Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 890: Nền tảng video ngắn sắp ra mắt

Lật kèo!
Bao Phạn cứ thế bất ngờ ăn Trình Trục một cú lật kèo!
- Đối phương từ chối lời mời của ngươi, đồng thời muốn trở thành bên A của ngươi.
Bao Phạn nghĩ về hình thức hợp tác, là quan hệ đại ca với đàn em, tương lai ta giúp đỡ ngươi nhiều chút.
Trình Trục nghĩ về hình thức hợp tác, là quan hệ thuê mướn.
Đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau rồi.
Thật vậy, nếu hắn thật sự nhận Trình Trục làm môn đồ, như vậy, tương lai chắc chắn sẽ phái người của tư bản Hoa Tinh tới làm cố vấn.
Nhưng đây là hai loại bản chất khác nhau!
Với Bao lão đại mà nói, Trình Trục lúc này, không có tư cách cùng hắn thảo luận hợp tác thương mại thuần túy!
Đây đã được coi là điển hình chuốc rượu mời không uống rồi.
Khá lắm, ngày đó ở quán rượu, ta nâng một cái đáy ly của ngươi, để cho ly của ngươi và ly của ta cùng cân bằng, đồng thời nói với ngươi một tiếng "Này, ta nắm tay ngươi đấy nhé".
Kết quả, ngươi cụng ly với ta, lại nói "Ha ha, sau này hợp tác vui vẻ" đúng không!
Đáng giận hơn là, tên nhóc này thế mà còn nhấn mạnh cái lương cao thuê, giọng điệu vẫn là kiểu rõ ràng trêu chọc chế nhạo!
- Phản thiên ngươi!
Điều này khiến cuộc điện thoại rơi vào im lặng ngắn ngủi.
Bao lão đại lập tức bị tiểu Trình làm cho câm nín.
Qua vài giây, hắn mới lên tiếng:
"Ha ha, tiểu Trình, vậy ta ngược lại phải chờ mong cái ngày đó cho tốt."
Lời này có ẩn ý đấy nhé.
Kết quả, đối phương nói một câu:
"Sẽ không lâu đâu."
Lần này, Bao lão đại không thể nói là thấy được sự hăng hái chưa từng thấy trước đây rồi.
Cái hắn thấy là "Tuổi trẻ ngông cuồng" !
Đặc biệt là bốn chữ cuối cùng này sẽ không lâu đâu!
Vì cuộc trò chuyện đổ vỡ nên cuộc nói chuyện cũng không kéo dài quá lâu.
"Người trẻ tuổi, có ý tưởng là chuyện tốt."
"Nhưng quá nhiều ý tưởng, có thể sẽ không tốt."
Bao Phạn ngồi trong chiếc Maybach của mình, ánh mắt thâm trầm nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thật ra hắn đã bỏ ra chút thời gian nghiên cứu quá khứ của Trình Trục.
Hắn cảm thấy từ một vài khía cạnh, trên người hắn có một số thuộc tính tương tự như Vương Tân.
Cảm giác kiêu hùng trên người Vương Tân rất mạnh, để đạt được mục đích thương mại, hắn thực sự dám làm mọi việc, làm được tất cả!
Bao lão đại cảm thấy Trình Trục cũng như vậy.
Cho nên khi thấy ngành QQ có thể có lợi nhuận, sau khi tốt nghiệp cấp ba đã dám lao vào, hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt của người khác.
Coi như sau đó thân phận ông trùm QQ của hắn bị cả Mạng Xã Hội phơi bày, cả nước biết mỗi cái tên nhóc tốt nghiệp cấp ba như ngươi bán đồ lót QQ đấy đúng không?
Nhưng nhìn bộ dạng điềm nhiên của hắn khi đối mặt với giới truyền thông, căn bản không thấy một chút lúng túng thường thấy ở người trẻ tuổi!
Nam sinh bình thường ở độ tuổi này là như thế nào?
Khiến hắn lên bục giảng sẽ hoảng, trong karaoke bắt gào vài tiếng sẽ ngại, mua đồ gì đó đều không mặt dày cò kè mặc cả. ...
Còn Trình Trục thì sao?
Hắn không phải chỉ sau khi có tiền mới có cái kiểu đó, hắn không có tiền cũng đã thế rồi.
"Nhưng, hắn và Vương Tân lại có rất nhiều điểm khác biệt."
Bao Phạn nghĩ thầm.
Vương Tân chín lần khởi nghiệp, tất cả đều là cái gì nước ngoài đang hot, thì trong nước anh ta cũng làm cái đó.
Hoặc là thấy người khác tìm được mấu chốt rồi, anh ta sẽ lao vào.
A, trách không được hắn muốn ném vào cửa chim cánh cụt, đúng là có chút hợp khẩu vị!
Vương Tân chủ yếu dựa vào năng lực thương mại, thủ đoạn thương mại, kinh nghiệm thương mại...
Trình Trục thì không phải vậy, hắn có thể tìm ra chính xác ngành có tiềm năng, hoặc nói là dẫn dắt thị trường, hắn làm gì, cái đó sẽ trở thành xu hướng mới!
Thương mại điện tử QQ là như thế, trà sữa nổi tiếng trên mạng cũng là như thế.
Trong lòng Bao Phạn, hiện tại Trình Trục chắc chắn không thể so với Vương Tân ở giai đoạn hiện tại.
Nhưng so cùng độ tuổi, hắn cảm thấy Vương Tân và Trình Trục vốn dĩ không cùng đẳng cấp!
Do đó, hắn thật sự đã động lòng tiếc tài.
Bị Trình Trục từ chối như vậy, ngoài sự phẫn nộ, Bao Phạn còn có chút hụt hẫng nữa!
Nhưng Bao lão đại là người như thế nào?
Phong cách hành sự của người này luôn rất kiêu ngạo.
Nếu không, sẽ không nói ra:
"Hoa Tinh từ ngày đầu thành lập đã tương đối ngông cuồng rồi, tính cách của ta là vậy, ta cũng không thiếu bữa cơm này. Ngươi bằng lòng hợp tác không bị gò bó cùng hợp tác thì vui. Không chỉ là giao dịch, giao dịch xong mọi người vẫn là bạn bè, đó mới thực sự là hợp tác."
Mà hôm nay Trình Trục làm cho hắn... .
- Rất không vui!
Một bên khác.
Trương Tự Hào:
"Thoải mái !"
Gần đây trong một tuần, đói bụng chưa đã ở thị trường dưới cùng cùng cơm nắm đánh cho có đi có lại!
Phải biết, các thành phố ba bốn tuyến chính là căn cứ địa của Vương Tân, ngay từ trong cuộc chiến mua theo nhóm, anh ta đã nắm chắc những thành phố này trong tay!
Mặc dù hiện tại chỉ là ngang tài ngang sức với cơm nắm, nhưng Hào ca nhiệt huyết và nội bộ đói bụng chưa đã không nghĩ vậy.
"Tạm gọi là, chúng ta thắng!"
Cũng không thể nói cái đội ngũ có tuổi đời trung bình chỉ có hai mươi mấy tuổi này, đang dùng tinh thần thắng lợi pháp.
Đói bụng chưa đã hiện tại đích thực đang thâm nhập vào thị trường cấp dưới.
Chỉ có điều là tạm thời không có cách nào cắn miếng bánh thị phần của cơm nắm trong thời gian ngắn thôi.
Mà đối với một đội ngũ trẻ tuổi mà nói, có hy vọng là một điều rất đáng sợ!
Trước đây bị cơm nắm đè đầu đánh, nội bộ đói bụng chưa đã đã bắt đầu xuất hiện rất nhiều vấn đề.
Một đám thanh niên chắc chắn chơi không lại mấy lão làng.
Trong tình cảnh bó tay hết cách, vấn đề nội bộ sẽ liên tục khuếch đại, việc quản lý đội ngũ đôi khi cũng bó tay.
Nhưng bây giờ thì khác!
"Nhiệt huyết!"
"Chiến đấu! Thoải mái!"
Đừng quên, văn hóa xí nghiệp của công ty này vốn luôn rất lập dị, luôn tập trung vào sự nhiệt huyết.
Tình hình bây giờ, giống như mọi người chơi game vậy, lúc đầu còn ném nồi cho nhau, khi đấu lane thì chửi không biết bắt người, khi phát triển lane thì chửi mid không biết đi gank...
Chat trong khu vực ai cũng mắng chửi nhau.
Nhưng không hiểu vì sao sau khi đánh thắng một pha combat, phong cách lập tức thay đổi.
"Từng đợt từng đợt!"
"Để ta đi hứng trụ!"
Khi thuận gió, đoàn kết sẽ dễ dàng hơn một chút.
Trương Tự Hào ngồi trong phòng họp, nghe số liệu báo cáo.
"Trong năm ngày này, chúng ta chi toàn bộ 1,43 tỷ tiền trợ cấp ở các thành phố ba bốn tuyến."
"Thị phần ở thị trường cấp dưới tăng 1.6%."
"Ở các thành phố một hai tuyến, mức độ trợ cấp vẫn không thay đổi so với trước, tiêu tốn hết thảy 0.74 ức."
"Thị phần tăng 2.7% chủ yếu là chiếm lấy thị phần của cán bộ lãnh đạo bên Baidu."
Trong năm ngày, đốt hết hai trăm triệu nhân dân tệ!
Về lợi ích mà nói, thực ra cũng không sáng sủa.
Nhưng mọi người đều hiểu rõ, đó là vì ở thị trường cấp dưới không có lợi thế, nền tảng còn yếu.
Về sau sẽ càng ngày càng tốt hơn!
Năm ngày tiếp theo, rồi năm ngày tiếp nữa, rồi năm ngày tiếp theo nữa... Chắc chắn sẽ khởi sắc rực rỡ!
Trương Tự Hào ngồi trên ghế của mình, khi nói giọng điệu còn kích động hơn bình thường.
"Số liệu này, tôi cảm thấy khá là đẹp!"
"Tiếp tục duy trì mức độ đốt tiền, mục tiêu của chúng ta vẫn như trước, kế hoạch đốt hết 1.5 ức Đô la tiền trợ cấp chỉ trong tháng tám!"
"Cơm nắm bên kia không trụ được bao lâu nữa đâu, lúc này, tuyệt đối không được tiết kiệm!"
Về phía Trương Thao, mặc dù mức độ đốt tiền không hung hãn như Trương Tự Hào, nhưng cũng không thể xem thường.
Và xét về phong cách hành sự, bố cục của Trương Thao có phần nhỏ hơn so với Trương Tự Hào.
Điều này khiến Vương Tân dạo gần đây cũng rất khó chịu.
Tâm trạng của anh ta bây giờ cũng tệ y như lúc tập đoàn Alibaba bắt anh ta biến Alipay thành phương thức thanh toán duy nhất của bên thứ ba!
Hiện tại anh ta có một loại cảm giác ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Những ngày này, có thể nói Vương Tân đang đi lại giữa các thế lực khác nhau.
Anh ta có đi tìm chim cánh cụt, cũng gặp người của tập đoàn Alibaba, phần lớn thời gian là đi cùng với Hồng Sơn tư bản và Bao Phạn.
Ban đầu, việc anh ta xin gia nhập vào đội chim cánh cụt, đối phương đã đồng ý.
Nhưng hiện giờ cơm nắm liên tục bại trận, chim cánh cụt lại giữ thái độ quan sát.
Huống hồ, những công ty mà chim cánh cụt đầu tư, quyền tự chủ vẫn rất lớn.
Trương Thao và Trương Tự Hào hiện giờ kiên quyết muốn làm Vương Tân bẽ mặt, bên ba ba chim cánh cụt cũng sẽ lâm vào lúng túng.
Mà thái độ của bên tập đoàn Alibaba, đương nhiên còn lạnh lùng hơn trước kia.
Số tiền còn lại trong sổ sách của cơm nắm còn bao nhiêu, người khác có thể không biết, nhưng tập đoàn Alibaba lẽ nào lại không rõ?
Nội bộ tập đoàn Alibaba đã tính toán rất rõ ràng rồi, ngay cả việc anh ta còn có thể chống đỡ được bao lâu đều đã tính toán xong.
"Muốn tiền à?"
tập đoàn Alibaba cười lạnh.
"Dễ thôi, trước tiên làm cho xong chuyện ta đã dặn, đặt Alipay thành phương thức thanh toán duy nhất của bên thứ ba."
"Còn nữa là lần gọi vốn tiếp theo, phần vốn của tập đoàn Alibaba phải đạt ít nhất 20%!"
Phần vốn mà tập đoàn Alibaba chiếm ở cơm nắm, vốn chưa từng cao như của chim cánh cụt đối với bình luận.
Điểm này, bên tập đoàn Alibaba luôn cảm thấy rất khó chịu.
Nhà này đối tiểu đệ ta khống chế muốn mạnh hơn cả công ty, trong lòng đối với cái này không có phản ứng mới là lạ chứ.
Huống chi ngươi Vương Tân không phải rất phản nghịch sao?
Vậy cũng không được thừa cơ hảo hảo gõ một cái!
Cái này khiến Vương Tân mỗi ngày đều rất phát điên, vốn là không nhiều tóc đều rụng lợi hại hơn.
- Thật gọi người đầu trọc a!
Mà ngay hôm nay buổi chiều, hắn cùng Bao Phạn gọi điện thoại.
Nghe Bao Phạn miêu tả Trình Trục mà nói, Vương Tân cũng trực tiếp cau mày, trong lời nói liên tục sử dụng một cái từ ngữ:
"Không biết tốt xấu!"
Còn mẹ hắn thuê Hoa Tinh tư bản tới công ty làm cố vấn?
Hoa Tinh tư bản chủ công chính là ngành nghề internet.
Liền ngươi cái nền tảng video ngắn kia, cũng xứng?
"Hắn nói những lời này nếu là truyền đi, người trong giới đều sẽ nghe đến trợn tròn mắt!"
Vương Tân ở trong điện thoại nói.
Tuổi nhỏ, nói chuyện khoác lác!
Vương Tân chưa từng thấy qua ai tại không có đầy 20 tuổi thời điểm, cứ như vậy cuồng!
Nhưng Trình Trục không nguyện ý gia nhập bọn hắn, chắc hẳn kế tiếp còn sẽ từ bên trong cản trở.
Hết lần này tới lần khác tiểu tử này lại rất tà môn, có thể đem nhất cử nhất động của mình toàn bộ đoán được, liền cùng có thể nhìn rõ nhân tính giống như.
Cái này khiến lão Vương lại là một trận đau đầu.
Trong điện thoại, Bao Phạn vẫn không quên căn dặn:
"Ta nói cho ngươi những lời này, ngươi cũng không cần đối ngoại nói ra ngoài."
"Tốt, ta đã biết."
Vương Tân nhẹ gật đầu.
Trình Trục cùng Bao Phạn đối thoại, một khi truyền đi, tuyệt đối sẽ dẫn phát sóng to gió lớn, khiến giới kinh doanh cùng giới vốn liếng trở thành chủ đề nóng.
Nhưng bây giờ thế cục hỗn loạn, lại là sát nhập mấu chốt kỳ, không chính xác phía bên mình có chỗ tốt.
Điểm này, lão đạo như lão Vương sao lại không biết?
Nhưng mà, Trình Trục cùng Bao Phạn đối thoại, vẫn là..... bị truyền ra ngoài.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Trình Trục:
"Hắc hắc, ta truyền!"
Mà nền tảng video ngắn của hắn, cũng nghênh đón lên giá ba ngày đếm ngược rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận