Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 461: Ông ta không có tư cách này (2)

Mà vị Quốc tổng nhỏ nhoi này, cũng chỉ có trước mặt mấy người như anh Cương mới có thể xem như là giám đốc, lại không có tư cách hợp tác với mình.
Trên thực tế, Trình Trục rất rõ ràng, Trương Quốc Đống chắc chắn cũng biết "Trục Trà" nếu ở giai đoạn đầu đã cho nhượng quyền, chính là đường chết.
Nhưng hắn không để bụng.
Làm hãng chuyên nhượng quyền vốn là kiếm tiền nhanh chóng.
Trà sữa Coco nổi thì làm Coco, trà sữa nào nổi thì làm trà sữa đó.
Vậy nếu việc kiểm soát chất lượng khác nhau thì sao?
Bây giờ độ nhận diện trên internet của Trục Trà cao như vậy, nổi như vậy, mình kiếm tiền mấy tháng là đủ rồi.
Còn chuyện nhãn hiệu của ông có tương lai hay không, thì liên quan mẹ gì tới tôi. Tôi kiếm đủ rồi thì sẽ sớm nghỉ, cầm tiền đi làm tiệm trà sữa kế tiếp. Đối với "uy hiếp" của vị Quốc tổng này, Trình Trục cũng không để ý. Thương hiệu trà sữa khác chắc chắn cũng sẽ tìm cách bắt chước "Trục Trà", nhưng mà, mấy hãng trà sữa lâu đời đó muốn bắt chước, cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Nguyên nhân rất đơn giản, cửa tiệm của bọn họ có quá nhiều! Đây là lợi thế của bọn họ, nhưng cũng là thứ kéo chân họ lại ở giai đoạn đầu! Bọn họ muốn cóp-pi, vậy cóp xong rồi cũng phải cho cửa hàng khắp cả nước cùng nhau cóp. Giỡn mặt à, cái này đâu có phải công trình nhỏ nào.
Nguyên vật liệu của họ cũng không cùng tính chất, mỗi việc kiểm soát chất lượng tà trái cây đã vô cùng phiền phức, vì vậy bọn họ cũng phải cơ cấu lại chuỗi cung ứng. Đây cũng là rất nhiều tiền! Đối với mấy gã khổng lồ này, một chút thay đổi nho nhỏ, cũng sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền thật lớn. Còn có một số nhãn hiệu nếu không có sự quyết đoán, cóp cũng không dám cóp, học cũng không dám học! "Nếu bọn họ đều phổ biến nó ra cửa tiệm trên khắp cả nước, vậy thì đúng thật là có thể ép chết chúng ta."
"Nhưng mấy thương hiệu đó nếu chỉ tìm mấy cửa hàng lớn để làm thử nghiệm, thử để một số giảm giá đặc biệt cho món "mượn" kia, thế thì không tạo ra uy hiếp gì cho ta, mà còn có thể nhân cơ hội này để quảng bá."
"Ta cần thời gian để phát triển, họ cũng cần thời gian để ăn theo."
"Mà điều này, thật ra cũng là một rào cản tự nhiên của hãng mới như chúng ta!"
"Chuyện này cũng là thứ tương lai tôi phải kể cho hội tư bản đầu tiên."
Quốc tổng, không có tư cách nghe kể chuyện. Bên kia, Lâm Lộc sắp đến ngày sinh nhật đang mời các bạn thân của cô nàng đến tham gia tiệc sinh nhật của cô. Vòng bạn bé của cô ấy không lớn, nhưng cũng không thể chỉ có nhóm Thẩm Khanh Ninh. Lâm Lộc hiện tại đang vận một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, nhưng phần ngực vẫn bị ôm sát nhô lên. Cô không thể ngồi hết trên ghế, một chân cô đặt trên mặt đất, một cái chân khác tắc gác lên trên ghế, khiến cho đùi chạm phải chỗ bị nhô lên. "An an, cuối cùng cậu cũng về nước rồi, ngày 24 đến ăn cơm tối nhé."
Cô gửi tin nhắn Wechat cho bạn thân thời cấp ba của mình. Người nọ tên Từ Nhược An, đi du học ở Mỹ, vài hôm trước vừa đến kỳ nghỉ nên về nước. "Sinh nhật cậu không phải là vào ngày Noel à, sao lại ăn mừng vào ngày 24?"
Từ Nhược An hỏi. "Do tớ muốn lúc vừa sang 0 giờ là được các cậu chúc mừng sinh nhật đó!"
Lâm Lộc cũng lấy lí do tương tự. "Vẫn là cậu nhiều trò!"
Từ Nhược An còn phản hồi bằng một biểu tượng cảm xúc hình một bé gái nhỏ chỉ tay vào người cô. Hai cô gái trò chuyện một lúc, Từ Nhược An bỗng nhiên nói đến Trục Trà. "Lộc Lộc, cửa hàng Trục Trà kia có phải là do nhà cậu thiết kế trang trí không?"
Cô ấy nói. Từ Nhược An có tài khoản Wechat Mạnh Nguyệt của mẹ Lâm, cho nên có nhìn thấy trong vòng bạn bè.
"Đúng vậy, cậu có muốn uống không, tớ mời!"
Lâm Lộc rất tích cực giúp Trình Trục mở rộng khách hàng, còn không quên khen:
"Uống siêu ngon!"
"Đã có người mới tớ rồi, hôm qua còn đi tìm đầu cơ để mua."
"Ố! Có phải có bạn nam nào đang theo đuổi cậu không?"
"Ha ha, không phải vậy, là một người bạn học ở Mỹ mời tớ qua mạng, để tớ uống thử một chút, sau đó cho phản hồi lại cho cậu ấy."
"Hử? Nghĩa là sao cơ?"
"Cậu ấy là người của Loan Loan, trong nhà làm trà sữa, chắc cậu đã từng uống mạt trà rồi đi, là của nhà cậu ấy."
Từ Nhược An nói. Trên thực tế, trà sữa thời đại 2.0 có rất nhiều nhãn hiệu nổi tiếng, có một bộ phận rất lớn đều đến từ bên Loan Loan, thậm chí còn không đơn giản như là chiếm một nửa ngành trà sữa.. Mấy năm nay, cũng có thể nói là những năm huy hoàng nhất của hãng trà sữa Loan Loan. Nói đúng hơn thì, trà sữa từ thời đại 1.0 đến 2.0, đúng thật là Loan Loan cũng có công từ đầu đến cuối, thậm chí có thể nói là ngọn nguồn sáng tạo đầu tiên.
"Ể? Cậu ta đã bắt đầu chú ý đến Trục Trà rồi sao?"
Lâm Lộc có chút kinh ngạc. "Đâu chỉ có vậy, cậu ấy nói ba cậu ấy vài ngày trước còn vì Trục Trà mà đặc biệt mở cuộc họp, cảm thấy cửa hàng này rất có giá trị nghiên cứu."
Từ Nhược An cũng là người nhiều chuyện. Bây giờ là thời đại tin tức, mà Trục Trà đúng là nổi tiếng khắp internet vẫn chưa nguôi.
"Mở họp để bàn bạc gì thế?"
Lâm Lộc lập tức dò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận