Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 673: MoMo hợp tác Dữu trà (1)

MoMo bên này cũng là bên liên doanh mà Trình Trục liên hệ sớm nhất.
Dựa theo chiến lược ban đầu, lần liên doanh đầu tiên là để quảng cáo, là để thổi phồng danh tiếng!
Đối với hắn mà nói, công dụng của việc liên doanh có hai điểm.
Loại đầu tiên chính là loại mô hình liên doanh với MoMo, có mánh lới và điểm bùng nổ.
Loại khác chính là thu thập chính xác của người hâm mộ, tăng cao doanh số bán hàng, ví dụ như việc liên doanh của một số tiệm trà sữa và nguyên thần, còn có một số sản phẩm kỹ thuật số của Châu Kiệt Luân ở kiếp trước.
Nói một cách tương đối thì trước mắt Dữu trà chắc chắn thích hợp với mô hình thứ nhất hơn một chút.
Dù sao trước mắt cửa tiệm tập trung ở một số thành phố lớn trong nước, hiệu suất bao phủ khắp cả nước thực ra còn rất nhỏ. Số lượng cửa tiệm rất giới hạn, cho thấy các nhóm khách hàng có thể chú ý đến cũng không cao. Tiến hành thu thập chính xác đối với người hâm mộ, thu nhập vẫn còn hơi ít. Còn không bằng tiến một bước mở rộng độ nổi tiếng của nhãn hiệu để thổi phồng danh tiếng!
"Mười tám cửa tiệm đã bao phủ hết tất cả thành phố tuyến một, khai trương trong cùng một ngày!"
"Đồng thời còn tung ra một loại trà sữa trái cây tươi với hoa quả đặc biệt!"
"Lại cộng thêm liên doanh nền tảng xã hội MoMo đang nổi như cồn!"
"Duyệt trà nhỏ bé, tôi ném một lúc ba trái bom, cô có cần nhãn hiệu này không? Tháng ba, năm 2015. Mười tám của tiệm mới của Dữu trà ở kinh đô, Thâm Quyến, Hàng Châu, Mã Đô và Hàng Châu chính thức kinh doanh bên ngoài. Trình Trục đặc biệt chọn một ngày lành tháng tốt, nhưng mà, dường như có chút ông trời không tác thành. Hôm nay, thời tiết ở Hàng Châu rất tốt, nhưng bây giờ kinh đô và Mã Đô có rất nhiều mây, mà Thâm Quyến và Hàng Châu càng là đang mưa. Trong đó, Thâm Quyến không phải đổ mưa nhỏ mà là mưa rất to!
Thời tiết vẫn là ảnh hưởng rất lớn đối với việc kinh doanh. Hôm nay Lâm Lộc dậy rất sớm, lúc nhìn thấy Hàng Châu đang đổ mưa nhỏ thì bất giác có chút lo lắng cho việc kinh doanh cửa tiệm mới của Dữu trà ở Hàng Châu.
Cô nằm sấp trên giường, chỗ nào đó phồng lên cũng vì vậy mà giống như dạt sang hai bên, lớp thịt căng đầy bị dồn nén vậy. Sau khi tiểu Lộc tra một hồi thời tiết của thành phố khác, lập tức gửi tin nhắn Wechat cho Trình Trục:
"Thời tiết hôm nay của cả Hàng Châu và Thâm Quyến đều không tốt cho lắm."
"Lo lắng cho việc kinh doanh của anh?"
Trình Trục trả lời. "Liệu có bị ảnh hưởng không?"
Lâm Lộc thực sự có hơi lo lắng. "Dĩ nhiên có ảnh hưởng rồi, hơn nữa ảnh hưởng rất lớn!"
Trình Trục đáp. Trái tim của cô gái năng động lập tức nhảy dựng lên:
"A! Vậy phải làm sao?"
"Hết cách, chỉ có thể bởi vì thời tiết tồi tệ mà khiến cho anh một lần nữa tận hưởng một làn sóng bùng nổ trên mạng."
Trình Trục cười đánh chữ. Lâm Lộc nhìn dòng chữ của hắn gửi đến, còn hơi ngớ người, nghi ngờ có phải hắn gõ sai không? Cho nên, ảnh hưởng rất lớn mà tên khốn này nói lại là ảnh hưởng tốt?
"Có phải anh lại đang trêu chọc em không?"
Lâm Lộc tức giận đánh chữ póc póc. "Dĩ nhiên không phải."
Trình Trục trả lời:
"Thời tiết càng xấu, người xếp hàng ở tiệm trà sữa vẫn rất nhiều, như vậy mới càng có thể hiện rõ ra rốt cuộc kinh doanh rất tốt."
Hắn đã đưa ra tính xác định cho thời tiết của Hàng Châu và Thâm Quyến:
"Đây là một cơn mưa rất đúng lúc!"
Trong ấn tượng của Trình Trục, lúc khai trương cửa hàng ở kinh đô của Hỷ trà ở kiếp trước, thời tiết cũng xấu muốn chết. Nhưng rồi thế nào chứ? Không hề ảnh hưởng chút nào đến dòng người xếp hàng trước cửa tiệm, có người phải mất hơn bốn giờ đồng hồ để mua một ly trà sữa! Loại tình huống này đối với một số người mà nói là hoàn toàn không có cách nào giải thích được. Nhưng mà không cần căng thẳng, sự tồn tại lại là sự hợp lí. Chỉ cần nói bạn hoàn toàn không phải nhóm khách hàng mục tiêu mà Trình Trục đối mặt. Hắn hoàn toàn không cảm thấy bởi vì trời đổ mưa to mà phía Thâm Quyến sẽ không có ai đến xếp hàng. Nên biết rằng, hôm nay là thứ bảy. Thâm Quyến có nhiều người đến như vậy, trong đó chắc chắn không thiếu người chạy theo trào lưu và tham gia vào cuộc vui. Càng huống hố thời tiết càng xấu, những người đầu cơ càng nhiều hơn, rất nhiều người muốn thu lợi nhuận từ trong đó cũng sẽ chạy đến xếp hàng. Cứ như vậy thì càng thích hợp mang đến sự quảng cáo rồi, không phải sao? Tiếp sau đó, khi 10 giờ chính thức mở cửa kinh doanh thì rốt cuộc nhìn thấy cảnh tượng thế nào. Lúc này, trong quảng trường thế kỷ của Thâm Quyến, Trần Nguyệt đã trang điểm xong lái xe đi đến chỗ đậu xe dưới tầng hầm của trung tâm thương mại từ rất sớm. Tối hôm qua cô ta đã mất ngủ.
Chính vào mấy ngày trước, sau khi có được 1 tỷ khoản cho vay của vốn đầu tư Thâm Đô, cô ta thật sự dâng trào một làn sóng trong lòng. Mấy ngày đó khắp người cô ta đều rất phấn khích, cảm thấy mình có thể thể hiện tài năng, thậm chí hôm nay có thể kiên cường đối mặt với Dữu trà! Nhưng sau khi sự phấn khích này dần hạ nhiệt, khi cảnh tượng đối mặt với cửa tiệm thế kỷ của Dữu trà sắp khai trương, tận sâu đáy lòng cô ta vẫn không hiểu sao nảy sinh ra một cảm giác hoang mang.
Rõ ràng trong tay mình cũng có một khoản tiền lớn, trong nhà mình cũng có rất nhiều tiền, đứng hậu thuẫn sau lưng mình vẫn là tư bản Thâm Đô. Vậy tại sao còn cảm thấy thiếu một chút sức mạnh? Nguyên nhân rất đơn giản, sở sĩ ban đầu cô ta biết mở Duyệt trà, đó chính là vì sau khi đi một chuyến đến Hàng Châu, bị Dữu trà làm cho chấn động sâu sắc.
Em gái ngờ nghệch, em đừng không thừa nhận, trước khi mở cửa tiệm, tận trong xương tủy em thực sự đã là người hâm mộ của Dữu trà rồi đúng không? Nếu như cô ta không thừa nhận Dữu trà, thì sao có thể mô phỏng theo Dữu trà chứ? Điều này khiến cho tối qua Trần Nguyệt nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, sau khi uống một viên thuốc an thần cũng vẫn không cảm thấy buồn ngủ. Đến sau cùng, cô gái tạm thời độc thân từng có kinh nghiệm du học, dứt khoát lấy ra từ trong ngăn kéo một món đồ chơi nhỏ, sau khi cảm thấy khoan khoái mới chìm vào trong giấc ngủ sâu. Mà thú vị là, cô ta đã dùng mẫu tai nghe mới mua của Kiên trì ghé thăm. Hơn ba giờ sáng Trần Nguyệt mới ngủ, sáng sớm tám giờ vẫn chưa tỉnh giấc. Sau khi tỉnh dậy, cô ta liền bắt đầu trang điểm. Theo cô ta thấy, hôm nay bản thân cần phải trang điểm kỹ càng và xuất hiện rạng rỡ ở trước mặt nhân viên, như vậy mới có thể trấn an lòng quân! Nếu như hôm nay bản thân trông quá hốc hác vậy thì còn ra gì nữa? Vì vậy, hôm nay cô ta đặc biệt trang điểm lộng lẫy nhất, đi làm chuyện mờ ám nhất.
"Tôi thực sự tò mò về sản phẩm hôm nay Dữu trà tung ra quá."
Đây càng làm tiếng lòng của Trần Nguyệt. Sau khi cô ta đi thang máy thẳng từ bãi đậu xe dưới tầng hầm đến lầu một, không đi đến tiệm của mình trước mà là lao ngay đến Dữu trà lúc chưa đến giờ mở cửa. Kết quả, từ xa cô ta nhìn thấy đã có người xếp hàng trước cửa rồi! "Cửa tiệm này vẫn chưa bắt đầu mở cửa mà đã xếp hàng rồi sao?"
Chưa kể, xếp hàng còn vô cùng có trật tự. Trên đường đến trung tâm thương mại, cô ta nhìn thấy thời tiết mưa như trút nước thế này, vốn dĩ tâm trạng còn cực kỳ tốt, cảm thấy tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến ngày đầu kinh doanh của Dữu trà! Dĩ nhiên, việc kinh doanh của tiệm mình chắc chắn cũng sẽ chuyển biến xấu. Nhưng cái này không cần phải hoảng. Cái mọi người muốn là khởi đầu thuận lợi, tôi lại không cần. Nhưng có thế nào cô ta cũng không ngờ, đã tập trung nhiều người đến vậy rồi. "Chỉ là một ly trà sữa, có phải các người có bệnh rồi không?"
Cô ta là người sáng tại nhãn hiệu trà sữa, trong lòng lại nảy ra một suy nghĩ tiêu chuẩn kép như vậy. Trần Nguyệt bắt đầu ép buộc thay đổi điểm chú ý của mình. "Rốt cuộc cậu ta dùng trái gì để làm trà hoa quả?"
"Sẽ dùng loại trà gì?"
"Sẽ cho thêm nguyên liệu gì bên trong? Chắc chắn vẫn là làm trà phô mai đúng không?"
Trần Nguyệt cũng không quan tâm nhóm người đang xếp hàng, đi thẳng đến vị trí đầu hàng, chuẩn bị nhìn vào bên trong tiệm đang đóng chặt của lớn, nhìn xem có thể phát hiện ra chi tiết gì không. Kết quả, một người đầu cơ trung niên còn cho rằng cô gái này muốn chen ngang hàng, cất tiếng nói:
"Nè nè nè! Xếp hàng phía sau!"
Trần Nguyệt trầm mặc.
Con mắt nào của ông nhìn thấy tôi muốn xếp hàng mua Dữu trà? Tôi bị úng não rồi mới đến tăng doanh thu của cậu ta vào ngày đầu tiên khai trương của tiệm đối diện. Nếu như thân phận bà chủ Duyệt trà của bản thân bị phát hiện, sau này tôi còn ở trong giới trà sữa không? Trần Nguyệt lười giải thích với người đàn ông trung niên hạ đẳng này, gò má của cô ta dựa gần cửa kính, từ mặt bên nhìn vào không gian chế biến.
Kết quả, thật sự để cô ta phát hiện một chút manh mối!
"Quả anh đào? Vừa rồi nhân viên trong tiệm lấy ra là quả anh đào?"
Trần Nguyệt kinh ngạc. Có thế nào cô ta cũng không ngờ, sản phẩm mới mà Dữu trà đem tung ra, lại chọn dùng trái cây tươi là quả anh đào! Nên biết rằng, quả anh đào là một trong mặt hàng đắt đỏ trong giới hoa quả. Giá cả cao ngất ngưởng đã khiến cho sau này xuất hiện một từ ở trên mạng để hình dung sự giàu có, gọi là: Thực hiện sự tự do của quả anh đào. Đối với một số người bình thường mà nói, quả anh đào là một loại hoa quả không thể ăn trong ngày thường. Mà sự quý giá của nó thực sự cũng hiện rõ sự đặc biệt của nó! Không sai, vào ngày đầu tiên khai trương cửa tiệm mới Trình Trục đã tung ra trà sữa anh đào! Hoa quả đặc biệt là mánh khóe và chủ đề mà nó mang đến.
Mà nó, cũng sẽ trở thành món liên kết của Dữu trà và MoMo trong thời kỳ liên doanh. Ở kiếp trước, Trình Trục biết rằng rất nhiều tiệm trà sữa đều có chuỗi anh đào của mình, hơn nữa còn bán rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận