Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 435: Trực tiếp đủ ngầu (2)

Không giống một số đàn ông, không có gì muốn mua thì chắc chắn sẽ không đi lang thang.
Thật sự cần mua gì cũng là nhanh chóng giải quyết trận đấu. Phía khác, biệt thự của nhà họ Thẩm.
Hôm nay là thứ bảy, sau khi Thẩm Khanh Ninh kết thúc buổi Yoga với Lâm Lộc thì đã quay về nhà.
Bây giờ đang ở trong phòng khách cùng mẹ kế Vương Vũ San xem phim, sau đó đợi đến giờ cơm.
Hôm nay Vương Vũ San vẫn xem "Chuyến phà linh hồn" mà trước đó vẫn chưa xem xong.
Gan cô nhỏ, bản thân không có can đảm xem một mình, cần Thẩm Khanh Ninh, bạn cùng theo dõi phim này.
Nếu như nhìn thấy một số cảnh then chốt, cô thực sự nhịn không được phải xem, thậm chí Vương Vũ San sẽ gọi dì trong nhà đến phòng khách cùng theo dõi. Lúc này, cô nhìn Thẩm Khanh Ninh ngồi bó gối trên ghế sô pha, trước tiên là ghen tỵ nhìn đôi chân vô cùng xinh đẹp đó của Ninh Ninh một lúc, sau đó tầm mắt mới tập trung lên biểu cảm của cô ấy. "Sao con bình tĩnh như vậy, con không sợ chút nào sao?"
Vương Vũ San có hơi tò mò. "Cái này có gì đáng sợ chứ?"
Thẩm Khanh Ninh nhìn tivi, trong lòng không hề bận tâm. Loại kỳ dị và giật gân ở mức này hoàn toàn không dọa được cô ấy. Nhưng nếu như Thẩm Minh Lãng và Giang Vãn Châu đang xem thì người trước sẽ dọa cho kêu loạn oai oái, người sau sẽ dọa cho run rẩy cả người. May mà năm 2014 vẫn chưa lưu hành loại thoát khỏi mật thất của sau này, nếu không, hai bọn họ chắc chắn là khách mời sẽ dọa đến các nhân vật đánh nhau. "Nhưng dì cảm thấy đã rất dọa sợ người ta rồi."
Vương Vũ San vừa nhát vừa thích xem. Trong quá trình theo dõi, cô còn tự chủ động nhắc đến Dữu trà. "Ninh Ninh, nói thật, trước đây dì đều không nghĩ rằng tiệm trà sữa của bạn con và Minh Lãng, kinh doanh lại có thể tốt như vậy."
Thực ra bây giờ cô vẫn cảm thấy có hơi khó tin. Vương Vũ San ngồi trên ghế sô pha, bởi vì lí do sợ hãi, vẫn ôm một cái gối ôm. Cô là kiểu ưa nhìn, khiến người khác càng nhìn càng thoải mái, càng nhìn càng đẹp, da dẻ cũng vô cùng đẹp, thậm chí không thua kém Thẩm Khanh Ninh. Trên thực tế, những kiểu cô gái ưa nhìn đó, rất nhiều đều là kiểu da dẻ rất đẹp, nếu như da dẻ không đẹp thì sẽ chỉ càng nhìn càng thấy nhiều nhược điểm. Mà cô trông lại toàn thân trắng mịn, căng bóng. Lúc này, Vương Vũ San đã nhớ lại khung cảnh lần đầu tiên gặp Trình Trục, trong đầu hiện ra khuôn mặt của chàng trai này. "Nói thật, lần đầu tiên dì gặp cậu ta, dì không cảm thấy con người này trông giống người mở tiệm trà sữa, con biết chứ?"
Trên mặt cô hiện ra nụ cười. Thẩm Khanh Ninh nghe thấy, vốn dĩ khuôn mặt bình tĩnh lãnh đạm, cũng hiện ra nụ cười khúc khích. Đúng vậy, một chàng trai cao to trông côn đồ, sao mà không khiến người khác cảm thấy là người muốn mở tiệm trà sữa. Dường như ban đầu lúc hắn mở tiệm gắp gấu bông, cũng có không ít người trong trường đùa giỡn nói:
"Anh Trình mở tiệm máy đánh bạc thì hay hơn."
Không hợp với gương mặt và khí chất nghiêm túc. Thẩm Khanh Ninh cười đáp:
"Cậu ấy mở tiệm gắp gấu bông xong thì mở tiệm trà sữa, thực ra cũng khiến con ngạc nhiên vô cùng, hơn nữa cậu ấy còn tự học làm trà sữa."
Vừa nói đến đây, cô ấy nghĩ đến ngày đó ở trong tòa nhà B của chung cư Tân Hàng, Trình Trục, cái tên không biết sợ gì, mang khuôn mặt hơn nhướng mày lên, trong hình ảnh tàn ác lại cay nghiệt làm Strawberry Cheezo. Chưa kể, cái tên này lấy tên của trà sữa đều là từ láy!
Dĩ nhiên, đối với thiếu nữ lạnh lùng này mà nói, vừa nghĩ đến hình ảnh này, tự nhiên cũng sẽ nghĩ đến nụ hôn sau đó, và cái chạm ở cổ. Điều này khiến thân thể của cô ấy vô thức hơi phát sốt, đôi chân ngồi bó gói trên ghế sô pha bất giác hơi cứng đơ, cặp mông nhỏ khẽ xê dịch trên nệm ghế sô pha, cọ xát chiếc nệm. Vương Vũ San nhìn cô ấy, nói:
"Có chuyện này, trước đây dì cố ý không nói với con."
Trước khi cậu ta mở cửa tiệm này, thực ra dì có giúp cậu ta đánh tiếng với phía trung tâm thương mại, muốn cho cậu ta phát một chút trên màn hình led ở trên tường che."
"Sau đó nói chuyện không thành."
Thẩm Khanh Ninh khẽ cau mày, nhớ lại:
"Nghiệp vụ của mặt này trong trung tâm thương mại là dì Lý phụ trách đúng không?"
Dì Lý mà cô ấy nói đến là vợ một cổ đông khác của thành Tinh Quang. Chỉ có điều, người ta là vợ cả, Vương Vũ San là vợ hai của nhà họ Thẩm, có một vài cô gái ấy, chỉ bởi vì điểm này, trong lòng sẽ có cảm giác hơn người, có thể còn sẽ khinh thường đối phương.
"Đúng rồi, người này con cũng biết, còn nói với dì mấy câu, nói tiệm trà sữa nhỏ bé này, nếu như quảng cáo trên màn hình led bên ngoài trung tâm thương mại, thành Tinh Quang của chúng ta không phải là không có đẳng cấp rồi sao."
Vương Vũ San nói. Thẩm Khanh Ninh nghe thấy lời này, càng cau mày hơn. Nhưng trong lòng cô ấy biết rõ, để Dữu trà leo lên màn hình led, thực sự không hợp quy tắc, nó thực sự cũng là hình vi đi cửa sau. Dù sao hầu hết chiếu ở đây đều là thương hiệu của sản phẩm xa xỉ của lầu 1, và một số thương hiệu phổ biến. Hoặc là bạn phải có đẳng cấp đủ cao, hoặc là phải đủ phổ biến. "Vậy bây giờ thì sao?"
Thẩm Khanh Ninh hỏi. "Bây giờ?"
Vương Vũ San hiện ra một nụ cười trên mặt:
"Dĩ nhiên bây giờ người bạn này của con đã cho dì mở mày mở mặt rồi!"
"Bây giờ bà Lý này hận không thể không để cho rất cả mọi người trên đường biết, "Dữu trà" mở cửa ở trong thành Tinh Quang của chúng ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận