Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 500: Bắt cóc nhà họ Thẩm (1)

Trong nhà hàng, Thẩm Minh Lãng trực tiếp trợn tròn mắt.
Hiện tại hắn ta có cảm giác da đầu tê dại, thậm chí còn hoài nghi có phải mình nghe lầm hay không.
Em họ đang mời tôi cùng làm Trục trà hot rần rần trên mạng Internet?
Nhịp tim của hắn ta bắt đầu tăng dần, cảm xúc cả người cũng bắt đầu trở nên phấn khởi.
"Nhập vào cùng nhau trở thành bá chủ trà sữa sao?"
Tâm tình trong lòng Thẩm Minh Lãng hoàn toàn bị khơi dậy.
Chỉ bốn chữ bá chủ trà sữa thôi đã khiến đầu hắn ta choáng váng.
Đối với loại người muốn mau chóng chứng minh bản thân với bên ngoài, bốn chữ này có sức hấp dẫn quá lớn.
Còn cái gì có thể chứng minh bản thân hơn việc trở thành dê đầu đàn trong một ngành nghề nào đó chứ? Tuy rằng độ khó ở đây có thể tưởng tượng được, thế nhưng mục tiêu này nghe thôi đã cảm thấy khí phách, nghe thôi cũng đã khiến người ta cảm thấy dâng trào nhiệt huyết! Thẩm Khanh Ninh ở bên cạnh nhìn thoáng qua Trình Trục, rồi lại nhìn thoáng qua Thẩm Minh Lãng. Lấy hiểu biết của cô về anh trai mình, cô rất rõ ràng:
"Anh ấy phê quá rồi."
Quả nhiên, Thẩm Minh Lãng trực tiếp cầm ly rượu trước mặt mình lên, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. Sau khi uống xong, hắn ta còn tự rót cho mình thêm một chút, sau đó lại uống một hơi cạn sạch. Uống liền hai ly, hắn mới nhìn về phía Trình Trục, lấy lý trí còn sót lại cười nói:
"Em họ, cậu đùa với anh đúng không?"
Hạng mục Trục trà này hiện tại như mặt trời ban trưa, tình thế tốt đẹp, chẳng khác gì đã làm xong. Đều đã làm xong rồi mà còn chủ động cho tôi gia nhập vào kiếm một chén canh? Con mẹ nó đây là tình nghĩa gì! Mọi người có một hạng mục tốt, trước khi triển khai, cậu chủ động tìm anh em làm chung, vậy đã là rất có tình nghĩa. Càng khỏi phải nói đến hạng mục đã hoàn thành! Loại chuyện này, nếu như ngày thường Thẩm Minh Lãng gặp phải, với đầu óc của hắn ta thì phản ứng đầu tiên có thể là:
"Bên trong có hố!"
Ông chủ Thẩm thua lỗ dựa vào bản lĩnh, trái lại cũng chưa từng bị người ta lừa gạt. "Nhưng em họ sẽ không lừa anh chuyện tiền bạc."
Điểm này hắn ta vẫn rất chắc chắn. Trình Trục nhìn hắn ta, cười cười, chủ động cầm ly rượu cụng ly với hắn ta, miệng nói:
"Đương nhiên là nghiêm túc, không phải nói đùa."
Thực lực của nhà họ Thẩm, trong lòng hắn đã hiểu rõ đại khái. Là một trong những sự lựa chọn hợp tác tốt nhất của hắn hiện nay. Trước mắt, có một số tài nguyên hắn không giải quyết được, nhà họ Thẩm có thể giúp hắn giải quyết. Điều này cũng có lợi cho việc đầu tư sau này. Mặt khác, nhân phẩm của Thẩm Minh Lãng, Trình Trục vẫn tin được. Anh họ Thẩm Minh Lãng của tôi là người như thế nào? Muốn tình nghĩa có tình nghĩa, muốn đầu óc có tình nghĩa, muốn thủ đoạn có tình nghĩa, muốn tầm nhìn cũng có tình nghĩa luôn! Hắn ta là người rất trọng tình cảm. Về phần đầu óc kinh doanh của hắn ta, Trình Trục không quan tâm. Cái thứ đầu óc này, không phải Ninh Ninh có sao? Trong thế hệ này của nhà họ Thẩm, cũng không cần có hai cái đầu óc. Ngoài ra, xem tình hình hiện tại của quán trà sữa, tổng thể quán mới đang trong thời kỳ ấp trứng. Trông thì có vẻ đang bùng nổ nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một cửa hàng mà thôi.
Trong mắt cha Thẩm, đây là một quán trà sữa kiếm ra tiền, nhưng nó cũng chỉ là một quán trà sữa. Hạng mục của đám tiểu bối, muốn chơi thì cứ để hắn chơi đi. Mà điều Trình Trục muốn là khiến cha Thẩm cảm thấy đây là một dự án nhỏ. Trước hết để nhà họ Thẩm lên thuyền rồi nói sau. Mà đợi đến khi chiếc thuyền lớn này dần dần xuất phát, đồng thời càng lúc càng hung hãn, sau này bọn họ sẽ không thể xuống thuyền được nữa! Anh nhảy xuống, đó chính là nhảy xuống biển! Thẩm Minh Lãng nói chuyện cũng thẳng, hắn ta trực tiếp hỏi:
"Em họ, sao đột nhiên cậu lại muốn để anh tham dự vào?"
Ồ hô, chẳng lẽ cậu đã thấy được điểm sáng nào đó trên người anh? Trình Trục nghe vậy, cố ý liếc nhìn Thẩm Khanh Ninh trước, hai người nhìn nhau vài giây. Sau đó, hắn mới chậm rãi rời ánh mắt đến trên người Thẩm Minh Lãng.
"Bởi vì chúng ta là bạn bè, hơn nữa tôi rất tin tưởng anh họ."
Trình Trục nói. Những lời này ngược lại khiến tinh thần Thẩm Minh Lãng chấn động, nhưng rất nhanh hắn ta lại truy vấn:
"Vậy sao em họ không suy xét đến Giang Vãn Châu?"
Trình Trục: Con mẹ anh! Anh còn so sánh với Giang Vãn Châu đúng không! Muốn tôi nói ra chỗ anh mạnh hơn hắn đúng không? "Khụ, bởi vì nếu tôi hợp tác làm việc với hắn thì bát tự xung khắc, thầy bói đều nói như vậy."
Trình Trục trả lời. Những lời này đổi lấy tràng cười vang của Thẩm Minh Lãng. "Ha ha ha, em họ tin thật sao?"
"Tin thật, trước đó chúng tôi nhàn rỗi buồn chán nên đã cùng đi xem bói, bà đồng kia nhìn bát tự của hai chúng tôi rồi bảo hai chúng tôi sau này đừng làm việc với nhau."
Trình Trục trả lời với vẻ mặt thành thật. "Sau đó Giang Vãn Châu không tin tà, hắn lại tự mình đi tìm đại sư nhưng vẫn nhận được câu trả lời này."
Những lời Trình Trục nói đều là sự thật. Mà đủ loại chuyện phát sinh ở kiếp trước cũng đều đã chứng thực điểm này. Hắn và Giang Vãn Châu, tách nhau ra thì hai bên đều tuyệt vời, hợp nhau lại thì gây cản trở. Tụ lại là một đống phân, tản ra là sao đầy trời. "Thằng nhóc này âm khí quá nặng, khắc tôi!"
Hắn thầm nghĩ. Rất nhiều người làm ăn ở Hoa Hạ, ít nhiều đều mang theo chút mê tín, nhưng ở thời khắc mấu chốt họ cũng sẽ nghĩ đến ! Nhân định thắng thiên! Sau này Trình Trục đã nghĩ tới, thật ra vấn đề chủ yếu của hắn và Giang Vãn Châu là về tính cách, không thích hợp để hùn vốn. Thẩm Khanh Ninh ngược lại nghe lọt:
"Xem bói sao?"
Không biết vì sao, cô luôn luôn sống bằng lý trí, thế mà cũng thấy hơi muốn đi xem bói. Về phần cô muốn xem cái gì, vậy không cần nhiều lời nữa. "Em họ, vậy chúng ta hợp tác thế nào đây?"
Thẩm Minh Lãng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận