Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 107: Sản phẩm mới

Chương Kỳ Kỳ nhìn Hứa Thiệu, bực bội nói:
"Anh không biết người ấy?"
Nhưng cô phản ứng lại rất nhanh, nói:
"Cũng đúng, anh đã tốt nghiệp trường học đại học ba năm rồi, chưa từng nghe nói sinh viên này thì cũng bình thường."
"Hắn ta á, ngày nhập học đầu tiên, đã có Thẩm đại tiểu thư nghênh đón ở cửa trường, rất phô trương đúng không?"
"Chuyện này chỉ mấy ngày đã lan truyền xôn xao. Hắn ta sắp thành bạn trai tin đồn của Thẩm đại tiểu thư."
Trên mặt của Chương Kỳ Kỳ đang tươi cười như cũ.
Hứa Thiệu nghe cô mở miệng gọi Thẩm đại tiểu thư, tự nhiên biết được người này là ai.
Khi Thẩm Khanh Ninh nhập học, hắn đã tốt nghiệp. Nhắc mới nhớ, hắn cũng chưa từng gặp Thẩm Khanh Ninh. Nhưng cái tên này hắn đã nghe rất nhiều lần, đặc biệt là... là từ Chương Kỳ Kỳ. Hứa Thiệu biết, Chương Kỳ Kỳ không thích cô ấy. Trong cả trường Khoa học tự nhiên, Chương Kỳ Kỳ ghét cô ấy có khi còn gấp nhiều lần so với ghét bạn cùng phòng dùng trộm mỹ phẩm dưỡng da của cô.
Khi Chương Kỳ Kỳ nhắc tới bạn cùng phòng thì trong lòng khinh bỉ, còn âm thầm mang theo cảm giác ngồi ghế trên.
Trong lòng cô nghĩ chính là: kẻ quê mùa ở nông thôn, chưa dùng tới mỹ phẩm dưỡng da cao cấp, vụng trộm dùng vài lần cũng có thể hiểu được. Dù sao thì Chương Kỳ Kỳ cũng không đau lòng, kem dưỡng da là do Hứa Thiệu tặng, toner và serum là của bạn cùng lớp khác tặng, cô cũng không tốn một xu nào. Khi cô nhắc tới chuyện này với Hứa Thiệu, Hứa Thiệu còn nói một câu:
"Em cứ nói thẳng luôn đi, sau đó ném cái hũ đó đi! Ngày mai anh sẽ mua cho em hai hũ mới."
Chương Kỳ Kỳ nói:
"Như vậy sao được, đây là quà anh tặng cho em. Em nói chuyện này với cậu ấy rồi, cửa hàng mỹ phẩm không phải còn cho chúng ta mấy gói dùng thử sao, đưa cho cậu ấy một bọc đồ sample rồi."
"Ai, em hiền lành quá đấy!"
Hứa Thiệu cảm khái. Hắn cũng không biết rằng Chương Kỳ Kỳ rất thích thú bộ dạng sợ hãi không ai giúp đỡ của bạn cùng phòng sau khi bị mọi người vạch trần. Sau khi được bố thí mấy gói đồ dùng thử bé xíu, cô bạn đang chìm trong sự lúng túng và chế giễu đột nhiên vô cùng cảm kích và mừng rỡ, Chương Kỳ Kỳ nhìn cũng thấy vừa mắt. Cô vui rồi, mọi người cũng cảm thấy cô là người tốt. Ngoài điều đó ra, Chương Kỳ còn không quên nói với Hứa Thiệu:
"Không cần vội mua cho em hũ khác. Một hũ Lamer em có thể dùng khá lâu, mỗi lần sẽ không bôi quá nhiều, vừa vặn đủ da hấp thu là được."
Hứa Thiệu lập tức nhận được tín hiệu:
"Ai da, em chỉ cần dùng là được rồi, sao lại phải tiết kiệm thế. Bây giờ anh sẽ mua cho em, đến lúc đó để cả hai hũ vào trong phòng ngủ, rồi cũng dùng tới nhanh thôi."
"Đừng mà, kem dưỡng da Lamer đắt lắm! Đắt lắm đấy!"
Đã nói đến thế rồi thì còn có thể không mua sao? Ta là người mua không nổi sao, ta là kiểu người không tiêu nổi xíu tiền lẻ thế này sao? Không mua thì chẳng phải là nghèo túng nên keo kiệt sao? Dù ban nãy có nói chơi chơi thì giờ cũng phải mua! Hứa Thiệu còn mua thêm một chai essence, mua hẳn một bộ. Sau khi Chương Kỳ Kỳ nhận được, cô đã đăng lên Xianyu bán hết. Có đôi khi con trai sẽ không hiểu được mấy đồ mỹ phẩm dưỡng da của con gái dùng bao lâu mới hết. Hơn nữa người tặng đồ cho cô rất nhiều, bản thân cô cũng dùng không hết, chắc chắn phải bán sang tay lấy tiền, không thì giữ lại cũng hết hạn.
Còn tại sao cô lại ghét Thẩm Khanh Ninh? Nói đúng ra, cô ghét cả Lâm Lộc. Trước kia, mọi người chỉ so sánh cô và đàn em Khương Sầm học dưới cô một năm, có cảm giác tồn tại song song hai hoa khôi của trường Khoa học Xã hội Nhưng Thẩm Khanh Ninh và Lâm Lộc vừa nhập học đã gây xôn xao. Nghĩ xem, Chương Kỳ Kỳ khéo léo giỏi giang, hay tham gia các loại hoạt động, trong buổi tiệc luôn nhảy múa hết sức quyến rũ, còn quản lý tài khoản weibo.
Trong tất cả sinh viên toàn trường, có rất nhiều người đã theo dõi cô, thậm chí trên weibo còn có rất nhiều video tao nhã của cô. Dù vậy, độ yêu thích của Thẩm Khanh Ninh và Lâm Lộc thoáng cái đã đuổi kịp cô.
Đúng thật là.... họ cũng đẹp hơn cô! Điều khiến trong lòng cô không thoải mái chính là gia cảnh hai người này thật sự quá tốt. Trầm Khanh Ninh lái Land Rover Range Rover đi học, Lâm Lộc cũng có một chiếc Audi A4. Xe có, càng đừng nói tới túi xách hàng hiệu, quần áo giày dép đắt tiền, mỹ phẩm dưỡng da hàng hiệu. Cô kiêu ngạo vì mấy thứ này, cô cần phải dựa vào hư tình giả ý để có được thứ này, người khác từ nhỏ đến lớn không thiếu thốn cái gì.
Cũng khỏi nói cô bây giờ cũng không gặp được người tai to mặt lớn như trong truyền thuyết, kiểu có thể mua xe cho phụ nữ... Hết lần này tới lần khác, vì Thẩm Khanh Ninh là người lạnh nhạt, luôn luôn một bộ dáng cao cao tại thượng. Cái ánh mắt lạnh lùng lúc trước cô ta nhìn cô, Chương Kỳ Kỳ rất không thích, cực kỳ ghét. Cho nên, cô mới mở miệng một tiếng là Thẩm đại tiểu thư, đồng thời bắt đầu đặt mình lên trước người ta, biểu hiện càng lúc thân thiết hơn, từ đó càng tạo ra sự tương phản lớn.
Hơn nữa đừng quên, cô vẫn luôn ở trên weibo tạo hình tượng hoa khôi của trường, muốn dựa vào lượng fan trên đây, dự tính sau khi tốt nghiệp sẽ kí hợp đồng với một công ty về người nổi tiếng trên mạng. Nhưng móa nó chứ, sau đó luôn có người để lại bình luận:
"Không bằng Thẩm Khanh Ninh."
"Ta chỉ có thể nói là không bằng Lâm Lộc."
A a a a! Đây chẳng phải là gia tăng gánh nặng cho công việc quản lý một tài khoản người nổi tiếng trên mạng sao! Chương Kỳ Kỳ rất ghét Trầm Khanh Ninh, vô cùng chán ghét! Lâm Lộc đứng thứ hai! Lúc này, Hứa Thiệu nhìn cô, nói:
"Cho nên em không thích Thẩm Khanh Ninh, cũng không ưa người sinh viên Trình Trục này. Hôm nay muốn biết mặt mũi của hắn sao?"
"Đúng rồi!"
Chương Kỳ Kỳ lẩm bẩm. Nhưng trong lòng cô lại nói:
"Không phải đâu!"
Ta không có ghét thằng nhóc này đâu, nếu quan hệ giữa hắn và Thẩm Khanh Ninh không bình thường, thì ta lại rất hứng thú với thằng nhóc đẹp trai này đấy. Bên kia, trên sân vận động, cuối cùng một đoàn giáo viên dạy mọi người một bài quân ca, sau đó bài quân ca vang tận mây xanh kết thúc buổi tiệc tối. Trình Trục thích tiết mục hát quân ca này hơn.
Dù hắn vào Karaoke cũng thuộc hàng hát hay, có nhiều bài sở trường, nhưng luôn cảm thích thú khi hát quân ca. Rất thoải mái tự do. Giống với lớn tiếng hò hét bên bờ biển hoặc trên núi cao, có hiệu quả tương tự nhau. Mấy trăm người ở sân vận động bắt đầu trở về phòng ngủ. Trình Trục đi trong dòng người, có thể cảm nhận được ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía mình, còn có người len lén chỉ trỏ hắn. "Ai dà, dù sao thì ta cũng chỉ có thể sánh với một Cổ Thiên Lạc bình thường, sánh ngang Trần Quán Hi trước 30 tuổi, sánh với Hồ Ca thời kỳ Tiên Kiếm..."
Trình Trục cũng chịu thua, muốn nhỏ giọng cũng khó. Mẹ nó, ông đây không thể ngày nào cũng đeo khẩu trang đi học được? Phòng 309 có bốn người thì ba người về phòng ngủ trước, vì Đông Đông suốt buổi tiệc đã nín tiểu, khi kết thúc lập thức phải đi xả. Chờ đến khi trở lại phòng ngủ thì lập tức cười lớn nói:
"Lão Trình, suốt dọc đường đi tôi đều nghe người khác bàn tán về cậu, buồn cười lắm, cả đám người đều nói cậu giỏi làm trò đấy!"
"Ha ha ha, có người đang lải nhải, nói cậu cau mày nhìn nữ thần."
"Bên cạnh lập tức có người bổ sung, mẹ kiếp vậy mà gọi là nhìn nữ thần sao, thằng ngu đấy đang trừng mắt! Buồn cười lắm!"
Đông Đông cười cợt. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn vỗ vỗ bả vai của Trình Trục, nói:
"Thế nhưng lão Trình, cậu quả thật càng ngày càng nổi tiếng, tôi vẫn loáng thoáng nghe thấy, có người khen cậu đẹp trai."
Trình Trục gạt tay hắn ra rồi mắng:
"Tôi nghi ngờ trong lỗ tai tên chó nhà cậu có bộ lọc, tự động lọc mất mấy câu nói ông đây đẹp trai. Tôi thấy ông hơi bị đố kị rồi đấy."
"Mẹ kiếp, lão Trình, cậu có biết xấu hổ không hả."
"Phí lời, đương nhiên ông đây phải biết xấu hổ, loại mặt mũi đẳng cấp như tôi nếu đi trên đường, còn mẹ nó không vạn người cướp giật, dẫn đại chiến trường Khoa học Xã hội."
"Được rồi, tôi im, sao cậu không nói nếu cậu ném mặt mũi lên đường, đó chính là nguyên nhân chiến tranh thế giới thứ tư đi, viết cho cậu quyển sách lịch sử luôn!"
Đông Đông hùng hổ nói. Một lát sau, mọi người đều cảm thấy đói bụng. Đông công tử lập tức đề nghị:
"Đi! Ăn khuya! Tôi mời!"
Lúc trước từng nói, phí sinh hoạt hắn một tháng năm ngàn, nhưng trong phòng ngủ nói là sáu ngàn. Trong lớp hắn sẽ nói là tám ngàn. Phí sinh hoạt nhiều như vậy, nhiều lần đãi ăn cũng là chuyện bình thường.
Còn về phần Trịnh Thanh Phong phí sinh hoạt chừng mười ngàn thì không nói một lời. không phải không muốn khoe khoang, cũng không phải là không muốn đãi bạn, mà chỉ muốn làm một người bình tĩnh lạnh lùng, chờ bạn cùng phòng đột nhiên phát hiện ra hắn cực kỳ giàu có. Trịnh tổng luôn chờ mong ngày này, cũng quyết định sau khi có người phát hiện, sẽ mời mọi người ăn một bữa thật đắt tiền! Lưu Phong nghe thấy có người mời, treo lên biểu cảm rẻ tiền, cười rạng rỡ. Đông Đông thì nhìn Trình Trục, nói:
"Lão Trình, chẳng lẽ lần này cậu không đi à?"
"Đi đi đi! Tôi cũng hơi đói rồi."
Trình Trục đồng ý. Nhưng hắn bổ sung:
"Tôi có chút việc phải làm, các cậu đi trước đi, tôi sẽ tới ngay."
"Không cần, chúng tôi chờ cậu vài phút không phải tốt hơn à?"
Vẻ mặt Đông Đông mờ mịt. Lưu Phong nhìn ra được Trình Trục có chuyện riêng muốn làm, có khả năng người khác ở đây sẽ không tiện, lập tức thúc giục Đông Đông nói:
"Ai nha, chúng ta đi trước có sao đâu, đi nhanh lên Đông thiếu gia, tôi chết đói rồi!"
Cứ như vậy, Đông Đông dần mất đi lý trí trong từng câu gọi Đông thiếu gia, hô to:
"Đợi lát nữa rồi ăn gì thì nhớ nói, không cần tiết kiệm sáu ngày tiền sinh hoạt này cho tôi đâu đấy!"
"Ô kê!"
Lưu Phong đẩy hắn đi ra ngoài, Trịnh Thanh Phong chậm rãi đi theo. Trình Trục thấy ba tên nhao nhao này rốt cục cũng rời khỏi phòng ngủ, mới chậm rãi đứng dậy mở cái tủ của mình, im lặng mở cái hộp chuyển phát nhanh lấy hồi trưa. Bên trong có một bộ đồ lót do hắn tự thiết kế sau đó nhờ nhà máy của Trần Tân sản xuất làm hàng mẫu.
"Ở chung phòng ngủ, nếu không tự tiết lộ thân phận thì quả thật có đôi khi lại hơi bất tiện."
Ông chủ của hãng đồ lót QQ nổi danh Trình Trục có chút rối rắm. Sau khi khóa cửa phòng ngủ lại, hai tay hắn nắm lấy sản phẩm này nhấc lên cao, sau đó quan sát kỹ càng, còn chạm đến từng ngóc ngách của sản phẩm, cẩn thận cảm nhận. Sản phẩm QQ trong thị trường cũng không khác với kiểu của mọi người hiện tại đang bán, chỉ xíu chi tiết nhỏ khác biệt, vậy mà cũng đã bị sao chép rồi. Cho nên, đã đến lúc tự mình thiết kế ra kiểu mới!
"Này, từng nghe nói về áo len xám lộ lưng nổi danh một thời chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận