Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 318: Nơi này được liệt vào khu vực cấm Trình Trục (1)

Sau khi Trình Trục đi, Trần Tầm sử dụng hơi nóng của máy sấy tóc để sấy ga giường một lúc lâu, mới sấy khô hoàn toàn ga giường.
Nhưng có điều, cho dù sấy khô rồi, dấu vết nhợt nhạt đó tạm thời không thể xử lý hết được.
May mà tới đây là cuối tuần, cô có thời gian lấy ga giường ra để giặt, sau đó mang đi phơi nắng một chút . Sau khi bận rộn xong, vị cố vấn viên này đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
Dựa theo đồng hồ sinh học của cô ấy, lẽ ra cô ấy nên đi ngủ từ lâu rồi.
Cô ấy cũng lười thay ga giường, thậm chí còn không cất máy sấy vào trong phòng tắm, mà trực tiếp đặt nó lên tủ đầu giường.
Sau khi lên giường đắp chăn bông, Trần Tầm cuộn tròn nghiêng mình nằm ngủ. Cô ấy hay ngủ chập chờn không sâu giấc, rất khó chìm vào giấc ngủ, hơn nữa cô ấy luôn phải cuộn tròn nằm nghiêng như thế này mới có thể ngủ được, nếu nằm ngửa sẽ càng khó ngủ hơn. Trước khi nhắm mắt, cô ấy cầm điện thoại, muốn xem xem Trình Trục có gửi tin nhắn wechat cho mình không. Kết quả là không có. Vì thế, giáo viên Trần thuận tay lướt xem một chút khoảnh khắc của bạn bè trên Wechat. Điều làm cô cảm thấy ngạc nhiên đó là, chính là giảng viên Triệu Hiểu Thiến sống ở lầu phía trên, rõ ràng vẫn chưa ngủ! 13 phút trước cô ấy vẫn còn đăng hình ảnh lên khoảnh khắc bạn bè với nội dung là Sheep of a Sheep . Nhìn có vẻ như đã biến mất hết, nhưng trên thực tế vẫn còn một lớp dày ở phía dưới nữa.
"Cô ấy mãi vẫn chưa ngủ!?"
điều này làm cho hai má của Trần Tầm ngay lập tức đỏ lên, đôi mắt không tự chủ được đành hướng lên trần phòng. Muốn biết, xuyên qua trần phòng này, tiếp tục hướng lên trên chính là phòng ngủ của Triệu Hiểu Thiến rồi đó! Hơn nữa trước đó không lâu, tiếng động trong căn phòng này còn rất lớn. - Tội Lỗi quá! Trần Tầm co mình vào trong chăn, mắt mở to tròn trong bóng tối đen mịt mờ, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định. "Mình tuyệt đối sẽ không để cậu ta bước vào đây lần nữa!"
"Tuyệt đối không được!"
Mặt khác, Trình Trục không biết cố vấn viên kia đã liệt kê ký túc xá của khoa thành .- khu vực cấm Trình Trục. Cũng may hắn tạm thời không biết. Nếu không thì... . Đùa thôi! Đàn ông đích thực thì phải dũng cảm xông vào khu vực cấm! Hôm nay Trình Trục đi tìm cô ấy, thực ra là vì 3 mục đích. Mục đích thứ nhất, chính là về việc ngày trả nợ.
Mục đích thứ hai, chính là mua thêm quần áo mùa đông cho giảng viên Trần. Mục đích thứ ba, chính là về việc ngày trả nợ. Việc này không có gì đáng thừa nhận, dù sao ngay cả thiết bị dụng cụ hắn còn mang theo nữa, cuối cùng còn thành công đeo lên người rồi. Đối với hắn mà nói, Trần Tầm quả thực có một sức hấp dẫn khó tả.
Chưa nói đến tính tình nghiêm khắc cộng thêm hệ cấm dục, trên cơ thể người phụ nữ thành thị trưởng thành này, còn có những nét riêng biệt mà người phụ nữ trưởng thành mới có thể có được. Nhưng cô ấy ở những phương diện khác , thực ra lại chẳng khác gì một thiếu nữ. Điều này thì rất quan trọng rồi! Thêm vào đó người đàn ông cũng chú trọng đến bầu không khí môi trường, tòa nhà đó có thể nói là một điểm cộng. Vừa đẩy nhanh tốc độ tấn công lại còn dữ dội nữa. Vì vậy, cho dù cô Trần ngay từ đầu biến thành một chiếc điện thoại di động ở chế độ im lặng, chính là không phát ra âm thanh, nhưng cô ấy vẫn có.... chế độ rung nhé! "Vốn dĩ lúc 12 giờ nên rời đi".
Trình Trục nghĩ "Không ngờ, lại là 1 ngày thức trắng."
Sau khi trở về nằm lên giường của chung cư Tân Hàng, Trình Trục gửi tin nhắn wechat cho Trần Tầm, đồng thời kèm thêm câu chúc ngủ ngon. Đối phương chắc đã chìm vào giấc ngủ rồi, nên mới không trả lời hắn. Trình Trục nhắm mắt lại, nằm trên giường gần như ngủ say chỉ trong vài giây. Ngày hôm sau, khi hắn tỉnh lại thì đã nhìn thấy giáo viên trả lời:
"Hôm qua ngủ quên mất."
cô ấy nói. Lúc đầu, rõ ràng trước kia cô ấy đều ngủ một mình, nhưng hôm nay do Trình Trục không ở lại ký túc xá, cô ấy lại cảm thấy có một chút trống vắng. Sau đó, cô ấy như bị ma xui quỷ khiến mà ôm gối ngủ, chưa đầy hai phút thì ngủ thiếp đi rồi. Đêm này, cô ấy ngủ cũng khá say. Khi thức dậy vào buổi sáng và nhìn vào gương, cảm thấy chính mình rạng rỡ hẳn ra. Hừm , nhất định là do cuộc sống không còn khó khăn như vậy nữa! Hắn ngái ngủ nhấc điện thoại lên, trả lời:
"Em vừa mới ngủ dậy."
Hắn hiếm khi lại ngủ nướng thêm một ngày nữa. Trong lúc hắn còn chưa thức giấc, Trần Tầm đã giặt ga trải giường và đang phơi khô. Sau khi hai người trò chuyện ngắn gọn vài câu, Trình Trục đứng dậy tắm rửa. Sau đó, xuống lầu nhân tiện mua một chút đồ ăn rồi lái xe đến Tòa nhà phía Đông của Khu Doanh nhân số 212. Hắn nhìn vào nhóm trò chuyện của Game studios , lúc đầu mọi người vẫn đang trò chuyện, nhưng sau đó trong nhóm lại không có ai lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận