nhưng bây giờ ngẫm lại cảm giác có chút bỏ gần tìm xa. Rõ ràng đã có một thiên tài lưu lượng đứng trước mắt tôi."
"Cô đang nói tôi?"
Trình Trục chỉ bản thân. "Đúng vậy!"
Chương Kỳ Kỳ rất nhanh đã trở nên hứng thú về câu chuyện, bắt đầu không ngớt lời khen ngợi Trình Trục.
"Tôi cảm thấy cậu hoàn toàn có thể nắm giữ chìa khóa lưu lượng, căn bản không cần so, thậm chí còn.
lợi những công ty lớn nhưng hoạt động kém cỏi đó. Chương Kỳ Kỳ nói. Trình Trục có thể nhìn ra, Chương Kỳ Kỳ muốn phát triển nghề nghiệp tương lai của mình là trở thành người nổi tiếng trên mạng và kiểm tiền trực tuyến. Dù sao cũng rất dễ dàng để kiếm được tiền. Với độ hot của cô ấy bây giờ, cô ấy chỉ cần tùy tiện nhận một cái quảng cáo là đã bằng với tiền lương một tháng của một cô gái thông thường. Nhưng bây giờ cô ấy lại gặp một vấn đề rất lớn.
Phương tiện chính để thu hút người theo dõi cho tài khoản của cô ấy chính là, tính cách của một hoa khôi trường trên mạng! Nhưng vấn đề là... cô ấy sắp phải tốt nghiệp rồi! Các cô gái xinh đẹp ở trường đều có hai tới ba năm nổi bật. Bây giờ cô ấy đăng weibo, phía dưới có lẽ sẽ có người bình luận: Đúng vậy, cô ấy là sinh viên đại học Công Nghệ chúng tôi. Đợi khi cô ấy tốt nghiệp rồi, có lẽ sẽ có người mới bình luận: Đây là ai, tôi chưa từng nghe nói trong trường học. Bạn nhìn em đàn em của cô ấy là những ai? Là Thẩm Khanh Ninh, là Lâm Lộc, còn có sinh viên mới Nhạc Linh Tĩnh. Những người này quá mạnh mẽ, sắc đẹp của cô ấy không cách nào sánh nổi với họ.
Cô ấy xinh đẹp tới mức dù đã tốt nghiệp, trong trường vẫn còn nhắc tới huyền thoại về cô ấy. Trên internet, mấy chữ hoa khôi trường vẫn luôn là mật mã lưu lượng. Nhưng bây giờ cô ấy cần có một mật mã lưu lượng mới. Trình Trục từng thấy qua nhiều cô gái xinh đẹp như vậy. Bọn họ muốn dựa vào nhan sắc để kiếm cơm trên internet, nhưng năng lực cá nhân lại có khiếm khuyết. Vậy nên họ cần có một người mạnh mẽ đứng sau chống lưng. Nói thật, nếu đứng sau lưng là một người mạnh mẽ thì còn dễ nói hơn chút. Nhưng nếu đứng sau lưng là một người đàn ông, vậy chắc bạn sẽ phải nâng mông lên chuẩn bị. Trình Trục không trả lời câu hỏi của Chương Kỳ Kỳ, mà hỏi tiếp:
"Gần đây có công ty Internet nào mới mở không? Hoặc gần đây có nhân vật marketing nào lợi hại xuất hiện không?"
"Công ty internet mới mở thì không có, nhưng thiên tài marketing đột nhiên xuất hiện thì có một người. Có thể nói là làm chấn động cả ngành, nhưng tôi có chút xấu hổ khi nói về hắn."
"Vì sao?"
Trịnh Trục hỏi. "Bởi vì hình như công việc kinh doanh chính của hắn là bán đồ lót QQ."
Cô ấy nhẹ giọng trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận