Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 61: Muốn làm kẻ ngốc

Lúc này Thẩm Minh Lãng đột nhiên đứng dậy lớn tiếng nói:
"Đội của cô chỉ còn có hai mạng thôi! Ha ha, Tôn Duyệt, hay là cô lên trước đi, cô chơi dở hơn!"
Tôn Duyệt chính là một trong hai tiểu minh tinh, cô ta luôn ngồi bên cạnh Thẩm Minh Lãng trong bữa ăn, hai người cư xử hết sức thân mật. Bất cứ ai tinh ý cũng đều có thể nhìn thấy dự báo thời tiết tối nay trên người của Tôn Duyệt: Trời âm u, có lúc mưa nhỏ.
Đúng vậy, cô gái này xem thường ông chủ Thẩm.
Tôn Duyệt nhìn Trình Trục, cười nói:
"Anh đẹp trai, nhường tôi chút nhé."
Lâm Lộc nhìn thấy nàng như vậy, ma xui quỷ khiến thế nào lại lấy chân nhỏ của mình đụng nhẹ Trình Trục, tỏ ý cảnh báo hắn. Trình Trục cười cười, ngẩng đầu nhìn Thẩm Minh Lãng:
"Biểu ca, hình như cô ta muốn anh uống chút rượu."
Thẩm Minh Lãng lập tức xua tay:
"Không được, không được! Biểu đệ, đừng để ý đến cô ấy, hôm nay tôi thấy trong người không khỏe!"
Trình Trục nhàn nhã thắng thêm một lần nữa, trong lòng có chút kinh ngạc nghĩ:
"Tôn Duyệt này với Thẩm Minh Lãng thật đúng là cải trắng."
Hắn có kiến thức rộng, biết rất nhiều cô gái thật ra chơi rất giỏi. Người ta chơi thua là do muốn lấy lòng bạn, cố tình nhường bạn thắng. Bạn tưởng người ta chơi dở nhưng người ta lại kiểm soát toàn bộ thế cục! Vẻ mặt nàng sùng bái khi nhìn bạn , nói bạn thật đáng ghét, nhưng trong lòng lại nghĩ làm thế nào để bắt bí bạn tới chết. Bây giờ thì tốt rồi, đối diện chỉ còn lại một tên đeo kính, hình như tên là Uông Vĩ. Nghe Thẩm Minh Lãng giới thiệu trước đó, người này hình như đang giúp đỡ gia đình kinh doanh thương mại điện tử, cũng không biết đang bán cái gì. Trong khoảng thời gian ngắn, mọi áp lực đều dồn về phía Uông Vĩ. Con mẹ nó, cả bảy người đồng đội chỉ biết ký thác!
"Đừng có thua nha!"
Lưu Hoành Kính ở bên cạnh đang điên cuồng áp lực. Trình Trục vui vẻ nghĩ "Công thành là hạ sách, tru tâm mới là thượng sách", kết quả hắn mở miệng:
"Vừa rồi có phải có người nói, quy tắc cũ gì đó... Hình như nói bằng tiếng Anh là double!"
Lúc hắn nói từ này còn phát âm rất chuẩn khiến mấy người phải cười ra tiếng. Trình Trục nói tiếp:
"Tôi không nhớ ra là ai nói. Nếu quy tắc có phạt rượu gấp đôi, tính ra thì tôi là người cuối cùng trong đội, nếu giờ tôi thắng thì cũng chính là một thắng đúng không??"
Thẩm Minh Lãng nghe vậy liền hưng phấn đứng lên hét lớn với Lưu Hoành Kính:
"Đúng đúng đúng! Có double thì phải có phản double! Trình Trục là người cuối cùng trong đội, hắn một chọi tám, hắn thắng thì các người cũng phải gấp đôi!"
"Ha ha!"
Thẩm Minh Lãng không còn quan tâm thắng thua nữa, hắn cảm thấy mình đã thắng về mặt khí thế rồi. Cho dù cuối cùng đội mình bị phạt rượu, Thẩm Minh Lãng cũng sẽ uống hết mình, để đệ đệ và muội muội uống ít lại, dù sao hắn cũng rất vui vẻ uống rượu này! Thời gian trôi qua, Uông Vĩ cảm thấy áp lực càng ngày càng lớn. Con mẹ nó, cảm giác như đây không phải là trò chơi, mà là đang chơi đùa với tôn nghiêm của bọn họ!
Tôn nghiêm của nam nhân trên bàn rượu! Một bên dùng tôn nghiêm đánh cược, một bên ra sức tán gái? Trình Trục càng lúc càng ngồi sát Lâm Lộc, dùng khuỷu tay chạm nhẹ vào cô, nhẹ giọng nói:
"Không cần thổi nữa, lần này để cô lắc đi."
"Thật hả?"
Lâm Lộc dùng ánh mắt giống như nai con trong rừng nhìn hắn một cái, sau đó hưng phấn nói:
"Được!"
Cô nghiêm túc lắc mạnh vài cái, sau đó đưa cốc cho Trình Trục. Trước đó Trình Trục có nói, không ai trong đội được nhìn xúc xắc của hắn, bởi vì hắn nghi ngờ trong đội có nội gián. Nhưng lúc này, hắn lại dùng chiêu "ngoại lệ" nói với Lâm Lộc:
"Nếu cô tự lắc, vậy thì cô có thể xem."
Nói xong còn vẫy vẫy tay với Lâm Lộc, cô nàng cũng rất phối hợp đưa khuôn mặt nhỏ nhắn lại gần. Hai người cứ như vậy kề sát mặt vào nhau, cúi đầu trộm nhìn cục xúc xắc. Trình Trục cảm thấy bên má trái ngứa ngáy, một sợi tóc của Lâm Lộc chạm vào má hắn. Này, do tóc của cô chọc ghẹo tôi trước, sau này phải bồi thường, khéo lại diễn ra cảnh tượng kinh điển "Trình Trục, cậu đè lên tóc tôi rồi."
Thẩm Khanh Ninh ngồi đối diện nhìn thấy cảnh này, chân mày thanh tú nhíu lại, cô chưa bao giờ thấy Lộc Lộc thân thiết với bất kỳ chàng trai nào như vậy, trong lòng nghĩ:
"Hai người các cậu sắp dán chặt vào nhau rồi!"
Cô không khỏi rơi vào hồi ức, nhớ tới có một lần cùng Lâm Lộc nói chuyện phiếm về vấn đề hai người có muốn yêu đương trong trường đại học hay không. Thẩm Khanh Ninh nghĩ bản thân không có ý định này, Lâm Lộc lại có chút mong đợi:
"Nếu tớ gặp được người mình thích, chắc chắn sẽ yêu đương."
Thẩm Khanh Ninh thản nhiên nói:
"Đồ ngốc mới vướng vào tình yêu thôi."
Không ngờ, Lâm Lộc cười khúc khích, để lộ lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu, nói với giọng điệu vô cùng khao khát:
"Nếu được như vậy, tớ cũng muốn làm một kẻ ngốc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận