Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 403: Ba cô gái mang cùng loại giày trắng (2)

"Bên này nè, bên này nè!"
cô ấy không ngừng vẫy tay.
Cô ấy thấy Trình Trục nhìn sang cô ấy rồi, liền chỉ vào đám đông xếp hàng:
"Tụi tôi xếp hàng trước đây!"
Lâm Lộc nhiệt tình sôi nổi như thế này căn bản là không để ý đến xung quanh có rất nhiều người, cũng chẳng quan tâm có không ít người đang nhìn về phía họ.
Ngược lại là cô gái kiêu ngạo bên cạnh - Thẩm Khanh Ninh đang nhỏ giọng nhắc nhở:
"Đừng gọi nữa, mọi người đang nhìn cậu kìa, đi thôi, bọn mình nên xếp hàng trước."
Cô ấy kéo lấy Lâm Lộc vào hàng cuối xếp hàng.
Lâm Lộc bị cô kéo đi như một con rối, trước khi bước đi, còn không quên cười đùa với Trình Trục, sau đó còn vẫy tay.
Trong phòng pha chế, Lâm Duyệt cùng với những nhân viên khác hình như cũng đã hiểu ra hàm ý của quản lý. "Đều là đến đây để tìm ông chủ cả!"
Bọn họ đều lần lượt nhìn Vương Vi, chỉ thấy trên mặt Vương Vi là một vẻ mặt hết sức bình thản, chẳng có chút kinh ngạc nào. Những cô gái xinh đẹp như vậy, vì sao lại đột nhiên liên tục tìm đến ông chủ như thế. Lâm Duyệt ngẩn người không nhịn được hỏi:
"Quản lý, sau này sẽ không... còn nữa chứ?"
"Cô nói nghe xem?"
Vương Vi ngước mắt nhìn cô, cười một cách bí ẩn. Trong cửa hàng, Lưu Phong không kìm được hét lên:
"Chị Lâm Lộc cũng đến rồi!"
Đừng quên rằng, anh ấy là fan cuồng của cặp đôi Trục Lộc chung viên - anh ta sẽ ủng hộ Lâm Lộc hết mình! Chị Thẩm Khanh Ninh dĩ nhiên cũng rất tốt, nhưng tôi vẫn kiên định đứng về phía chị Lâm Lộc Ánh mắt của Trần Tầm liên tục nhìn ra ngoài cửa hàng, bây giờ thì mới thu hồi lại. Cô ấy có ấn tượng với hai cô gái này. Ấn tượng đối với Lâm Lộc là lúc lớp hai của khoa máy tính tập huấn quân sự, một mình cô ấy chạy đến xem Trình Trục tập huấn quân sự. Ấn tượng với Thẩm Khanh Ninh thì là lúc cô ấy đến cửa hàng gắp thú đã đụng phải cô gái này. Nhưng hôm nay ánh mắt của cô ấy lại tập trung vào đôi giày trắng mà họ đang mang. Bởi vì đều là cùng một mẫu giày, hơn nữa cô cũng rất coi trọng đôi giày này, vì vậy vừa nhìn đã để ý đến nó. Khi Khanh Ninh và Lâm Lộc xuất hiện, Trình Trục liền để ý đến ánh mắt và hướng nhìn của Trần Tầm. Hắn nhạy bén nhìn ra cô ấy đang cúi đầu nhìn vào đôi giày trắng của mình. Lúc này, Triệu Hiểu Thiến bên cạnh cô còn đùa rằng:
"Đây không phải là Thẩm Khanh Ninh và Lâm Lộc sao? Bạn học Trình Trục quen biết không ít với các cô gái xinh nhỉ!"
"Cũng tạm thôi". Trình Trục cười trả lời. Sau đó, hắn ta quay sang nhìn đôi giày của Trần Tầm nói:
"Tôi vừa thấy giày của cô Trần và của bọn họ đụng hàng nhau rồi".
"Vậy hả?"
Triệu Hiểu Thiến lập tức nhìn sang đôi giày của Trần Tầm. "Đúng vậy ha, hình như bọn họ mua cùng kiểu giày với cô Trần". Một câu nói của Trần Trục đã lột tả mọi thứ. Lời hắn nói cũng đúng, hắn cũng không biết hai cô gái đó cũng mua đôi giày đó. "Xem ra gu thẩm mỹ của cô Trần cũng tốt đấy, dự kiến là đôi giày này sẽ trở thành xu hướng hot đây". Trình Trục nhìn cô ấy rồi cười nói. Lời của hắn người khác sẽ nghe không hiểu, nhưng trong lòng Trần Tầm nhịn không được mà thốt ra một câu:
"Lại bắt đầu khoa trương rồi". Nhưng sự mơ hồ vừa rồi, bây giờ lại hoàn toàn bị dập tắt. Thậm chí đối với cô ấy mà nói, bởi vì Trình Trục ở bên cạnh mà cuộc sống của cô ấy bớt phức tạp hơn. Như đã nói trước đó, cô ấy và Thẩm Khanh Ninh vô tình gặp tại cửa hàng gắp thú, thật ra hôm đó Lâm Lộc cũng có mặt tại đó.
Nhưng mà, vị phụ đạo viên này có ấn tượng rất sâu sắc đối với Thẩm Khanh Ninh. Bởi vì ngày hôm đó cô ấy cô đã xấu hổ bỏ chạy trước mặt cô gái này. Lý do rất đơn giản, ngày hôm đó cô và Thẩm Khanh Ninh mang đôi giày giống hệt nhau. Cô ấy vốn dĩ nghĩ rằng bản thân đã mua một đôi đang hot trên Taobao, nhưng khi nhìn thấy trên chân Thẩm Khanh Ninh là đôi giày với chất lượng cao cấp hơn, cô ấy lập tức nhận ra rằng bản thân đã mua phải một đôi hàng giả. Rất nhiều sản phẩm đem ra trình diễn của các thương hiệu nổi tiếng, trên sản phẩm không nhất định phải có logo của thương hiệu đó, giá cả có thể sẽ đắt hơn nhiều so với các dòng sản phẩm thông thường.
Cũng có nghĩa là Trần Tầm không biết đã mua phải hàng giả, bắt gặp phải Thẩm Khanh Ninh mang đôi giày thật. Giống như là Người nghèo giả giàu bắt gặp phải Người giàu chính hiệu Khí chất thiên kim trên người Thẩm Khanh Ninh quá là mạnh mẽ, ngay cả khi có người mua phải hàng giả từ trung gian với giá thật, khi nhìn thấy đôi giày trên chân của mình khác với đôi trên chân của cô ấy, rất có thể sẽ nghi ngờ ngay lập tức bản thân đã gặp phải bên bán hàng giả, mà không phải là nghi ngờ sự khác biệt giữa đôi giày của mình và đôi của cô thiên kim tiểu thư kia. Sự ngượng ngùng và xấu hổ lúc đó, khiến cho Trần Tầm phải nhanh chóng rời khỏi cửa hàng máy gắp thú.
Cô ấy cũng không biết rằng đối phương có để ý đến mình đang mang giày giả hay không. Cũng là câu chuyện mang trùng giày, hơn nữa là trùng với cùng một người. Nhưng ít nhất hôm nay đôi đang mang là đôi hàng thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận