Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 314: Tôi không có dục vọng trần tục (1)

Ở tòa ký túc xá của cố vấn viên trường đại học Khoa học và Công nghệ, trong phòng của Trần Tầm, lúc này Trình Trục đang tắm.
Trần Tầm quấn chăn thật chặt nằm trên giường, giống như một con ve sầu, thậm chí còn che mặt, bảo hắn hãy tắm trước đi. Cô vẫn đắm chìm trong một dư vị rất kỳ lạ, cô thực sự không còn chút sức lực nào, cơ thể mềm nhũn giống như một vũng bùn.
"Không giống".
"Hôm nay hoàn toàn khác với mấy lần trước..."
Trần Tầm ở trên giường nhắm chặt mắt, co rúm người lại.
Hôm nay thật khó để cô ấy im lặng.
Và cô càng im lặng, Trình Trục có thể dùng âm thanh để cảm nhận sự thay đổi phía bên dưới của cô. Bằng cách này, hắn sẽ sớm nắm cô trong lòng bàn tay và xử lý một cách nghiêm khắc! Trần Tầm chỉ cảm thấy tối nay cô đã tạm thời quên đi hết phiền muộn trong cuộc sống. Trong một vài khoảnh khắc, cô thậm chí còn quên mất mình đang ở đâu, và quên mất đây là ký túc xá của nhân viên. Vào giây phút Trình Trục bịt miệng cô lại, hắn đã trực tiếp xuyên thủng hàng phòng ngự cuối cùng của cô. Cô không biết ngay lúc này, Trình Trục cũng đang ngắm nhìn ngón tay cái của mình. Lần thứ hai che miệng, trong lúc hắn buông ra, ngón tay cái của hắn cố tình lướt qua đôi môi căng mọng, những ngón tay của hắn dường như vô thức bị đầu lưỡi của cô chạm vào. "Có lẽ cô ấy cũng không biết."
Trình Trục thầm nghĩ. Khi hắn trở lại phòng ngủ, cô vẫn cuộn tròn ở đó như một con ve sầu. Bàn tay to lớn của Trình Trục vỗ nhẹ lên chăn, hắn không biết mình đã đánh trúng bộ phận nào. "Cô Trần, đi tắm thôi."
Hắn nói. Dưới lớp chăn dày, Trần Tầm nghĩ hắn là một tên sinh viên hư hỏng. Ngày bình thường hắn sẽ chẳng bao giờ gọi cô Trần. Chỉ những ngày cuối tuần, vào những lúc như thế này, hắn rất thích gọi như vậy. "Quay mặt đi!"
Trong giọng nói của cô có chút xấu hổ và khó chịu, còn có chút uy nghiêm của cố vấn. "Được, được."
Trình Trục làm theo. Nghe tiếng nước từ phòng tắm truyền đến, Trình Trục một mình nằm trên giường, cầm điện thoại di động tiếp tục lướt qua bảng tin của trường. "Sheep of a sheep" đã thống trị diễn đàn. Vì khuôn khổ cuộc thi chỉ kéo dài 48 tiếng nên những người muốn kiếm tiền đang gấp rút chạy đua với thời gian. Còn đối với một số người thích ăn dưa, họ chỉ để ý xem có ai đã thăng cấp hay chưa mà thôi. Trình Trục nhặt chiếc quần jean cạnh giường lên, theo phản xạ lấy ra một điếu thuốc, nhưng sau khi nhìn không gian xung quanh, cuối cùng hắn cũng lặng lẽ nhét nó lại. Điều tuyệt vời hơn là trong khoảng thời gian " Sheep of a sheep" thống trị diễn đàn, vẫn còn có người ủng hộ bài đăng về "Dữu tới chơi" Nhưng chỉ cần lướt lên đầu bảng, mọi người sẽ choáng ngợp bởi độ phủ sóng của "Sheep of a sheep". "Mặc dù có giảm giá cho sinh viên như Bùi Ngôn và Hứa Thiệu, nhưng trước hết mọi người vẫn phải bỏ tiền ra" ‘’Sheep of a sheep’’ là một trò chơi miễn phí, hơn nữa hắn còn tổ chức cuộc thi và treo trưởng, như vậy đã đủ làm lu mờ hoạt động của bên kia."
Huống hồ, sinh viên đã không còn cảm thấy mới lạ trước trò chơi gắp thú nữa. "Nhiều người đã đến đó chơi nhiều lần, nó cũng đã không còn thú vị nữa rồi". "Ý nghĩa duy nhất của hoạt động này của mọi người là ... cố gắng giẫm lên tôi."
Trình Trục nghĩ thầm. Nhưng còn ai nhớ được những thứ này nữa chứ? Họ đều bận chơi trò chơi vô bổ này hoặc bận chửi thầm trong lòng hết ư? Con số chính xác về người chơi ‘’Sheep of a sheep", số lượng người chia sẻ nó với bạn bè, người thân... hoặc chia sẻ cho người muốn chơi khăm, hiện tại vẫn chưa thống kê chính xác được. Số liệu này đều do Ngụy Bác theo dõi, nhưng hắn chẳng quan tâm, cứ ngồi đấy như một người nhàn rỗi. Thành thật mà nói, Trình Trục vẫn hy vọng một hai người có thể vượt qua cấp độ này. "Nếu phần thưởng này không được trao, quả thực sẽ có chút phỏng tay."
Hắn khẽ mỉm cười. Sự kiện này quá hoành tráng, nếu cả một đồng tiền thưởng cũng không được trao, vậy thì hắn sẽ bị bạo lực mạng mất. Cho dù sau này hắn có thêm thông báo mới:
"Tiền thưởng dư sẽ quyên góp cho trường" thì cũng sẽ không có tác dụng. Lúc này, hắn nhìn thời gian, hơn 12 giờ một chút. Cũng có nghĩa, cấp độ thứ hai của "Sheep of a Sheep" sẽ được làm mới. Từ góc độ thuật toán, độ khó của cấp hai vào ngày thứ hai sẽ thấp hơn một chút so với ngày đầu tiên. Trình Trục biết rằng trò chơi ngu ngốc của mình không nhất thiết phải dựa vào trí óc để vượt qua, nó cũng cần có sự may mắn, vì vậy, Hắn không khỏi thầm nghĩ trong lòng:
"Hy vọng sẽ có thêm vài người may mắn nữa". Hai phút sau, cửa phòng tắm mở ra. Sau khi tắm xong, Trần Tầm lại mặc chiếc áo len cổ lọ màu đen bó sát bước ra ngoài. Thực ra, trong lòng cô vẫn còn một chút do dự. Theo lý mà nói, cô nên mặc bộ váy ngủ mà cô mặc lúc đầu mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận