Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 75: Tuân mệnh

Trình Trục xem hình ảnh mà Thẩm Minh Lãng gửi qua Wechat, phản ứng đầu tiên chính là:
"Cái tên háo sắc này được lắm, hơn nửa đêm vào Weibo tìm kiếm cái gì hả?"
Hiện tại là năm 2014, loại hình livestream bán hàng vẫn chưa thật sự phát triển mạnh. Phải đến năm 2016, phương thức kinh doanh này mới thật sự bùng nổ, bây giờ vẫn còn sớm. Thời kỳ này, những người nổi tiếng tập trung chủ yếu ở Weibo các loại, thậm chí là cả QQ.
Nếu Trình Trục nhớ không nhầm, người nổi tiếng trên mạng bây giờ có sức ảnh hưởng khá lớn, vả lại cũng kiếm được nhiều tiền. Lấy Weibo làm ví dụ, chỉ cần nhiều fans, độ sinh động đủ cao thì một đơn quảng cáo có thể nhận được mấy ngàn, thậm chí là mấy vạn. Còn mấy người đứng đầu về độ nổi tiếng của Weibo, một quảng cáo có thể báo giá mười mấy vạn thậm chí là mấy chục vạn! Có thể so sánh với cả minh tinh. Một tài khoản VIP, thu nhập đến từ quảng cáo có thể lên đến ngàn vạn.
Vào thời điểm năm này mà nói thì số tiền ấy là vô cùng nhiều. Kiếp trước, Trình Trục từng tìm hiểu qua về nghề này, còn liên lạc với mấy công ty nổi tiếng, cũng từng xem qua bảng giá. Hắn biết rất rõ giá đặt quảng cáo của rất nhiều tài khoản VIP nổi lên đầu năm nay.
Khi lúc hắn vừa bước chân vào nghề thương mại điện tử thì đã nghe nói qua về danh hiệu của mấy người nổi tiếng này. Đối với một số người nổi tiếng mà nói, thủ đoạn kiếm tiền từ lưu lượng truy cập mặc dù không phong phú như sau này nhưng cũng có không ít.
Shop online chính là một trong số đó. Đặc biệt là ngành nữ trang, đứng sau rất nhiều cửa hàng có doanh thu tốt đều là người nổi tiếng nữ. Hình như, một người bạn gái cũ nào đó của Vương Tư Thông cũng làm đại diện nhãn hàng như vậy, dựa vào ngành thương mại điện tử mà kiếm được đầy bồn đầy bát, cuối cùng còn trốn thuế. Tiểu minh tinh Thẩm Minh Lãng gửi cho Trình Trục xem chỉ có mấy chục vạn fans, có khả năng rất nhiều trong số đó là nick ảo. Dù vậy, lượt like và bình luận cũng không quá tệ, cô ta up lên Weibo cả thảy là 9 tấm ảnh, đều là mặc "váy mẹ kế" nhà Trình Trục rồi chụp các loại góc độ, hình ảnh vừa thu hút vừa không bị vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng. Phải nói là rất chuyên nghiệp và dày dặn kinh nghiệm.
"Sáu bảy trăm bình luận, không tồi."
Trình Trục nhìn thoáng qua, thầm nói trong lòng. Hắn biết rõ, nếu làm kiểu dáng đẹp, lại còn dẫn dắt trào lưu, chắc hẳn sẽ có một số blogger đến mua để chụp ảnh. Dù sao thì một vài người có sức ảnh hưởng thấp hơn cũng một lòng muốn hấp dẫn ánh mắt của người qua đường. Trình Trục nghi ngờ, ngoài nữ minh tinh này bị Thẩm Minh Lãng bắt gặp, còn có rất nhiều người từng mặc quần áo nhà hắn, mọi người không thấy được. Đừng quên rằng, trên mạng có rất nhiều "Nữ Bồ Tát " . Hoặc có thể nói là có rất nhiều "phúc lợi Ji".
"Chỉ cần trang phục của cửa hàng chúng ta luôn luôn dẫn dắt trào lưu, như vậy thì bọn họ chính là người mẫu không lương, tuyên truyền miễn phí cho sản phẩm của ta."
Trình Trục đã sớm nghĩ tới điểm này. Đừng đánh giá thấp lượng truy cập mà điều này có thể mang lại, dù sao thì một bộ phận trong số những kẻ háo sắc theo dõi các cô gái ấy chính là khách hàng tiềm năng.. Loại người giống như Thẩm Minh Lãng, chưa biết chừng đã bắt đầu ngứa ngáy tay chân đi kiểm tra các thứ rồi. "Xem ra Kiên trì ghé thăm của chúng ta không chỉ ăn tiền lưu lượng truy cập."
Trình Trục cười cười, đối với lần này hắn rất hài lòng. Hắn cầm điện thoại di động lên, bắt đầu trả lời Thẩm Minh Lãng:
"Biểu ca, chuyển cho tôi 50 tệ làm phí bịt miệng, nếu không thì tôi sẽ đem thứ mà nửa đêm anh đã xem gửi cho một đống người."
"Mẹ nó đồ chó chết, tôi làm phóng viên tiền tuyến gửi chiến báo cho cậu mà cậu còn bắt chẹt yôi!"
Thẩm Minh Lãng hùng hùng hổ hổ, cũng trả lời lại:
"Cậu gửi thử xem, gửi xong ông đây sẽ nói cho mọi người biết cô ấy mặc trang phục của ai!"
Trình Trục thông qua lần thăm dò nho nhỏ này biết được Thẩm Minh Lãng thật sự miệng kín như bưng. Hắn không nghèo đến mức đòi 50 tệ kia, đương nhiên, nếu Thẩm Minh Lãng thật sự chuyển, thì Trình Trục nhất định sẽ nhận. Sau khi nói vài câu chuyện phiếm cùng người biểu ca này, Trình Trục lập tức quay trở lại với guồng quay công việc. "Sản phẩm này của chúng ta, trong đêm khuya không thiếu khách tới thăm."
"Trong số mười hai con giáp thì chúng ta cầm tinh con chuột, vậy nên phải kiếm tiền đêm!"
Mấy ngày thoáng cái đã qua, lượng tiêu thụ của kiên trì ghé thăm đều ổn định tăng lên, có khả năng còn sẽ bùng nổ đơn đặt hàng. Trình Trục đã thuê thêm hai nhân viên mới, một người trước đó đã từng làm việc tại công ty thương mại điện tử, có một hôm đi xe máy điện đi làm, bị xe đụng, sau đó thì từ chức dưỡng thương.
Vương An Toàn cũng vì vậy mà trở thành kẻ "dưới một người, trên vạn người", kiểm soát từ trong ra ngoài. Đương nhiên, bao gồm cả công tác phục vụ khách hàng! Hai nhân viên mới này, một người tên là Triệu Dũng, một người tên là Vương Hải Đào, cả hai người đều gầy gò, đeo kính. Khi bọn hắn biết được sau này sẽ bán QQ nội y, còn rất hưng phấn, không biết vì lý do gì, so với bán những sản phẩm khác càng thêm nhiệt tình! Sau khi nhìn thấy ông chủ nhà mình, hai người bọn họ đều chết lặng. Quá trẻ tuổi, ông chủ cửa hàng này nhìn qua cũng quá trẻ rồi! Nhưng không sao, lấy đẳng cấp cùng với năng lực lãnh đạo của Trình Trục, chỉ cần tùy tiện cùng bọn hắn hàn huyên vài câu đã có thể đem bọn hắn dọa đến sửng sốt. Hơn nữa, với thành tích cửa hàng ngày càng tăng thế này, Trình Trục càng trẻ tuổi ngược lại càng lợi hại. Một bên khác, sau khi lão Trình cùng Hứa Vận thuê lại gian siêu thị nhỏ kia cũng càng ngày càng bận rộn, bắt đầu chuẩn bị cho giai đoạn trước của siêu thị xã khu.
Loại cửa hàng này cũng không cần trang trí hay sửa chữa quá tinh xảo. Qua nhiều ngày như vậy đã có thể nhìn ra mấy phần bộ dáng rồi. Tên siêu thị là do mẹ Hứa Vận lấy, gọi là "siêu thị tươi sống Dữu gia". Tên tiệm cùng với Trình Trục cơ hồ là không hề liên quan, tư tưởng trọng nữ khinh nam hiển thị rõ ràng không thể nghi ngờ.
Đến buổi chiều, Trình Trục ở trong phòng làm việc lại nhận được chuyển phát nhanh của Quán Vân. Là ông chủ Trần Tân gửi hàng mẫu cho hắn. Một đợt hàng này có thể nói là dung nhập không ít ý tưởng và thiết kế của Trình Trục, trên cơ sở một vài kiểu dáng kinh điển, tất cả đều được thêm thắt một vài chi tiết mới, để sản phẩm càng thêm... dễ "chơi" hơn?
Hắn ngồi trên ghế ở phòng làm việc, ngay trước mặt các nhân viên, thoải mái giơ chúng lên xem, sau đó tỉ mỉ xem xét mỗi một chi tiết nhỏ, nơi này sờ một chút, nơi đó sờ một tẹo, quả thật là vô cùng chuyên tâm . Một lúc sau, hắn thậm chí còn trực tiếp gọi video cho Trần Tân, giơ một cái quần "rách tươm", phàn nàn rằng có một chi tiết làm không tốt, sẽ có cảm giác ma sát, gây ảnh hưởng đến trải nghiệm của khách hàng. Trần Tân nghe lời của hắn, cực kỳ bối rối.
Ông chủ Trần thậm chí bắt đầu lớn mật tưởng tượng:
"Không phải hắn đã tự mình thử hàng mẫu đấy chứ?"
Người trẻ tuổi thật là đủ nhiệt tình đó nha! Vương An Toàn ở một bên nhìn Trình Trục bận trước bận sau, chỉ nghĩ:
"Mấy kinh nghiệm này của Trục ca là ở đâu ra vậy, cảm giác không chỉ giống là đàm binh trên giấy."
A, đàm binh trên giấy? Chẳng phải từ này miêu tả chân thực về chúng ta, những kẻ lãng phí giấy vệ sinh sao? Hắn nhìn về phía Trình Trục, chỉ thấy Trình Trục cầm điện thoại di động đứng dậy, đi về phía ngoài cửa, rõ ràng là muốn cùng Trần Tân trò chuyện về một số vấn đề sâu hơn. Đi tới ngoài phòng, Trần Tân nói với Trình Trục:
"Ông chủ Trình, tôi nói với cậu cái này, ở bên cạnh xưởng của tôi đã có rất nhiều xưởng cũng làm, trào lưu đã bắt đầu tràn lan rồi."
"Tân ca, tôi cũng không thể quản được những xưởng khác, chỉ cần ông không bán những món hàng này cho người khác là được."
Trình Trục một bên châm thuốc một bên nói. "Đương nhiên rồi, mục tiêu lớn nhất của xưởng chúng ta bây giờ là toàn lực cấp hàng cho ông chủ Trình mà."
Trần Tân nói. Đừng nhìn Trình Trục một mực gọi hắn là Tân ca, hắn cũng sẽ không thuận theo chiều gió mà gọi hắn là Trình lão đệ, ngược lại vẫn luôn gọi hắn là ông chủ Trình. Kim chủ đây là nể mặt đó, sẽ không thật sự cho rằng lớn kim chủ mấy tuổi thì chính là đại ca của hắn chứ? Đương nhiên, kỳ thật Trình Trục cũng không muốn gọi là anh Tân.
Mỗi lần hắn nhìn thấy cái tên này sẽ luôn luôn đến việc gọi hắn là A Tân, còn muốn hỏi hắn thành tích cấp 3 ra sao.
Trần Tân cố ý nói với hắn những chuyện này, đơn giản là nói cho hắn biết, hiện tại có rất nhiều người buôn bán xuôi theo gió đông, tất cả mọi người đều muốn cắn cái bánh gato thơm ngon đó một miếng. Trình Trục đã sớm nhận thức được điểm này.
Không nói những cái khác, lúc hắn bắt tay vào thiết kế trực thông xa , hắn không tranh giành được với người khác về từ mấu chốt - "váy mẹ kế", giá cả của nó ngày càng không bình thường. Cái tên "Váy mẹ kế" này mặc dù là do Trình Trục sáng tạo ra, thế nhưng cũng không chịu nổi người khác tình nguyện đốt tiền.
Bởi vì người khác chấp nhận đốt rất nhiều tiền, vậy nên bây giờ tìm kiếm ba chữ váy mẹ kế, sản phẩm hiện ra trước tiên là sản phẩm của nhà khác rồi. Nhưng cũng may lúc trước Trình Trục đã tích lũy được không ít lượng tiêu thụ, các loại số liệu hàng tháng đều rất khả quan, đã tiến vào một vòng tuần hoàn.
Lại thêm việc hắn là người "Lái xe đen", về phần dẫn dắt trào lưu cũng tạm thời không cần lo lắng. Trong quá trình trò chuyện, Trần Tân có thể nghe ra sự bình tĩnh của đối phương.
"Cũng không biết là do cảm giác nguy cơ của người trẻ tuổi không mạnh hay là do hắn thật sự không hoảng chút nào?"
Trần Tân nghĩ ở trong lòng. Từ khi hắn mở công xưởng đến nay, đây là lần đầu tiên gặp được dạng khách hàng giống như Trình Trục. Ngươi hoàn toàn không thể biết trong đầu hắn đang nghĩ đến cái gì. Kết thúc cuộc trò chuyện cùng ông chủ nhà máy, Trình Trục hút thuốc xong lại đứng bên cạnh cửa sổ ngắm cảnh một lát. Sau đó hắn mới lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gửi Wechat cho Diệp Tử Nhắc mới nhớ, gần đây hắn quá bận rộn, thời gian tán gẫu cùng mấy người Lâm Lộc đều phải rút sạch, vậy nên đối với Diệp tử thì cũng quên béng đi mất. Khoan hãy nói, hắn càng lạnh nhạt với Diệp tử bao nhiêu, ngược lại Diệp tử tìm hắn càng tích cực bấy nhiêu.
Sau khi "cây roi vô hình" kia tự sản sinh, thuộc tính trên người cô ấy liền lộ rõ, giống như đã tiến vào bên trong một vòng luẩn quẩn. Hết lần này tới lần khác, lần trước Trình Trục nói rằng hắn rất ấn tượng máu M kia, cái đó là hắn nói nhảm, nhưng Diệp tử lại tin tưởng không hề nghi ngờ! Trình Trục đánh chữ:
"Hai ngày nay ra mắt mấy sản phẩm mới."
Tin nhắn trả lời của Diệp tử xuất hiện ngay lập tức, thế nhưng lại là một hơi gửi ba cái biểu tượng cảm xúc. Biểu tượng cảm xúc thứ nhất giống biểu tượng cảm xúc thứ ba y như đúc, đều là "tung hoa". Chỉ có biểu tượng bị kẹp ở giữa hai icon vung hoa là khác biệt. Tấm văn tự biểu tượng cảm xúc kia, viết là "Tuân mệnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận