Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 458: Một mình đánh bại tất cả (1)

Trương Quốc Đống, biệt danh là Quốc tổng xuất phát từ cửa hàng trà sữa Hàng Châu, là một trong ba siêu nhượng quyền trong ngành trà sữa ở Hàng Châu, thuộc về một nhân vật tàn nhẫn vô cùng nổi tiếng trong ngành.
Chỉ riêng ở Hàng Châu, ông có gần 20 cửa hàng trà sữa và 6 trong số đó là bất động sản riêng.
Nếu Vương Chính Cương không phải đồng hương với ông, ông ta hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Quốc tổng trong ngành trà sữa.
Mà sự ngưỡng mộ của Cường Tử dành cho ông đến từ việc ông ta thích Một chút trà sữa từ sớm, khi mọi người chưa để ý đến nhiều đến thương hiệu này, ông ta đã sở hữu một cửa hàng nhượng quyền, sau đó, tất nhiên là kiếm bội tiền rồi!
Vương Chính Cương vốn muốn đi theo trào lưu, nhưng khi ông ta muốn gia nhập, ngay cả tư cách gia nhập cửa hàng nhượng quyền cũng không có, cũng không vượt qua thi tuyển. Nhưng sau chiến dịch này, sự sùng bái của ông ta đối với vị đồng hương này đã tăng vọt, tầm nhìn thật sự là quá kinh khủng! Nhưng mà, Quốc tổng vừa mới nói cái gì? Ổng nói trà bưởi này không có tương lai? Phản ứng đầu tiên của Cương Tử đương nhiên là: Tiểu Hắc Tử, mày mau lộ đuôi đi! Không nói rõ được, nhưng bây giờ ông ta rất xem trọng cái cậu Trình Trục này. Chắc là do ấn tượng của cậu này để lại lần trước cho ông ta quá sâu. Trong gió lạnh, hai tay ông ta đút trong túi áo khoác đi vào trong trung tâm thương mại. Mà ở phía trên đầu của ông ta, những món hàng xa xỉ phẩm được quảng cáo trong màn hình lớn được tuyên truyền cùng câu: Trà bưởi, làn sóng mới của đồ uống Trung Quốc. Ông ta và tất cả những người khác trong ngành trà sữa, đều không thể làm được như thế! Trong lúc đó, Cương Tử nhìn dòng người trong bóng đêm, cùng với màn hình lớn vô cùng chói lọi trong đêm, ông ta chỉ cảm thấy con đường mình đang đi không phải đường vào trung tâm thương mại, mà là con đường của tham vọng.
Đậu xanh rau má, những kẻ làm chuyện lớn như ông ta không thể chịu được chuyện! Loại cảm giác kiêu ngạo này! Quốc tổng, ông vừa mới đến xem cửa hàng của ai cơ, sau đó hình như ổng không muốn tham gia vào cửa hàng nhượng quyền, ông nói ông ta không có tương lai, vậy thì tôi nghĩ ông hơi vội! Trương Quốc Đống giảng giải xong thì quay đầu nhìn về phía Vương Chính Cương rồi tò mò hỏi:
"Đây là Trình Trục đúng không?"
"Không phải, tôi nghe nói cậu ấy là con của một gia đình bình thường, tuổi còn trẻ đã gây dựng được sự nghiệp thành công, lúc đầu hình như là kiếm được mớ tiền đầu tiên từ ngành thương mại điện tử, sau đó mở cửa hàng máy gắp thú trên con phố của chúng tôi."
Quá khứ của Trình Trục đối với Cương Tử phải gọi là nắm trong lòng bàn tay - Giống y như là fan thổi phồng thành tích của thần tượng nhà mình! "Không phải đại gia, vậy lại càng không thể."
Quốc tổng bắt đầu đưa ra kết luận rồi. "Quốc tổng, ông nói gì cơ?"
Cương Tử nhất định phải hắn nói ra cái nguyên cớ tới. "Ông nhìn cửa tiệm của cậu ta này, đầu tư rất lớn, một cửa tiệm tương đương với mấy cái của chúng ta."
Trương Quốc Đống nói. "Ông nhìn vị trí đi, vừa nhìn là có thể biết tiền thuê cửa tiệm rất đắt, còn đồ trang trí, cách bày trí, hẳn là tốn rất nhiều tiền."
Vương Chính Cương gật đầu:
"Thế nhưng trà sữa bán cũng đắt, hẳn là lợi nhuận cũng ngang ngửa chúng ta."
Lãi một ly trà sữa của họ là 10 tệ, lãi của Trình Trục là 30 tệ, ông ta cảm thấy cũng không chênh lệch là bao. Doanh thu và lợi nhuận của loại trà bưởi này chắc chắn là một con số vô cùng đáng sợ. Đổ nhiều vốn vào đấy, chẳng phải sẽ kiếm lại được rất nhiều hay sao? Đầu tư càng nhiều, kiếm càng nhiều! Trương Quốc Đống nhìn về phía ông ta, nói tiếp:
"Cậu ta không mở chuỗi nhượng quyền, cho nên cậu ta muốn trực tiếp kinh doanh cửa tiệm. Tôi đoán cửa tiệm tiếp theo cậu ta đầu tư 1 triệu đi, như thế là có thể đoán được số tiền."
"Cậu ta mở 10 cửa tiệm cần bao nhiêu tiền?"
"Nếu mở 20 cửa tiệm thì cần bao nhiêu?"
"Trong tay cậu ta không có tiền, tiến độ mở chi nhánh sẽ rất chậm."
"Đối với thương hiệu này, có nhiều cửa tiệm trong nước không?"
"Đúng vậy, cửa tiệm của cậu ấy bây giờ rất hot, trà sữa cũng rất sáng tạo."
"Nhưng bản thân ông cũng đang kinh doanh trong lĩnh vực này, nên hẳn là ông biết, những sản phẩm mới này của cậu ta không phải là không thể bị sao chép, quan trọng là vấn đề thời gian thôi."
"Tôi nói thẳng luôn, ông nên biết rõ, tôi là người phát ngôn giỏi ở công ty, tôi có ý tưởng thế này, muốn công ty làm theo cửa tiệm của cậu ta và đưa ra một loạt mô hình tương tự thế."
"Hơn nữa, cậu ta còn bán đắt như thế, sau khi sao chép cậu ta, còn có thể cạnh tranh giá cả."
Cương Tử: Mưu hèn kế bẩn! Ông muốn cầu hôn để sao chép Trà bưởi luôn đúng không! Nhưng ông ta lại cảm thấy Trương Quốc Đống nói cũng đúng. Trong ngành trà sữa, hàng rào công thức có tồn tại, nhưng cũng không cao. Như trà sữa nướng trân châu đường đen, muốn đạo khó lắm sao? Trên thực tế, sau này có một nhãn hiệu trên là Hẻm Nhung dựa vào trân châu đường đen mà hot, nhưng cũng chả hot bao lâu, nhưng không mất nhiều thời gian để cửa hàng ăn theo nổ bùng trên toàn quốc, và giá sản xuất trân châu đường đen lại siêu thấp, cuối cùng thì thương hiệu này cũng bứt phá được. "Quốc tổng, ý của ông là tình hình hiện tại của Trà bưởi rất tốt, cần phải mở rộng mạnh mẽ, nếu như mở ruộng quá chậm, thì phía trước chính là ngõ cụt."
Vương Chính Cương khiêm tốn hỏi ý kiến "Đúng vậy" Trương Quốc Đống mỉm cười:
"Nếu như xung quanh cậu ta có thêm vài người nhượng quyền như tôi, thương hiệu này sẽ trở nên hot vô cùng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận