Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 900: Trương viện trưởng xuất thủ! (1)

Bởi vì việc liên quan đến Trình Trục, lại thêm thời gian cấp bách, Thẩm Khanh Ninh cùng Giang Vãn Chu tự nhiên đều tỏ ra rất tích cực.
Phải biết, bọn họ thế hệ này, anh chị em họ cũng chỉ có bốn người bọn họ.
Đầu năm nay, rất nhiều gia đình tình huống là thân thích qua lại không quá thường xuyên, thậm chí rất nhiều người trẻ tuổi với thế hệ thân thích cũng không phải là đặc biệt quen thuộc.
Nhưng nhà bọn họ lại khác, tình cảm giữa mọi người đều rất tốt.
Chỉ là, trong nhóm Wechat này, đây là lần đầu tiên xuất hiện cảnh tượng này.
Đại biểu ca: Không phải, ta còn chưa tỉnh ngủ hả?
Ngọa Tào, các em cần ta! Ngọa Tào ngọa tào!
Kinh thành, một bộ ban nào đó, vài phút trước.
Đại biểu ca mặc áo sơ mi trắng ngắn tay đang ngồi trong văn phòng của mình, vừa thổi điều hòa vừa uống nước kỷ tử.
Thật ra bây giờ đã đến giờ tan tầm rồi.
Nhưng hắn không vội về ngay mà muốn nán lại đây thêm 20 phút nữa.
Rất nhiều đàn ông đều như vậy, có người lái xe về đến dưới nhà rồi, cũng sẽ chọn ngồi một mình trong xe một lát, sau đó mới lên lầu.
Chỉ là để thả lỏng, yên tĩnh, thanh tịnh...
Đại biểu ca cũng như thế.
- Ai dà, làm con rể thật không dễ dàng.
Trong mắt người ngoài, có thể nói hắn vô cùng thành đạt.
Lãnh đạo trong bộ ban nói chuyện với hắn đều rất khách khí.
Chỉ vì hắn cưới được người vợ tốt, mà lại còn là con một trong nhà.
Nhưng nỗi vất vả trong đó, đương nhiên chỉ có mình hắn biết.
"Không đáng kể với người ngoài."
Giờ phút này, hắn đang cầm điện thoại xem tiểu thuyết mạng.
Đại biểu ca chỉ thích đọc những loại truyện sảng khoái siêu cấp không não, càng thoải mái càng tốt.
Đường đường người tốt nghiệp Đại học Bắc Kinh, hiện giờ còn có thế lên như diều gặp gió, nhưng lại chỉ thích xem mấy loại truyện này.
Cuộc sống của hắn quá gò bó khuôn phép, bị giới hạn bởi quy tắc, gia quy lại nghiêm khắc, đọc loại truyện sảng khoái vô địch không não này, có thể cảm thấy toàn thân dễ chịu.
Lúc này trong truyện vừa có một đợt cao trào, đại biểu ca đọc rất đã, liền uống hai ngụm lớn nước kỷ tử, suýt bị bỏng.
"Có chút sảng khoái đấy!"
Đại biểu ca thầm nghĩ.
Ngay lúc hắn không đợi được muốn lật trang đọc tiếp thì điện thoại di động đột ngột vang lên ba tiếng liền, bắn ra ba tin Wechat.
"Hửm?"
Đại biểu ca sững người.
"Ai vậy, một hơi gửi đến ba tin Wechat."
Hắn thầm nghĩ.
Hứng thú đọc truyện của hắn đã bị phá hỏng mất một nửa.
Giờ phút này đại biểu ca hoàn toàn không biết điều gì đang chờ đợi mình.
Hắn hơi bực bội mở Wechat ra, khi thấy đó là tin nhắn trong nhóm gia đình, vẻ thiếu kiên nhẫn trên mặt lập tức tan biến.
Hắn còn chưa ấn vào nhóm nên chỉ thấy tin cuối cùng, là Thẩm Khanh Ninh đang gọi đại biểu ca.
"Hóa ra là Ninh Ninh tìm ta."
Tâm trạng tiêu cực của đại biểu ca lập tức bị quét sạch.
Trong ba người em họ này, hắn thích Ninh Ninh nhất.
Không có lý do gì khác, chỉ là vì cô bé lễ phép, lại thân thiết.
Mỗi lần hắn tìm bọn họ than thở, chỉ có Ninh Ninh là kiên nhẫn với ta nhất.
Mà thực tế lại là, cả ba người đều chỉ trả lời qua loa kiểu "Ừm".
"Vậy à".
"Được" .
Nhưng, Ninh Ninh quá lạnh lùng, ngày thường cũng ít nói, nên sẽ không khiến người ta cảm thấy cô bé qua loa.
Còn Thẩm Minh Lãng và Giang Vãn Chu thì ngày thường nói quá nhiều, giờ đột nhiên kiệm lời như vàng, không phải thiếu kiên nhẫn thì là cái gì!
Hừ! Vô lễ!
Hừ! Không biết lễ phép!
Thế là, đại biểu ca lúc này mặt tươi cười ấn vào nhóm, sau đó thấy Thẩm Minh Lãng và Giang Vãn Chu đã nhắn trước.
Trong chốc lát, đôi mắt sau cặp kính gọng bạc nửa vành của hắn đột nhiên mở lớn thêm mấy phần.
Đến cả hai lỗ mũi cũng hơi giãn ra, hơi thở lập tức trở nên gấp gáp và nặng nề.
Hắn thậm chí còn cảm thấy cơ thể mình nóng lên.
Ngày thường uống một hơi hết nửa cốc nước kỷ tử cũng không nóng đến vậy!
- "Sướng!"
Má ơi! Sướng chết bố! Má ơi!
So với đoạn cao trào trong cuốn tiểu thuyết mạng kia, tình tiết này hiện tại đơn giản chỉ là thứ yếu ớt, viết cái đồ bỏ đi gì đâu!
"Trong đời này, ta lại có thể gặp các em đồng loạt nhờ vả sao?"
Đại biểu ca ngồi trên ghế, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà.
Giờ phút này, hắn dường như đã tìm thấy giá trị cuộc đời mình.
Hắn nhấc điện thoại lên, ngón tay hơi dùng sức gõ ra hai chữ, cố gắng mang đến cho các em cảm giác an toàn tuyệt đối:
"Ta đây."
Đừng sợ đừng sợ, đại biểu ca ở đây, xông lên! Anh trai ở đây!
Các em, đừng hoảng! Đừng hoảng!
Hắn đã không còn ngồi trên ghế nữa mà đang cầm điện thoại đi tới đi lui trong phòng.
Đại biểu ca có cảm giác toàn thân từ trên xuống dưới lỗ chân lông đều giãn ra.
Cuộc đời ta thăng hoa rồi!
Tính đến hiện tại, thực tế người nhà gần như chưa từng nhờ hắn làm việc gì.
Vì có tầng quan hệ của hắn, mọi người đều biết có một người số một ở Kinh thành như vậy, nhiều chuyện đều có thể giải quyết được.
Huống hồ các trưởng bối khi xưa làm ăn đã lớn, mạng lưới quan hệ đâu có kém ai.
Nếu thực sự phải cần tới hắn thì chắc hẳn là chuyện trời long đất lở.
Hơn nữa, đôi khi bản tính con người thật phức tạp.
Những trưởng bối nhà đại biểu ca đều có chút ngạo khí.
Thân thích có địa vị khác nhau, nhưng ta cũng sẽ không đi nhờ vả người ta, để tránh bị coi thường.
Huống chi, họ đã để mắt đến ngươi, gặp đại sự thực sự mới chịu ra tay giúp đỡ.
Một khi đã coi thường, chuyện nhỏ thì không sao, chuyện lớn thì khỏi bàn!
Còn những người cùng thế hệ như Thẩm Minh Lãng thì càng không có chuyện gì phải nhờ đại biểu ca.
Bọn họ bình thường chỉ toàn câu "Tao xin mày im mồm!"
Bởi vậy, đại biểu ca luôn cảm thấy mình không có đất dụng võ!
Thẩm Minh Lãng và Giang Vãn Chu hai tên ngốc này, sau khi gọi đại biểu ca xong còn phải thêm câu "Mau cứu ta".
Khiến hắn có chút nghiêm túc hẳn lên.
"Trả lời đi! Mau trả lời Wechat đi!"
Đại biểu ca nóng ruột như lửa đốt.
Kết quả, Thẩm Minh Lãng gửi tới một đoạn ghi âm dài 57 giây, đại khái kể về tình hình hiện tại của nền tảng video ngắn của Trình Trục.
Đại biểu ca hoang mang.
Mẹ nó, chuyện này thì liên quan mẹ gì tới cái việc hai đứa mày nhắn "Mau cứu ta"?
Bộ có ai bắt cóc chúng mày hả, không giải quyết được thì giết con tin chắc?
Bệnh thần kinh!
Càng kỳ lạ hơn nữa, Thẩm Minh Lãng và Giang Vãn Chu hai tên ngốc này làm vậy còn chưa tính.
"Sao Ninh Ninh cũng theo trong nhóm gọi mình?"
Đây là điều khiến đại biểu ca cảm thấy thần kỳ nhất.
Đương nhiên, đại biểu ca vốn quan tâm đến các em nên khi biết không phải chúng thật sự gặp chuyện gì, trong lòng ngược lại có phần nhẹ nhõm.
Chỉ là... Sao mẹ nó lại là Trình Trục!
Từ năm trước, cái tên này đã liên tục xuất hiện trong nhóm.
Hắn cũng không nhớ mình đã bao nhiêu lần đăng những nội dung như:
"Không phải chứ, rốt cuộc Trình Trục mẹ nó là ai vậy!"
Mấy người có để ý tao không đấy, ai có thể nói cho tao biết mẹ thằng Trình Trục là ai được không!
Cuối cùng, đại biểu ca vốn hay bị mọi người tự động làm lơ cũng không có được câu trả lời.
Nhưng ở Kinh thành xa xôi, hắn vẫn âm thầm chú ý đến người này.
Cho đến khi Thẩm Khanh Ninh ở buổi hòa nhạc của Châu Kiệt Luân có một pha 'thần lai chi bút', quảng cáo cho Dữu Trà của trà sữa luân, trực tiếp leo lên bảng hot search của Sina Weibo, nhiệt độ trong nháy mắt bùng nổ!
Từ đó về sau, Trình Trục dần dần đi vào tầm mắt đại biểu ca, lại ngày càng cụ thể hóa.
Hiện tại, toàn bộ mạng xã hội của hắn đang có độ nóng cao như vậy, đại biểu ca không phải không lên mạng nên cũng sẽ không lặp lại mấy câu than vãn vô ích mà chẳng ai thèm để ý như vậy trong nhóm nữa.
Nhưng trong lòng hắn đồng thời không phải là không có chút nghi vấn nào.
Chỉ bất quá, nghi vấn từ "Rốt cuộc ai là mẹ của thằng Trình Trục" đã biến thành "Rốt cuộc là quan hệ gì giữa mấy người với thằng Trình Trục?"
Các em đồng loạt nhờ mình thì mình nhất định phải ra tay rồi.
Dù cho chuyện này là giúp người ngoài.
Nhưng hắn cảm thấy mình là đại biểu ca, là người lớn nhất trong thế hệ, vẫn có nghĩa vụ muốn tìm hiểu rõ quan hệ của mọi người.
Thế nên, hắn lại hỏi:
"Mấy đứa và Trình Trục là có quan hệ gì vậy?"
Giang Vãn Chu:
"Hắn là bạn chí cốt của ta."
Thẩm Minh Lãng:
"Hắn là anh em tốt của tao."
Đại biểu ca:
"Mấy đứa đây đang diễn trò 'Tú Xuân Đao' với tao à, bộ tưởng tao năm ngoái chưa coi bộ phim này à!"
Mà lại, trong phim Thêm tiền cư sĩ câu này là thái giám nói mới đúng nha?
Giang Vãn Chu trực tiếp gõ chữ:
"Tao nghiêm túc đó!"
Thẩm Minh Lãng cũng gõ chữ theo:
"Tao cũng nghiêm túc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận