Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 455: Phí bịt miệng cấm kỵ (1)

Sau khi Trình Trục rời khỏi ký túc xá của công nhân viên, nhìn lại thời gian, cuối cùng đã lựa chọn quay về phòng.
Lúc hắn và giảng viên cùng rời khỏi nhà viện trưởng Trương cũng đã gần tám giờ rưỡi.
Sau đó, ở lại ký túc xá của cô ấy hơn một tiếng đồng hồ, bây giờ cũng mới hơn mười giờ.
Thật ra thì kiếp trước Trình Trục là một lãng tử thực thụ, bạn hoàn toàn không tưởng tượng được cuộc sống nhiều sương gió mà hắn đã trải qua.
Nhưng mà, hôm nay ở trong nhà của giảng viên, hắn còn có cảm giác rất tươi mới rất kích thích.
Thậm chí bởi vì sự cấm kỵ trên thân phận mà có thể có được một chút thỏa mãn khác trên mặt tinh thần.
Tuy nhiên, dưới sự yêu cầu của cô ấy, đèn trong phòng khách đã bị tắt rồi, cho nên hắn không thấy gì cả. Hơn nữa cô ấy quá lờ mờ, là hoàn toàn không biết hay thật sự là nước đến chân mới nhảy? Nhưng mà trải nghiệm đưa phí bịt miệng lần này vẫn rất tuyệt vời, thậm chí khiến người ta có chút dư vị. Dù sao đây cũng là trong ký túc xá công nhân viên của trường đại học Khoa học và Công nghệ. Mà người nằm trên ghế sô pha làm những chuyện này cho hắn là giảng viên của trường đại học Khoa học và Công nghệ, thậm chí có thể nói là công nhân viên xinh đẹp nhất của trường đại học Khoa học và Công nghệ. Làm sinh viên mà làm đến mức này như Trình Trục cũng xem như là không uổng công làm sinh viên rồi! Trình Trục mang tâm trạng khoan khoái sau khi bốc hàng quay về phòng 309. vừa bước vào phòng, hắn liền nhìn thấy ba đứa con nuôi ngồi thành một hàng, Lưu Phong và Trịnh Thanh Phong kẹp Đổng Đông ở giữa, ba người cùng nhau xem điện thoại của cậu ta. "Các cậu đang làm gì vậy?"
Trình Trục khó hiểu hỏi. "Anh Trình, cuối cùng anh đã về rồi, bọn tôi đang hiến kế cho Đông Nhi."
Lưu Phong nói. Trịnh Thanh Phong mập mạp cao ngạo cũng ở bên cạnh gật đầu. "Ai dà, hai vị quân sư tình yêu lại làm việc rồi?"
Trình Trục cười cười đáp. "Đó không phải là do quân thần không ở nhà sao!"
Lưu Phong lập tức bắt đầu bộ dạng hết mực lấy lòng. Dĩ nhiên, cậu ta không cho rằng bản thân đang cố lấy lòng. Tôi và Ninh Ninh có thể ở bên nhau, anh Trình góp công rất lớn, là anh ta tiến cử lớp trưởng là tôi, tôi mới có thể ưu tiên cho vị trí bí thư chi bộ, cũng là anh Trình giúp đỡ thiết kế lời tỏ tình cuối cùng. Sau này thật sự kết hôn, con mẹ nó không thể ngồi vị trí chủ tọa sao? Tôi vậy là lấy lòng sao? Tôi đây gọi là cảm ơn! Trình Trục không quan tâm xua tay, tò mò hỏi : "Thế nào? Nhanh như vậy Đông Nhi lại có người mời rồi sao?"
"Không có, anh Trình, chính là chị gái lần trước tôi thêm bạn ở "Dữu trà", bây giờ tôi rất chân thành, tôi đã thông suốt giáo huấn rồi, phải chuyên tâm hạ gục một người!"
Đổng Đông trả lời. Trình Trục nghĩ nửa ngày mới nghĩ ra người cậu ta nói là ai. Chính là cô gái sau khi Đổng Đông xin Wechat, còn đến dò la tin tức của Trình Trục từ cậu ta, muốn xác nhận một chút về Trình Trục. "Tôi còn cho rằng cậu đã từ bỏ đổi người khác rồi."
Trình Trục nói. "Vậy không được, bây giờ tôi đã không còn là tôi của trước đây rồi, tôi đã hạ quyết tâm, không bị lung lay như vậy nữa!"
Đổng Đông đáp lại. Trình Trục trầm mặc. Con mẹ nó, cậu còn thật sự thích từ cực đoan này nhảy đến cực đoan khác à. "Vậy vấn đề lớn nhất bây giờ của các cậu là gì?"
Trình Trục hỏi. "Chính là có điểm khó nói, dường như cô ấy không giỏi nói chuyện với người khác, sau đó trả lời cũng hơi chậm, có thể có lúc không biết trả lời thế nào, làm cho tôi cũng không tìm được mạch nói chuyện tiếp sau đó, cũng không rõ chủ đề tôi tìm có hợp không."
Đổng Đông bắt đầu dốc bầu tâm sự. Trình Trục vừa nghe đã cười nói:
"Cậu chắc là không giỏi nói chuyện? Chắc là không biết trả lời thế nào, cho nên trả lời tin nhắn cũng chậm không?"
Nên biết rằng, ngay từ đầu cô ấy còn nghĩ qua muốn thêm Wechat của Trình Trục, do đó có thể nhìn ra điều gì rồi. "Tôi chắc chắn mà."
Đổng Đông ngẩng đầu nhìn về phía Trình Trục, trong tay còn cầm điện thoại nói:
"Anh Trình, chắc chắn không phải như anh nghĩ, tôi đã tra qua rồi, chòm sao này của cô ấy khiến cô ấy chậm chạp!"
Trình Trục:
"6!"
Đổng công tử không hổ là Đổng công tử. Sau khi hắn nói mấy câu với bạn cùng phòng thì mới nghĩ ra đã quên nói với giảng viên mình đã đến phòng rồi. "Em đã đến phòng rồi."
Hắn gửi tin nhắn Wechat cho Trần Tầm. Lúc này Trần Tầm đang tẩy trang rửa mặt, sau khi nhìn thấy điện thoại reo lên, cô ấy cứ vậy cúi đầu đứng trước bồn rửa tay, trên mặt còn rơi xuống những giọt nước, lại ngay lập tức cầm điện thoại lên trả lời:
"Ừ, tôi đang rửa mặt."
Tình hình bên này của Trình Trục không giống với Đổng Đông có thể nói là khác nhau một trời một vực. "Ô kê, vậy em cũng đi đánh răng rửa mặt trước."
Trình Trục gõ chữ. Thật ra Trần Tầm vừa mới đánh răng xong. Có lẽ ngày mai còn phải mua bàn chải đánh răng mới. Bây giờ trên bàn chải đánh răng trong nhà đều toàn là mùi của Trình Trục! Hôm sau Trình Trục thức dậy sớm, hôm nay con mẹ nó lại là một ngày có tiết học sáng. Vào mùa đông, cho dù là người có kỷ luật, có lúc đều sẽ không muốn bò dậy học buổi sáng. Hiện trạng của sinh viên đại học bây giờ đều là như vậy sao? Trên mạng từng có một câu hỏi: Nếu như đưa cho Gia Cát Lượng một trăm ngàn sinh viên đại học thì Bắt phạt có thể thành công không? Bên dưới có một câu trả lời:
"Gia cát lượng: Giờ Thìn ngày mai tập hợp đại quân Bắc phạt! Sinh viên đại học: Tôi cá ông ấy không điểm danh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận