Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 405: Con gái tụ tập hoảng cái gì, xem tôi làm việc ! (1)

Đổng Đông cạn lời, tuy rằng cậu ta ngốc nghếch nhưng tính cách rất tốt, cãi lộn cũng không tức giận, lúc trước bị Trình Trục giả vờ đánh vào mặt cũng sẽ không cáu, lúc này cũng chỉ nói:
"Tôi nói chơi một chút không được sao?"
"Còn mắc hơn tôi tưởng nữa."
Cậu ta nhỏ tiếng một chút nói.
Cái giá này đến cả Trịnh Thanh Phong một tháng được mười ngàn tiền tiêu cũng phải do dự một chút.
Quả nhiên, cũng chỉ có anh Trình giàu có hoàn toàn không xem mấy chục ngàn tệ là chuyện to tát.
Mua đôi giày sáu ngàn cũng giống như mua đôi giày sáu mươi tệ thôi.
Trình Trục đi đến bên cạnh Lưu Phong, vỗ vai cậu ấy.
Xuyên nhi không hổ là lớp trưởng do mình chọn, mình rất hài lòng. Trong tiệm, sau khi mọi người trò chuyện mấy câu, Trần Tầm liền nói:
"Trình Trục, hai người bạn đó của cậu vẫn còn đang xếp hàng, cậu không đi sao?"
Trình Trục yên lặng nhìn cô ấy, trong lòng lóe qua vài suy nghĩ, sau đó gật đầu nói:
"Được, em đi trước."
Lúc hắn đi đến bên ngoài, liền nhìn thấy Lâm Lộc và Thẩm Khanh Ninh trong hàng người. Hôm nay Thẩm Khanh Ninh mặc một chiếc áo khoác màu đen, còn phối với một đôi vớ da đen khá dày. Có một số người không chịu mặc loại vớ này là bởi vì nếu vớ dày sẽ thấy rõ chân bị thô, vậy thà mặc luôn quần. Mà đối với chân thô mà nói, tự nhiên không có sự phiền não về mặt này. Nhưng trên thực tế, Thẩm Khanh Ninh cũng rất ít mặc. Cô ấy thực sự không sợ khiến cho đôi chân dài của bản thân trông to một chút như vậy, nhưng trong lòng vẫn không thích, hôm nay đơn thuần chính là vì phối với quần áo. Lâm Lộc thì mặc một chiếc áo khoác bomber màu nâu, loại áo khoác bomber này trông năng động lại còn có chút đáng yêu. Dĩ nhiên, vào ngày mùa đông lạnh lẽo cô ấy dường như đều sẽ mang khăn quàng cổ mỗi ngày, hôm nay cũng không ngoại lệ. Chỉ là trung tâm thương mại cả thành Tinh Quang khá nóng, cho nên cô ấy bỏ khăn quàng cổ xuống và cầm trong tay rồi. Lúc Trình Trục đi ra, cũng không biết hai cô gái đang nói chuyện gì. Sau khi thấy hắn, Lâm Lộc lại vẫy tay về phía hắn. "Trình Trục, tôi không nhận lầm đúng không, vừa rồi trong tiệm là giảng viên trên lớp cậu đúng chứ?"
Lúc hắn đi đến bên cạnh thì Lâm Lộc mở miệng hỏi thăm. "Đúng rồi, còn có người bên cạnh cô ấy cũng là giảng trường chúng ta, hai người họ cùng nhau đến."
Trình Trục nói. "Ra vậy!"
Lâm Lộc cười hi hi nói:
"Mỗi lần gặp tôi đều cảm thấy giảng viên của các cậu rất xinh đẹp, đặc biệt là phong cách đó."
"Nói vậy, chắc chắc trong lớp các cậu có rất nhiều nam sinh thích giảng viên đúng không?"
Lâm Lộc cảm thấy chắc chắn là như vậy. "Nhiều hay không tôi không biết, nhưng chắc chắn có."
Trình Trục dùng giọng điều rất chắc chắn đáp lại. Điều này tôi còn có thể không rõ sao? "Ừ, tôi cảm thấy chắc chắn cũng có không ít, rất nhiều nam sinh thầm yêu giảng viên xinh đẹp trong thời gian đi học, đúng không, Ninh Ninh?"
Lâm Lộc còn hỏi Thẩm Khanh Ninh. "Sao tôi biết được?"
Thẩm Khanh Ninh bối rối hỏi:
"Sao cậu lại hỏi tớ?"
"Sao cậu lại không biết, không phải cậu còn xem qua loại sách về đề tài này rồi sao?"
Lâm Lộc còn nói cả tên sách ra luôn rồi. "Cậu giở sách của tớ?"
Thẩm Khanh Ninh cực kỳ hoảng sợ. Không phải cô ấy cấm Lâm Lộc xem tiểu thuyết ngôn tình của cô ấy, cô ấy kinh ngạc là Lâm Lộc đột nhiên đồng ý xem những ngược văn đó của cô ấy? "Tớ không xem, chính là không phải bên trên sách có viết mấy lời giới thiệu sao, cuốn sách này viết sư sinh ngược luyến, còn đánh dấu bằng hai chữ rất lớn, cấm kỵ."
Lâm Lộc trả lời. Thực ra, trước đây rất nhiều bìa sách thực sự đã viết về chủ đề này. Trình Trục ở bên trên nghe thấy còn cực kỳ cảm thấy có chuyện gì xảy ra liên quan đến hắn, cũng đi theo: Ba người cứ vậy vừa xếp hàng vừa nói chuyện. Hai nam thanh niên xếp phía trước còn rất ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Trình Trục. "Không phải vừa rồi anh ta là người đeo kính xếp hàng trước chúng ta sao?"
"Đúng ha! Nói chuyện rất vui vẻ."
"Con mẹ nó sao giờ lại xếp hàng cùng bọn họ rồi?"
Hai người này ban đầu chú ý đến Trần Tầm, khi Lâm Lộc và Thẩm Khanh Ninh cùng đi qua bọn họ, khi đi đến cuối hàng người để xếp hàng thì đều bị câu mất hồn rồi. Nhưng bây giờ là tình huống gì đây? Cái tên chó chết nhà cậu, chắc không phải là phục vụ cùng xếp hàng mà trong tiệm cung cấp chứ? Chết tiệt, chỗ nào có người đẹp thì cậu đi đến chỗ đó tiếp chuyện đúng không? Còn vừa nói vừa cười! Mấy anh trai này từ đâu đến, quen biết nhiều em gái xinh đẹp đến vậy.
Chỉ có thể nói lúc Lâm Lộc vừa mới xông vào trong tiệm vẫy tay chào hỏi, góc độ này của bọn họ không thấy được cảnh tượng đó. Điều này mang đến cho bọn họ ảo tưởng là: tên nhóc này dẫn người đẹp đeo kính đến mua trà sữa, sau khi mua xong, lại gặp hai người đẹp khác mà hắn quen biết.
Anh trai, có thể chia sẻ chút bí kíp không, cầu xin đó! Sao thế giới này lại trở nên như vậy? Chết khô vì hạn hán chết đuối vì ngập lụt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận