Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 216: Hạ giá đồ lót QQ trên toàn thế giới

Thẩm Minh Lãng ngây người một chút, sau đó mới hiểu được ý của Trình Trục .
Hắn ta nói đùa lại:
"Gần đây anh thấy Giang Vãn Châu rất ngứa mắt thì làm sao bây giờ."
"Vậy thì không được, em không nỡ lừa anh ta như thế."
Trình Trục thể hiện lập trường kiên định. - Phải bảo vệ tổng giám đốc Tiểu Giang của chúng ta. một cách tốt nhất! Lại nói tiếp, trong trí nhớ của Trình Trục, sau khi Giang Vãn Châu tốt nghiệp Đại Học, cũng tự mình lập nghiệp và thành công như diều gặp gió. Nhưng vẫn là câu đó, hắn cùng Giang Vãn Châu, nếu hợp tác với nhau thì như cứt, tách ra tự mình làm thì lại rất xuất sắc. Hình như hai người không hợp mệnh nhau, không hợp làm ăn với nhau. Chỉ cần hợp tác thì sẽ gặp được rất nhiều chuyện không thuận lợi. "Đúng rồi, việc làm ăn gần đây ở quán bar của anh họ thì như thế nào?"
Trình Trục quan tâm. "Ai, xui xẻo đến nỗi một lời khó mà nói hết, Diệp Tử đều nghỉ việc."
Thẩm Minh Lãng trả lời.
Trình Trục nghe xong thì im lặng.
Hắn còn có thể không biết cô đã nghỉ việc chưa hay sao? Hiện tại cô ấy đang làm cho hắn mà! Chuyện này, về sau không cần phải giấu giếm Thẩm Minh Lãng nữa, nhưng bây giờ đừng nói thì tốt hơn. Bản thân cửa hàng của hắn ta muốn sa thải một nhân viên pha chế, Diệp Tử chủ động rời đi. Nhưng cô nhận việc kiểu "không có thời gian nghỉ mà làm tiếp luôn" này, có chút giống kiểu bị hắn trộm mời về. Có lẽ là bởi vì Dữu Tới Chơi đang chuyển nhượng, lại thêm việc làm ăn ở quán bar quả thật rất kém, Thẩm Minh Lãng đều nói một câu:
"Anh đều gần như muốn bán cửa hàng đi."
"Nếu như cứ tiếp tục lỗ tiền như vậy, có thể suy nghĩ sớm một chút."
Trình Trục nói thẳng. Quán bar có thể kiếm được tiền, quả thật rất ít. Đặc biệt là người "đổi nghề giữa chừng" như hắn. Rất nhiều quán bar nhỏ đều do những người từng làm việc trong các hộp đêm sau khi góp đủ tiền rồi cùng nhau mở. Những người này vốn rất thạo nghề, trong tay lại có sẵn tài nguyên khách hàng, đương nhiên sẽ làm tốt hơn nhiều. Mà những người này cũng có thể hạ thấp bản thân của mình xuống, tuy là cổ đông, nhưng cũng sẽ đi tiếp khách uống rượu, cũng sẽ đi nịnh nọt khách hàng.
Sếp Thẩm có thể không hạ thấp bản thân của mình xuống được. Coi như có vòng bạn bè ăn chơi bên cạnh, khả năng cũng chỉ thỉnh thoảng ghé vào. Bởi vì nơi này, chính là dịch vụ không tốt bằng các quán bar khác, nó không vui bằng quán bar của người khác! Trình Trục có lớp học chiều nay, hắn ở trên lớp nói chuyện với Thẩm Minh Lãng. Sau khi tan học, lần đầu tiên hắn lái chiếc Land Rover do Lâm Lộc tặng đi đến phòng làm việc Kiên Trì Ghé Thăm . Lúc hắn tới nơi, đúng lúc Vương An Toàn cũng vừa đến, đang ở cửa ra vào dưới tầng một chờ hắn. Nhìn thấy Trình Trục đi xuống từ trên xe Land Rover, Vương An Toàn trợn cả mắt lên, vội vàng chạy chậm tới, sờ đi sờ lại trên cửa xe. "Vãi! Anh Trục, anh đã mua được Land Rover rồi sao?"
Vương An Toàn tỏ vẻ hâm mộ. Đầu năm nay, Land Rover vẫn có một vị thế nhất định trong lòng đàn ông, người dẫn đầu chuyện này, không thể không nói đến công lao của thầy Trương Gia Dịch. "Không phải, Lâm Lộc cho tôi mượn ."
Trình Trục nói thẳng. Vương An Toàn: Mẹ nó, càng hâm mộ ! Sau khi lên tầng, Trình Trục thực hiện một loạt thay đổi nhân sự trong phòng làm việc. "Sau này Vương An Toàn sẽ chỉ chịu trách nhiệm về việc kinh doanh ở nước ngoài."
"Đối với các cửa hàng Taobao, sau này chức tổ trưởng liền do Vương Hải Đào làm."
Cuộc chiến giá cả thương mại điện tử trong nước đang trở nên khốc liệt hơn. Hắn, Trình Trục, người Trung Quốc không đánh người Trung Quốc! Hắn quyết định đem cuộc chiến về giá lan ra nước ngoài. Dù sao thì hắn cũng bán ra nước ngoài, liền định dựa vào ba chiến lược đó.
Thứ nhất, kinh nghiệm phong phú cùng với phải có kỹ thuật kinh doanh. Thứ hai, sáng tạo kiểu dáng mới.
Thứ ba, lợi thế về giá cả vượt trội. Nói đùa, biết cái gì gọi là giá bán của chúng tôi còn thấp hơn cả giá vốn của mấy người hay không! Lấy chi phí lao động làm ví dụ, hình như một nhà máy Trung Quốc càng có nhiều lợi thế hơn. Cho nên, Trình Trục quyết định quyết định cống hiến hết mình vào bên trong sự nghiệp của một dự án lớn. Sau này lúc nghề phát sóng trực tiếp đang ở đỉnh cao, có một câu nói được lưu truyền rộng rãi, đó chính là:
"Trình Trục hạ giá đồ lót QQ trên toàn thế giới! Công ty. Hôm sau, buổi chiều Trình Trục trước tiên lái xe đi đón Lâm Lộc, sau đó cùng nhau đi tới nhà cô để sửa lại thiết kế Cô gái tràn đầy sức sống đã sớm hẹn một nhà thiết kế cho hắn. Nhà thiết kế cũng không phải là người có thâm niên cao nhất trong công ty hoặc là người nổi tiếng nhất . Anh ta vẫn rất trẻ tuổi, năm nay vẫn chưa tới 30 tuổi, nhưng đã thiết kế cho mấy cửa hàng nổi tiếng trên internet ở Hàng Thành. "Tôi họ Hạ, tên là Hạ Lương, cậu gọi tôi là Lão Hạ là được."
Anh ta tự giới thiệu với Trình Trục. Trình Trục có thể cảm giác được, trong ánh mắt mà anh ta nhìn mình, mang theo một tia tò mò cùng thăm dò. Trên thực tế, sau khi Lâm Lộc đưa hắn đi theo vào công ty, trên đường đi mà gặp được người khác, họ đều sẽ nhịn không được nhìn hắn thêm vài lần. Không có cách, mọi người trong công ty cơ bản đều biết, sếp có một cô con gái bảo bối vô cùng xinh đẹp dễ thương. Nhưng hôm nay, vị đại tiểu thư của công ty này, thế mà lại mang theo một người đàn ông trẻ tuổi tới công ty! Nếu như các phương diện của hắn đều bình thường một chút, thật ra mọi người sẽ không suy nghĩ nhiều, chỉ coi như đại tiểu thư tự giới thiệu khách hàng cho công.
Nhưng mà vấn đề ở chỗ, hắn vừa cao vừa đẹp trai, còn vừa nói vừa cười với Lâm Lộc. Rất khó để không tò mò về hắn! Trên đường đi tới, Trình Trục liền hỏi qua cô ấy:
"Cha mẹ cô có ở trong công ty không?"
"Không có ở đây, hôm nay bọn họ đều bận giải quyết việc riêng của. Lâm Lộc trả lời. Nghe vậy Trình Trục liền cảm thấy không sao, hoàn toàn thoải mái. Trong quá trình giao tiếp với Hạ Lương, hắn cảm thấy nhà thiết kế này đúng là có chút đặc biệt. Anh ta có thể hiểu rõ ý của Trình Trục ngay lập tức, có thể tiếp thu về hiệu quả mà Trình Trục muốn đạt tới. Đối phương cũng cảm thấy Trình Trục vẫn khá thời thượng, suy nghĩ thêm một chút về những thứ mà hắn nói, cảm giác cuối cùng có thể thiết kế ra được Hiệu quả chắc là sẽ không kém. Đối với một nhà cửa hàng trà sữa cao cấp nổi tiếng trên internet mà nói, thiết kế thật sự rất quan trọng. Mà bạn cho rằng chỉ cần sửa lại thiết kế là được rồi? Còn lâu mới đủ. Còn có logo, cốc trà sữa, bao bì linh tinh. Đây đều là những thiết kế cần thiết, mà giá thiết kế còn không rẻ như trong tưởng tượng của bạn.
Cứ như vậy, Trình Trục ở trong công ty nói về chuyện thiết kế với Hạ Lương hơn hai giờ. Lâm Lộc ở bên cạnh nghe, không những không biết chán, ngược lại, cô còn cảm thấy rất thú vị. Sau khi cô ngồi mệt rồi, liền nằm ở trên mặt bàn như đang ngủ trưa ở trong trường học, nhưng không có vùi đầu vào trong cánh tay, mà nghiêng đầu nhìn về phía Trình Trục đang tại từ từ nói chuyện. Sau khi lần giao tiếp đầu tiên kết thúc, Hạ Lương đưa bọn họ đi ra công ty thiết kế. Sau khi ngồi lên xe, Trình Trục hỏi:
"Chờ có chán không?"
"Cũng không có, tôi rất phấn khởi ngồi nghe ở bên cạnh."
Lâm Lộc ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, bổ sung thêm:
"Tôi còn suy nghĩ thêm một chút đâu, cảm giác chắc chắn sẽ rất tuyệt khi chụp ảnh tại cửa hàng! "Cô chọn nhà thiết kế này, thật sự rất chính xác, tôi rất mong chờ những bản vẽ thiết kế mà anh ta sẽ cho tôi xem. Trình Trục vừa lái xe vừa không ngừng khen. "Dừng ! Cậu cũng không nhìn xem là ai đã lựa chọn rất cẩn thận."
Lâm Lộc lập tức trở nên kiêu ngạo. Nếu là cô ấy có cái đuôi nhỏ thì lúc này chắc đang muốn vẫy lên trên trời. "Được rồi được rồi, ghi cho Lộc Ái Khanh một thành tựu lớn, muốn bổn vương ban thưởng cho cô cái gì?"
Trình Trục cười nói. Thật bất ngờ, Lâm Lộc lại giơ cằm lên, trả lời:
"Không được! Tôi muốn giữ lại trước rồi lúc sau mới lấy! Bởi vì đang lái xe, cho nên Trình Trục chỉ nhanh chóng nhìn sang phía cô một chút. Không thể không nói, cô gái tràn đầy sức sống này thật là từ trong ra ngoài đều tỏa ra một bầu không khí dễ thương. Chỉ dựa vào giọng điệu còn có động tác nhỏ cùng biểu cảm nhỏ kia của cô, liền làm cho người ta rất muốn xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Giữ lại rồi lúc sau lấy sao? Không phải là cô ấy muốn chờ đến khi thật nhiều rồi mới lấy chứ? Rất nhanh xe liền chạy đến chung cư cao cấp mà Lâm Lộc cùng Thẩm Khanh Ninh đang ở chung, các cô muốn cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó sẽ cùng nhau đi thẩm mỹ viện dưỡng da vào buổi tối. Trước kia, thẩm mỹ viện đều kiếm tiền nhờ phụ nữ trung niên. Hiện tại, rất nhiều người khả năng cũng chưa đến 20 tuổi, mà đã là khách quen của thẩm mỹ viện. Chỉ là hầu hết các cô gái cũng chỉ làm các bước dưỡng da cơ bản, mức tiêu tiền vẫn chưa bằng phụ nữ trung niên. Sau khi Lâm Lộc xuống xe, Trình Trục liền lái xe đi đến tòa nhà phía đông. Dự án sản xuất game, đã đến giai đoạn kết thúc. Nhưng cũng không thể nói là mấy ngày nữa, " Sheep Of A Sheep" sẽ được phát hành . Sau khi quá trình sản xuất hoàn tất, còn có không ít việc cần phải làm đâu. Khả năng sau khi thử chơi một chút, còn phải sửa lại. Sau khi đi vào phòng làm việc, Ngụy Bá đặc biệt đứng dậy để tìm Trình Trục nói chuyện.
"Sếp, hôm qua Chương Kỳ Kỳ tới hỏi một ít chi tiết về dự án này của chúng ta ."
Anh ta chủ động nói. "Cậu không nói gì chứ?"
"Chắc chắn tôi sẽ không để lộ ra bên ngoài, chỉ là tôi nghĩ phải nói cho sếp chuyện này."
Ngụy Bá thẳng thắn nói. Trình Trục khẽ vuốt cằm, suy đoán chắc là sau khi vị Chương Học Tỷ này biết được việc Dữu Tới Chơi chuyển nhượng, liền đến tìm Ngụy Bá để hỏi thăm thông tin. "Xem ra cô ta còn rất quan tâm."
Trình Trục nghĩ ở trong lòng. Sau khi hắn ngồi xuống chỗ ngồi của mình, không lâu sau liền nghe được có tiếng gõ cửa. Cửa trước đang mở, một bóng người xinh đẹp đang đứng ở bên cạnh cửa, chính là giáo sư Trần Tầm, người hướng dẫn trên danh nghĩa của dự án trò chơi này. Mùa thu không phải lạnh dần, mà thường là đột nhiên trở lạnh. Mấy ngày nay nhiệt độ của Hàng Thành giảm xuống rất nhiều. Trần Tầm mặc một áo sơ mi bằng lụa màu trắng rất mỏng, bên ngoài khoác một cái áo vest nhỏ dành cho nữ trông có vẻ giản dị, thay cả váy thành váy dài, che đi một nửa bắp chân, còn bên trong mang tất da đen. Cho dù cô ấy trang điểm hay mặc quần áo đều duy trì duy trì sự tinh tế và chuyên nghiệp như mọi khi.
Người ngoài chỉ nhìn thấy trạng thái của cô ấy như vậy, lại không hề phát hiện được gần đây cô đã phải trải qua chuyện gì, bởi vì nhìn cô rất bình tĩnh. Không có sự khác biệt trong ngày thường.
"Thật lâu chưa có tới, sang đây nhìn một chút."
Trần Tầm nói, thể hiện mình là người hướng dẫn, tới đây đi một vòng, tạo cảm giác có tồn tại ở đây. Trình Trục đứng dậy đi tới bên cạnh cô ta, trong lòng có thể đoán một chút về việc cô tới đây để làm gì . Quả nhiên, cô ta chờ một lúc ở trong phòng làm việc, liền nói với Trình Trục nói:
"Trình Trục, đi ra trò chuyện một lúc được không?"
"Được."
Trình Trục cười đứng dậy, cùng cô đi tới hành lang. Lúc đi ra cửa, hắn còn tiện tay đóng cửa trước đang mở lại . Sau khi đóng lại, hắn còn chỉ về phía trước, nói:
"Đi chỗ kia nói chuyện đi. "Được."
Trần Tầm cứ đi theo phía sau hắn như vậy, nhìn bóng lưng của chàng trai đang đi ở phía trước. Đột nhiên cô cảm thấy, nội tâm của chàng trai này nhất định rất mạnh mẽ đi. Dự án trò chơi của mình bị lỗ nhiều như vậy, nhưng nhìn hắn giống như đang rất ổn. Trần Tầm cũng không biết, đó là bởi vì hắn... Đúng là đang rất ổn! Bên cạnh tạm thời trống, cho nên hai người liền đứng ở trong chỗ này nói chuyện. Trình Trục liếc nhìn Trần Tầm, hắn là bậc thầy trong việc quan sát phụ nữ, đương nhiên có thể từ bên trong lớp trang điểm tinh xảo của cô tìm được một chút dấu vết còn sót, nhìn ra một chút mỏi mệt mà cô ta dùng trang điểm để che lại. Hơn nữa, đôi mắt của cô dưới cặp kính gọng vàng đó còn mang theo chút tơ máu. Lúc này, hắn không thể không nghĩ tới vị giáo viên này mấy ngày trước còn đang chia sẻ một bài bài hát tiếng Anh trong vòng bạn bè. Bài hát kia nghe rất chán nản, với bầu không khí có chút buồn bã, là một bài hát hơi buồn. Trần Tầm thấy hắn nhìn mình chằm chằm, trở nên hơi bối rối. Có ai nghĩ được, đối phương vừa mở miệng, chỉ một câu đơn giản, liền khiến những ủy khuất tích tụ trong lòng cô mấy ngày nay, không chịu nổi, cảm xúc như bị sụp đổ lập tức bùng nổ. "Giáo sư Trần, có phải cô gầy đi một chút hay không?"
Trình Trục nhìn cô nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận