Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 340: Đối với tình yêu của Lâm Lộc (3)

Lão Trương cai thầu đứng một bên dở khóc dở cười, ông ấy không hiểu đại tiểu thư của công ty mình lúc nào cũng chạy đến đây làm gì, cô đến mấy lần họ đều đếm được hết, khẳng định có thể đảm bảo chất lượng và số lượng hoàn thành công việc.
Thực chất Trình Trục đã dạo một lần rồi, nhưng cũng rất kiên nhẫn đi cùng Lâm Lộc, giống như một tùy tùng nhỏ, xem vị đại tiểu thư này chú đến từng chi tiết.
"Ừm, không tồi không tồi!"
sau khi giám sát xong, còn hăng hái nữa.
Trình Trục chỉ cảm thấy buồn cười.
Sau khi hai người rời khỏi tiệm trà sữa, Lâm Lộc đề nghị:
"Trình Trục Trình Trục! Chúng ta có cần lên trên tầng mua mấy thẻ cào trúng thưởng."
"Gì cơ? Lần trước cào được tiền rồi, cô cảm thấy bản thân lần nào cũng.
có thể trúng giải à, hy vọng dựa vào cái này để phát tài đúng không?"
Hắn cười nói.
Lần trước hai người cùng nhau đi xem phim, sau khi xem xong mua thẻ cào trúng thưởng, Lâm Lộc kiếm được một khoản nhỏ, Trình Trục thì đen thôi rồi.
Cô cầm thẻ cào trúng thưởng với vẻ mặt rất khoe khoang, tài vận của cô so với hắn tốt hơn nhiều, đây chính là biểu.
tượng cho sự giàu có của cô.
Trình Trục một mặt đen đủi, vứt hết mấy tấm thẻ của mình đi, tùy tiện nói một câu: có lý, đừng để mấy thứ rác rưởi này cản trở đường tài vận của tôi.
Lâm Lộc nói hắn mê tín, hắn nói làm kinh doanh thì chắc.
chắn phải có một chút rồi.
Kết quả, cô.
liền đưa mấy tấm thẻ của mình cho hắn.
Trình Trục vẫn còn nhớ cuộc nói chuyện ngày.
hôm đó.
"Làm gì vậy?"
Vữa rồi hắn trông có vẻ không vui còn đem thể.
của bản thân vứt hết đi mà, một bên mở miệng hỏi.
"Tóm lại tôi cũng không làm kinh doanh, tôi cho cậu mượn tài vận của tôi trước!"
Cô đưa thẻ của mình ra.
nói.
Lúc bấy giờ, Trình Trục nhớ.
lại một chút hình ảnh lúc đó, cười nói:
"Nhưng nếu như hôm nay cào thẻ tôi.
vẫn rất đen đủi thì sao đây? Vậy thì không phải là xui xẻo rồi sao?"
"Vậy thì tôi lại cho cậu mượn vận may của tôi lần nữa."
"Cười chết mất, cô cho rằng lần nào cô cũng cào trúng sao."
Trình Trục có chút khó hiểu giơ ngón ấn vào đầu cô nàng.
"Vậy thì chúng ta tiếp tục cào! Tôi chính là một phú bà nhỏ, đi thôi đi thôi! Tôi xin cậu đó, xin cậu đó!"
"Thần kinh, cô là muốn thay đổi ý trời sao?"
"Tôi mặc kệ! Tóm lại bây giờ trò chơi của.
cậu hình như đang ở tình thế khá tốt, trong đó có công lao của tôi!"
Cô nàng thậm chí còn dựa vào đó.
"Được được được, tiệm.
ở tầng năm, chúng ta lên bằng thang cuốn."
"Go! Go! Go!"
Cô cực kỳ hăng hái.
Lâm Lộc cầm cốc cà phê bằng hai tay, sải bước về phía trước, tinh thần phấn chấn, như một nữ tướng xuất chinh, trong tư thái phải giúp Trình Trục giành được một điềm báo tốt.
Trình Trục nhìn bóng dáng của cô, không biết bao nhiêu lần để lộ ra nụ cười trên khuôn mặt,
thật sự muốn đòi mạng rồi.
Hắn đối với dự án trà sữa của mình, có tham vọng to lớn.
của riêng mình.
Phải biết được một dự án trà sữa tốt, phải có vốn đầu tư tham.
gia tài trợ, nhưng họ đều là những công ty đầu.
tư hàng đầu danh tiếng lẫy lừng. Số tiền tài trợ đều tính theo đơn vị là hàng trăm triệu!
Trình Trục không có nhiều lo lắng về tương lai, vì.
vậy thực tế cũng không cần phải dựa vào ngoại lực nào đó để tiến hành xây dựng tâm lý, hoặc điều gì đó tương tự như gặp may mắn.
Nhưng, thực tế thì ít nhiều gì người Trung Quốc cũng đều sẽ có chút mê tín, đặc biệt là về.... tài vận!
Không ai quan tâm trước điện thờ nhân duyên, nhưng lại xếp hàng thắp hương điện thờ thần.
Tôi khinh thường mê tín thời phong kiến, tôi không bao giờ quỳ trước điện thờ thần tài.
Ông thần tài! Năm nay phải nhờ ông giúp rồi!
Rất ít người sẽ đem tài vận của bản thân ra nói đùa, rất rất ít.
Hắn không có cách nào từ chối một cô gái bằng lòng đem tài vận của bản thân cho hắn mượn.
Hai người lên tầng 5, trước khi Lâm Lộc cào mấy tấm thẻ trúng thưởng của mình, vậy mà còn nghiêm túc nhắm mắt lại.
Phú bà không thiếu chút tiền cào trúng thưởng, thật ra cô chỉ là một.
lòng muốn giúp một doanh nhân nào đó tự nhận bản thân rất mê tín giành lấy may mắn.
Trình Trục nhìn cô nàng đang nhắm mắt, chỉ thấy lông mi của cô ấy thật dày và dài.
Vẻ mặt biểu hiện nghiêm túc và trang trọng này, cũng để lộ chút đáng yêu dễ thương.
Hắn bất giác hy vọng cô có thể cào trúng cái gì đó.
Đúng vậy, tham vọng của.
hắn đối với tiệm trà sữa rất lớn, là dự án lớn trị giá hàng trăm triệu, chỉ là một tấm thẻ cào với số tiền thưởng ít ỏi, thành thật mà nói, cái đó thì tính.
là gì chứ.
Bỏ đi!
Người con gái luôn thẳng thắn và nhiệt tình với bản thân, cô.
ấy nói thế nào, thì là thế đó đi.
"Trong lòng tôi có một con mãnh hổ, cũng có một con nai nhỏ".
"Tâm hữu mãnh hổ khứu tường vi, Siegfried Sassoon."
Lúc này, đôi nam nữ trẻ tuổi đứng trong tiệm xổ số cào hai tấm vé số cào vừa mua.
Bọn họ một người có Trình Trục trong lòng, một người có tiểu Lộc trong tim.
Chỉ.
là không biết lần này thần tài gia sẽ chiếu cố bọn họ hay không.
Trong tiệm xổ số Phúc Lợi, sẽ cung cấp dụng cụ.
mở chai dùng để cào thưởng, một điểm của dụng cụ mở chai còn quấn dây thừng, buộc.
lên trên bàn, để phòng thất lạc.
Trước đây mọi người đều dùng đồng xu trong túi để cào thưởng, nhưng bây giờ.
người ra ngoài đều không mang theo tiền mặt, đến cả mang theo tiền giấy cũng thấy phiền đừng nói.
đến là đồng xu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận