Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 437: Sự khen ngợi của các bà mẹ dành cho Trình Trục (2)

Công ty này của Mạnh Nguyệt, có Dữu trà châu ngọc ở phía trước, giống như là có cơ hội thành công, tự nhiên càng dễ dàng khiến người khác tín nhiệm.
Đối với một số người có kinh nghiệm mở tiệm mà nói, phiền phức nhất chính là kiểu bức vẽ trông rất đẹp, sau đó thi công cũng rất ổn nhưng chính là không sao ăn ảnh được.
Có nhà thiết kế, anh ta hoàn toàn không hiểu được xuất phát từ yêu cầu của chúng ta, đến cả tư duy kinh doanh bản thân anh ta cũng không có.
Đương nhiên, bạn có thể nói ra yêu cầu với nhà thiết kế.
Nhưng tôi đã tốn nhiều tiền như vậy cho chi phí thiết kế rồi, tôi chắc chắn hy vọng bạn như hổ mọc thêm cánh!
Sau đó, bạn lại nhìn cửa tiệm Dữu trà này xem, chậc chậc! Bạn nhìn thiết kế và bố cục check-in của nó xem, nhìn một số chi tiết góp phần cho việc chụp ảnh của nó xem, nhìn những yếu tố trào lưu mới xem, oa, oa ! Rất rõ ràng nhà thiết kế này biết khách hàng yêu cầu gì, cao thủ, chắc chắn là cao thủ! Đây có thể là nhà thiết kế Hạ Lương, trong khoảng thời gian này đều choáng váng bởi khối tài sản khổng lồ. "Không phải? Tôi nổi tiếng trong giới thiết kế Hàng Châu sao!?"
Trước đây, anh ta giống như đã nhận một đơn tình nghĩa mà đại tiểu thư của công ty mang đến, phí thu là dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất để thu, thái độ phục vụ là dựa tiêu chuẩn cao nhất để phục vụ. Trình Trục bảo anh ta đi đâu, anh ta liền đi theo hướng đó. Trình Trục bảo anh ta sửa chữa thế nào anh ta sửa như vậy. Trình Trục kêu anh ta nhập nguyên tố gì anh sẽ nhập cái đó. Có lúc hắn nghĩ:
"Trong danh sách tên của nhà thiết kế, hay là viết tôi phía trước tên của anh?"
Bây giờ lại tốt, bản thân đã bận đến xếp không hết đơn rồi. Chi phí sửa sang cũng cao khóc thét lên! Đương nhiên, cuối cùng Mạnh Nguyệt chắc chắn là người kiếm lợi nhiều nhất, dù sao ngoài chi phí thiết kế ra vẫn còn chi phí sửa sang. Nhưng tình thế này xảy ra thực sự nằm ngoài sự liệu của tất cả mọi người.
"Con gái tôi đã giúp bạn của nó một chuyện, đã để cậu ta đi cửa sau, để công ty chiết khấu một chút cho cậu ta, cuối cùng chúng ra đã kiếm bộn tiền rồi!"
Mạnh Nguyệt đã mở công ty thiết kế sửa sang này lâu như vậy rồi vẫn là lần đầu gặp phải chuyện thế này. Thực sự cũng từng xảy ra chuyện vô tình cắm liễu liễu lên xanh, nhưng cũng không cắm đến vậy, sau đó lại xanh như vậy! "Nếu như có thể duy trì độ hot của tiệm này trong mấy tháng thì dự án thiết kế này đều có thể trở thành hiện tượng dự án nổi tiếng trên mạng."
Mạnh Nguyệt nghĩ thầm. Hiện giờ bà ấy đang ngồi trong phòng làm việc, người hơi nghiêng về phải, cong cánh tay phải lên, sau đó dùng tay đỡ lấy mặt. Bởi vì cả người đang nghiêng sang một bên nên bầu ngực phập phồng bên phải cứ vậy mà nằm trên mặt bàn.
Tuy rằng đến cả Trình Trục bà cũng chưa từ gặp qua nhưng trong lòng lại nảy ra suy nghĩ giống như người mẹ kế trẻ tuổi Vương Vũ San. "Là một chàng trai đầu óc linh hoạt."
"Được, được, Tiểu Trình vẫn là không tệ, dì rất hy vọng vào tương lai của con."
Bên kia, ngược lại nhìn tâm lý của Trình Trục, suy nghĩ của hắn thực sự rất đơn giản. "Đã đi cửa sau của bé Ninh vậy thì cho khách tiệm trà sữa của hắn làm kẹt cứng cửa lớn của thành Tinh Quang luôn!"
"Đã lấy vé số cào của bé Lộc, còn mượn sự may mắn của cô ấy vậy thì tôi sẽ khiến cho công ty của các người kiếm được bộn tiền!"
Cười chết, Trình Trục mình há lại ăn bám phụ nữ sao? Ăn bám tuy ngon nhưng mình chắc chắn sẽ báo đáp lại! Đến chủ nhật, buổi chiều Trình Trục xem qua nhóm chat phòng 309 của mình, phát hiện Đổng Đông lại tràn đầy sinh khí rồi. Mấy ngày trước không phải cậu ta đều chìm đắm trong nỗi đau "thất tình" sao, nằm mơ cũng gọi Doanh Doanh mà. Nghe nói có một đêm thực sự nhịn không được mà chạy đến một góc bên dưới ký túc xá hứng gió lạnh gọi điện thoại cho Chu Doanh Doanh, cuối cùng điện thoại cũng bị block. Nhưng hôm nay, cậu ta vô cùng phấn khích, chia sẻ sự vui sướng của bản thân với Trình Trục ở trong nhóm. "Anh Trình! Ba em đã đồng ý mua xe cho em rồi!"
"Nói mua cho em BMW 3 Series."
"Ai dà, cũng không phải là xe tốt lắm, chỉ là một trong những chiếc cấp thấp của BBA, nghe ý của ba tôi, chính là để tôi khiêm tốn một chút trong thời gian học đại học, chuyển đổi trước một chút. He he, sau khi có xe rồi, Đổng công tử tôi còn có thể thiếu bạn gái trong trường học sao? Hơn nữa, hiện giờ tôi là người đầu tiên của phòng 309 mua xe! Nào ngờ Trình Trục buổi trưa phải đi đón xe cười không nói gì, gõ chữ vào trong nhóm:
"Chuyện tốt như vậy, tối nay cậu không thể nào không mời khách?"
"Chắc chắn mời, ra ngoài, ra ngoài! Ăn một bữa đắc tiền!"
Đổng Đông trả lời ngay:
"Anh Trục chọn nhà hàng, ít nhất là 200 tệ một người!"
Trình Trục nhìn nhóm chat, lộ ra nụ cười mãn nguyện trên mặt:
"Con mẹ nó, vốn dĩ hôm nay lấy xe rồi, chắc chắn là mình phải mời cơm rồi."
Được, được, tiền cơm tối nay do Đổng công tử trả! Ba giờ rưỡi, Trình Trục đi đến cửa hàng 4s để lấy xe. Cửa hàng 4s còn đặc biệt làm một nghi thức giao xe không tệ, nhiệt liệt chúc mừng hắn trở thành chủ của chiếc Land Rover tôn quý. Hoàn tất xong các thủ tục, Trình Trục liền chạy xe mới vào trong trường đại học. Sai khi vào trường, trời cũng đã hơi tối rồi, hắn liền gửi tin nhắn Wechat cho ba đứa con nuôi. "Tôi đến rồi, các cậu mau xuống lầu, hẹn các cậu chỗ cũ."
Trình Trục ngồi trong xe, trong đêm tối nhìn xa xa ba đứa con nuôi đang bước đến dưới ánh đèn đường, Đổng công tử đi phải gọi là nhanh như gió, hai tay thọc vào trong túi quần. Tôi, người đầu tiên mua xe trong phòng 309, bước đi như không cần biết ai là người thân! Sau này hãy gọi tôi là chủ của chiếc BMW cao quý! Kết quả, ba người đúng chỗ đậu xe tối như mực nhìn mấy giây cũng không nhìn thấy con xe Land Rover , Phát Hiện, Lâm Lộc cho Trình Trục mượn đâu.
"Hửm, không phải chứ, anh Trình cũng biết chơi trò này, vì không muốn đợi, bản thân chưa lái xe đến mà nói đã đến rồi, sau đó giục chúng ta xuống lầu?"
Đổng Đông nhịn không được cất tiếng. Nói xong, tính thích khoe khoang của cậu lại bộc phát, nói với Lưu Phong và Trịnh Thanh Phong:
"Hai cậu yên tâm, sau này tôi đến đón hai cậu chắc chắn sẽ không như vậy!"
Lời vừa dứt, bọn họ liền nghe thấy tiếng của Trình Trục. Chỉ thấy Trình Trục bước xuống từ con xe Land Rover mới tinh, một tay đặt lên trên cửa xe đang mở, lớn tiếng nói:
"Ngớ ra đó làm gì, lên xe!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận