Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 364: Chủ động vô ích (1)

Trình Trục nhìn cô cứ như vậy đi ra rồi lại quay trở lại, rõ ràng hôm nay là phong cách tỷ tỷ chân dài, nhưng ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, quan trọng hơn là, cổ áo gió thế mà lại bị cô dựng lên!
Cảm giác sợ hãi.
Thẩm Khanh Ninh như vậy, đoán chừng chưa từng có ai thấy cô như vậy. "Chuyện gì vậy? Có chút đáng yêu a Ninh Bảo! "Hắn nói trong lòng. Cô gái trẻ kiêu ngạo, tính tình lạnh lùng, khí chất mạnh mẽ này lại bày ra dáng vẻ rụt rè, dễ thương chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy.
Ồ không, chỉ thỉnh thoảng hắn mới thấy thôi!
Trong thang máy, Thẩm Khanh Ninh ôm rất nhiều đồ, cô thở phào nhẹ nhõm. Khí thế của Thẩm Khanh Ninh mạnh mẽ đến nỗi ngay cả nhóm bạn cáo già của Thẩm Minh Lãng cũng có chút sợ hãi. Đối với cô mà nói, bây giờ căn nhà cho thuê của Trình Trục giống như hang rồng, hang cọp, thậm chí có thể nói là hang quỷ! Năm sao cho sự nguy hiểm!
"Không tới, không bao giờ tới nữa."
Trong lòng cô đã ra quyết định. Bước ra khỏi nhà B chung cư Tân Hàng, cô ngước lên nhìn. Ánh mắt của Thẩm Khanh Ninh dán chặt vào cửa sổ căn phòng của Trình Trục. "Sao hắn lại thuê hai phòng ngủ và một phòng khách?"
Thẩm Khanh Ninh khó hiểu. Giống như Lâm Lộc, cô cũng đã có những nghi ngờ như vậy khi lần đầu đến nhà Trình Trục thuê. Sở dĩ ban đầu cô và Lâm Lộc thuê căn hộ ba phòng ngủ và một phòng khách chỉ vì hai cô nàng nhà giàu này muốn có thêm một phòng thay đồ mà thôi. Quần áo, giày dép, phụ kiện, túi xách của họ... thực sự có quá nhiều đồ lung tung. Nếu chỉ có mình tủ quần áo trong phòng thì không thể nhét vừa được. Đấy là còn chưa tính những vật dụng họ để ở nhà chưa được mang đến.
Nhưng Trình Trục chỉ là một nam sinh.
Căn phòng phụ đó có vẻ như hơi thừa thì phải. Hay đó là phòng đặc biệt dành cho khách? Trông cũng khá sang trọng. Tính cách của cô quả thực rất khác với Lâm Lộc, Lâm Lộc sẽ hỏi thẳng trước mặt, còn cô chỉ dám chôn vùi hạt giống nghi ngờ trong lòng. Sau khi thu lại ánh mắt, Thẩm Khanh Ninh chuẩn bị lên xe về nhà. Lý do cô đến chung cư Tân Hàng là để lấy đồ, nhưng cô lại không có đồ gì để lấy, nên bây giờ cũng lười lên lầu. Cô cúi đầu nhìn hộp trái cây trên tay, sau khi thả lỏng, trên mặt hiện lên một nụ cười nhạt. Gió lạnh mùa đông thổi vào mặt nhưng Thẩm Khanh Ninh không cảm thấy lạnh. Ha! Hình như có mùi dâu tây! Thẩm Khanh Ninh mở cửa xe, đầu tiên đặt hai chai rượu hoa quả mang theo cho Thẩm Minh Lãng lên thảm, sau đó cẩn thận đặt hộp dâu tây lên ghế.
Tiếp theo, cô lấy Strawberry Cheezo và ngồi vào ghế lái. Có thể nói ly trà sữa này đã bị dập nát. Khi hai người đang hôn, nó đã bị ép chặt bằng nhiều tư thế khác nhau! May mắn thay, lúc đó Thẩm Khanh Ninh đã uống được một phần ba cốc. Nếu không, dưới kiểu ép này, nói không chừng trà sữa sẽ trào ra mất. Nếu điều này xảy ra, đồ lót của cô cũng sẽ bị dính bẩn và rất nhầy nhụa. Thẩm Khanh Ninh khởi động xe, bắt đầu lái về khu nhà mình. Khi dừng đèn đỏ, người bình thường sẽ tranh thủ nghịch điện thoại, nhưng cô lại chăm chú nhìn vào gương, nhìn đôi môi xem có nó gì lạ không. May mắn thay nó không tệ đến vậy. Nhưng cô không nhịn được mà nhẹ nhàng vuốt ve môi dưới, sau đó đưa tay lau khóe miệng. Rõ ràng chỉ nhìn vào gương nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy miệng hơi khô. Vậy nên Thẩm Khanh Ninh đã vươn tay cầm lấy cốc Strawberry Cheezo Trước khi uống, ánh mắt cô không thể không tập trung vào ống hút.
Khi quay lại nhà của Trình Trục để lấy đồ, cốc trà sữa đã ở trong tay hắn. Tới lúc giành lại, cô nhận ra rằng ai đó đã uống rồi! Rõ ràng là cô chỉ uống chưa tới nửa cốc! Mà bây giờ chỉ còn lại một chút thôi! Trừ khi có người trốn trong phòng, nếu không chỉ có thể là Trình Trục.. Hơn nữa trên miệng ống hút còn dính một chút son môi. Vì vậy chắc hẳn Trình Trục đã uống trực tiếp mà không cần thay ống hút khác. Trình Trục lười thật đấy, cả hai chỉ là bạn, đổi cái rắm ấy. Vậy Thẩm Khanh Ninh thì sao? Cô lơ đãng nhìn ly trà sữa cho đến khi ngước mắt lên nhìn thấy đèn đỏ đang đếm ngược. Chỉ thấy cô gái lạnh lùng này nhìn thẳng về phía trước, nhấn ga khi đèn chuyển xanh, tập trung lái xe rồi nhập một ngụm Strawberry Cheezo như chưa có chuyện gì xảy ra. Đầu tiên chỉ nhấp một ngụm nhỏ, sau đó lại nhấp thêm một ngụm nữa. Sau đó lại đặt nó trở về chỗ đựng cốc.
"Vẫn ngon."
Chiếc Land Rover lái vào khu biệt thự cao cấp Hàng Châu rồi dừng lại trong gara. Cô đưa mắt nhìn một vòng, chợt thấy chiếc Palamela của Thẩm Minh Lãng. "Về nhà sớm vậy sao?"
"Thật hiếm có."
Cô tự nghĩ. Dựa vào sự hiểu biết của cô về anh trai mình, cuộc sống về đêm của Thẩm Minh Lãng vô cùng phong phú. Đừng nói nửa đêm về nhà, đi cả đêm cũng là chuyện bình thường. Mỗi tháng anh ta sẽ không sống ở nhà quá nửa tháng. Trước khi lên lầu, Thẩm Khanh Ninh dựng cổ áo gió lên, chỉnh đi chỉnh lại vài lần như muốn che nhiều nhất có thể.
"Người này thật đáng ghét."
Trong lòng cô lại bắt đầu phàn nàn về Trình Trục. Mấy vết đỏ trên cô vài ngày nữa mới biến mất, có thể trong vài ngày đấy nó sẽ mang lại rắc rối cho cô. Ngày mai cô còn phải gặp Lâm Lộc nữa mà! Sau khi lấy đồ xuống xe, Thẩm Khanh Ninh đi lên lầu. Vào trong phòng khách, mẹ kế xinh đẹp Vương Vũ San đang xem phim trên máy tính bảng. Dẫu sao người mẹ kế này cũng còn trẻ, vừa mới xem bộ "Vì sao đưa anh đến" của Hàn Quốc cách đây không lâu, còn bây giờ đang theo dõi bộ "Dẫn Độ Linh Hồn" Năm 2014, phim mạng không phổ biến như sau này. Trong một vài năm nữa, nhiều nhà sản xuất phim truyền hình sẽ không còn quan tâm đến việc phim của họ có thể được phát sóng bởi các ngôi sao hay không. Tất cả đều được chiếu trên mạng Không giống với sau này, năm 2014 phim mạng được đánh giá thấp nhất trong các thể loại công chiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận