Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 342: Thiếu nữ ống hút (2)

Sau khi vào nhà, ánh mắt của Lâm Lộc bị những dụng cụ làm trà sữa trên bàn thu hút đầu tiên.
"Nhiều máy móc như vậy á!"
Cô ấy không ngờ lại cần nhiều dụng cụ như vậy.
"Đây mới là sương sương thôi."
Trình Trục cười.
Trước mắt, con đường "Trà bưởi" đi sẽ giống như tiệm trà sữa vô cùng nổi tiếng một thời ở kiếp trước, trà sữa chủ yếu cần dựa vào sức người làm ra.
Bởi vì sản phẩm của tiệm trà sữa nổi tiếng thực sự quá nhiều, lại biết vận dụng đủ loại nguyên liệu như trái cây tươi, kem cheese, khoai môn ... bla bla, cho nên trình tự làm việc sẽ phức tạp hóa theo.
Hơn nữa tiệm trà sữa nổi tiếng trong giai đoạn này sẽ không ngừng đẩy cũ ra mới, còn rất thích tiến hành đổi mới trên những trái cây độc đáo, hiển nhiên không giống với loại đại trà, cho nên mỗi tháng đều ra sản phẩm mới, lại sẽ tăng thêm rất nhiều trình tự chế tạo mới. Điều này dẫn đến rất khó dựa vào máy móc hóa. Có thể lại qua mấy năm, theo sự thay đổi khẩu vị của mọi người, trong địa hạt trái cây có muốn cũng đã không thể giữ vững được, cũng không thể đổi mới, thì sẽ bắt đầu bước vào kiểu mẫu tương tự như loại sữa tươi kết hợp cùng trà tươi của "BaWang ChaJi", đi con đường chỉ có một sản phẩm, cả một của tiệm hoàn toàn không có mấy sản phẩm mới. Đến lúc đó thì có thể dựa vào máy móc nhiều hơn. Trên thực tế, năng suất làm ra của "BaWang ChaJi" đều sắp nhiều hơn nhãn hiệu Heytea và Nayuki. Bởi vì trên cơ bản trình tự làm việc của nó đều có thể dựa vào máy móc để hoàn thành, cho nên có thể làm đến chỉ cần dùng một nửa nhân viên của Heytea, nhưng hiệu xuất làm ra vẫn nhanh hơn! Đây cũng là con đường mà Trình Trục chọn đi ba bốn năm sau. Nhưng đó là chuyện ngành trà sữa bước vào thời đại 4.0 mới phải làm, hiện giờ vẫn chưa bước vào thời đại 3.0 nữa mà.
Vì vậy, tạm thời không cần suy nghĩ về những điều này. Thậm chí vấn đề này còn phải liên quan đến sự thay đổi khẩu vị của mọi người trên thị trường, vô cùng phức tạp. Trình Trục luôn cảm thấy việc dẫn dắt một bước lớn thời đại thì sẽ có hơi quá vượt mức quy định, không chắc là chuyện tốt. Dẫn dắt một bước nhỏ thời đại là đủ rồi, vậy đã là đổi mới rồi. Hắn bước đến trước dụng cụ làm trà sữa, mỉm cười hỏi:
"Muốn uống gì nào?"
"Sữa tươi trân châu đường đen mà lần trước cậu làm cho tôi, có thể làm không?"
"Cái đó có lẽ không được, trân châu đường đen nấu cho cô phải nấu rất lâu."
"Vậy cậu tùy ý cậu chọn."
Lâm Lộc nói.
"Được."
Trình Trục mân mê trước dụng cụ làm trà sữa, Lâm Lộc để hai tay ở sau lưng quan sát trong nhà. Mà giống như cô ấy cũng không tiện một mình đi vào xem phòng ngủ của Trình Trục, nên chỉ là để hai tay sau lưng, sau đó nghiêng người phóng tầm mắt nhìn vào bên trong. Sau khi xem xét một lượt căn nhà, Lâm Lộc khó hiểu hỏi hắn:
"Nói ra một mình cậu ở thì thuê một căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách làm gì? Chung cư Tân Hàng cũng có nhà một phòng ngủ một phòng khách mà."
Cô ấy vô cùng bối rối với điều này, cảm thấy nhiều hơn một phòng thật quá lãng phí. "Tôi phải ngủ hai giường, cô không hiểu đâu."
Trình Trục vừa nói vừa nấu trà. Đối với hắn mà nói, một chiếc giường thực sự không đủ dùng trong một vài tình huống, bởi vì cần phải! cách ly làm sạch. Những năm gần đây, rất nhiều tình nhân khi đi khách sạn đều sẽ chọn khách sạn giường đôi, một nguyên do là khách sạn càng an toàn lẩn trốn máy ảnh sẽ ưu tiên chọn phòng giường lớn, nguyên nhân khác chính là có thể cách ly làm sạch. Anh tôi, lại không thiếu chút tiền thuê chi ra mỗi tháng này. Lúc mới bắt đầu hắn thậm chí còn muốn thuê một căn ba phòng ngủ một phòng khách.
Rất nhanh trà sữa đã làm xong rồi, hắn làm cho Lâm Lộc một ly trà sữa trân châu khoai dẻo. "Cho cô, trà sữa trân châu khoai dẻo."
Trình Trục đưa ly trà sữa nóng hổi cho Lâm Lộc. Lâm Lộc nhận rồi cảm giác được hơi ấm thì không dám uống ngay, cảm thấy sẽ rất bỏng. Hai tay cô ấy bê trà sữa như vậy, xem nó như là bảo bối sưởi ấm. Trời vừa vào đông thì đôi bàn tay nhỏ xinh đẹp của cô ấy luôn bị tê cóng. Hơn nữa mỗi đêm sau khi lên giường, đôi chân nhỏ cũng lạnh buốt.
"Cũng do cậu ta giống như một bếp lò lớn, vừa vào phòng liền cởi áo khoác ra, lại thấy quá nóng."
Hai tay cô ấy bưng ly trà sữa để lên khóe miệng, sợ bỏng không dám lập tức uống ngay, thầm mắng chửi Trình Trục. "Có điều nếu nói chuyện yêu đương với cậu ta, chẳng phải rất ấm áp sao?"
Cô ấy chợt nảy ra suy nghĩ như vậy trong lòng. Lâm Lộc vốn tính thẳng thắn bộc trực, cô đã thích hắn, vậy thì, loại tình huống này thì có gì không dám nghĩ chứ? Cô ấy cứ vậy ngậm ống hút, sau đó khẽ hút một ngụm, lúc sắp hút đến miệng thì trực giác cảnh báo cô ấy vẫn còn nóng, cho nên không dám uống, sau đó nhả ra, trà sữa trong ống hút lại tụt xuống. Cô ấy vô thức lặp đi lặp lại động tác nhỏ này nhiều lần.
Trình Trục cứ nhìn cô ấy như vậy, sau đó đã phát hiện một chi tiết nhỏ.
Bé Lộc cô ấy, dường như rất thích ống hút?
Bạn cần đăng nhập để bình luận