Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 578: Tin tức lớn của thứ hai (2)

"Không phải vốn dĩ anh trời sắp sáng mới đi ngủ, xế chiều mới tỉnh dậy sao?"
Trình Trục hỏi.
"Cái gì chứ? Gần đây tôi có nhiều việc cần làm như vậy, đồng hồ sinh học sớm đã cưỡng chế điều chỉnh lại rồi được chưa? Nếu là mấy ngày trước thì bây giờ tôi đã phải buồn ngủ rồi."
Thẩm Minh Lãng trả lời.
"Không sao, ngủ không được cũng không sao, thật ra ngày mai anh cũng có thể nhìn tiều tụy một chút."
Trình Trục nói ẩn ý.
"Hả?"
Thẩm Minh Lãng hoàn toàn nghe không hiểu.
Suy nghĩ của Trình Trục rất đơn giản.
Tin tức của thứ hai, trong lòng hắn có rất nhiều người hy vọng có thể nhìn thấy tin tức.
Trong đó dĩ nhiên có ba Thẩm, Thẩm Quốc Cường! Nếu như ngày mai Thẩm Minh Lãng mang một gương mặt tiều tụy vì bôn ba kiệt sức, Trình Trục cảm thấy nói không chừng còn rất có hiệu quả. Một đêm này, cho dù là Trình Trục đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn cũng có hơi mất ngủ một chút. Nhưng mà thời gian đối với tất cả mọi người đều công bằng. Khôn, cần biết bạn là tình hình của bạn như thế nào thì thời gian đều công bằng trôi qua. Thứ hai, cuối cùng đã đến! Thứ hai, buổi sáng. Phó chủ tịch vốn đầu tư Thiên Thành, Vấn Hoa đang lái con BMW của mình tiến về công ty để đi làm. Trong tình huống thông thường, trong nhóm đầu tư mạo hiểm quốc nội, thực ra sẽ hoàn toàn không có quá nhiều nhân viên. Cho dù rất nhiều nhóm đầu tư mạo hiểm nắm trong tay số tiền khiến người ta khiếp sợ, nhưng mà số lượng nhóm cũng sẽ không quá cao. Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại vì sao cho dù ngành nghề này là nhân viên hành nghề cơ bản nhất, tiền lương cũng sẽ rất cao. Mấy ngày này, tâm trạng của Vấn Hoa rất tốt. Bởi vì theo như cô ta được biết, gần đây trong nhóm đầu tư hoàn toàn không có ai đi tiếp xúc với Trình Trục. Theo như cô ta thấy, đây chính là một phần quà lớn mà bản thân tặng cho một tên nhóc ngạo mạn này. Giới đầu tư quá nhỏ rồi, vậy câu nói "Chậm một phút thì thêm một tỷ" khiến người ta nói chuyện hăng say sẽ khiến người bình thường chắc chắn sẽ không đến tiếp cận hạng mục Dữu trà này. Cô ta vốn cho rằng, mấy ngày này chắc hẳn Trình Trục sẽ tự chủ động liên lạc với một vài nơi đầu tư mạo hiểm của Hàng Châu. Nhưng mà dựa theo tin tức trong giới mà cô ta có được, có vẻ như tên nhóc này hoàn toàn không hề liên lạc với bất kỳ ai trong nhóm đầu tư Hàng Châu cả. "Còn bình tĩnh được như vậy à?"
Vấn Hoa cười trong lòng. "Cậu có biết thời gian là vàng bạc không, cậu cứ tiếp tục như vậy thì hạng mục của cậu sẽ chỉ càng lúc càng mất giá!"
Điểm này thì thực sự cô ta nghĩ đúng. Không ngờ rằng thằng nhóc này cũng sớm nghĩ đến điểm này, cho nên hắn cố ý đem trà sữa đường đen làm một trong những sản phẩm chính để mở tiệm, có ý đem ra cho mọi người bắt chước. Hắn cần phải làm ra một chút đánh đổi nho nhỏ. Sau đó, để đổi lại sự đền đáp to lớn! Sau khi dừng trong nhà xe công ty xong, Vấn Hoa xách theo chiếc túi Channel của mình, tâm trạng hớn hở đi ra vào trong thang máy. Nhưng mà, sau khi cô ta đi vào trong công ty, lại phát hiện không khí bên trong công ty hôm nay có chút kỳ lạ. Rất nhiều người đang tập trung lại với nhau, nét mặt khác nhau đang bàn về cái gì đó.
Càng kỳ lạ hơn là khi mọi người vừa nhìn thấy Vấn Hoa đi vào thì đột nhiên đồng loạt tạm rơi vào sự im lặng, và lần lượt dồn ánh mắt lên người cô ta. Cô ta lưu ý thấy, vào chính thời điểm này, đến cả Chủ tịch kiêm tổng giám đốc, Trần Ba Hãn cũng đứng trong đám đông, sau khi nhìn thấy cô ta, ông ta vốn dĩ đang cau mày nói chuyện cũng đột nhiên trở nên lặng im. Điều này khiến Vấn Hoa căng thẳng trong lòng, đều cảm thấy giống như đã xảy ra chuyện lớn gì đó. Hơn nhìn nhìn dáng vẻ mọi người như vậy thì chuyện này chắc chắn có liên quan đến mình rồi! "Chẳng lẽ, hạng mục tuần trước tôi chỉ đạo đã xảy ra vấn đề lớn gì rồi?"
Trái tim của Vấn Hoa bỗng nhiên trùng xuống. Sau khi phía Dữu trà vẫn chưa đàm phán, Vấn Hoa lại bắt đầu tập trung một hạng mục khác mà bản thân xem trọng hơn. Cô ta thực sự cũng rất có hy vọng đối với Dữu trà, nhưng cũng không thể nói là cực kỳ coi trọng. Trên thực tế, đối với người trong giới đầu tư mà nói, xác thực đều sẽ cẩn trọng hơn một chút với hạng mục ăn uống. Có một vài nhà đầu tư mạo hiểm sẽ né tránh hạng mục ăn uống. Không cần biết Dữu trà đặc biệt thế nào, suy cho cùng cũng là loại ăn uống. Vấn Hoa dẫm đôi giày cao gót đi lên phía trước, có hơi căng thẳng cất tiếng hỏi:
"Mọi người thế này là sao?"
"Đều nhìn tôi làm gì?"
Cô ta còn ép ra một nụ cười trông như ung dung trên mặt. Rất nhiều người chuyên nghiệp chính là như vậy, cho dù trong lòng hoảng loạn thì cũng phải làm ra vẻ mặt thờ ơ. Do Trần Ba Hãn có mặt ở đây nên mọi người đều không lên tiếng. Chủ tịch kiêm tổng giám đốc, Trần Ba Hãn của vốn đầu tư Thiên Thành nhìn về phía Vấn Hoa đang mỉm cười, trầm giọng nói:
"Cô đã xem tin tức tài chính hôm nay rồi chứ?"
"Vẫn chưa."
Vấn Hoa đáp. Những người làm nghề như bọn họ, mỗi ngày đều sẽ xem một chút tin tức tài chính trong và ngoài nước. Cái mà đầu tư mạo hiểm nhìn là tương lai, nhưng cũng phải luôn hiểu rõ hiện tại. Nếu như bạn không nắm rõ hiện tại thì nói gì đến tương lai? "Vậy tôi kiến nghị bây giờ cô xem một chút."
Trần Ba Hãn nói. "Xem cái nào?"
Vấn Hoa có chút khó hiểu. "Tùy ý, cô tùy ý chọn một xu hướng chính nào cũng được, đều đưa tin cả!"
Giọng điệu của Trần Ba Hãn có hơi lên cao một chút. Vấn Hoa nghĩ thầm:
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Có tin tức lớn gì sao?"
Cô ta cầm điện thoại lên, dưới cái nhìn chằm chằm của mọi người, rất nhanh đã nhìn thấy một tin tức, tin tức này đủ gây chấn động cả giới đầu tư! Mọi người phát hiện, vị phó chủ tịch này ngày thường đều phong thái cao ngạo, lúc này có chút mất đi sự quản lý biểu cảm trước đây của cô ta rồi. Ngay lúc này, Vấn Hoa chỉ cảm thấy cổ họng mình có chút khản đặc, đến cả tiếng nói chuyện cũng có chút khô khan. Cô ta sững sờ ngẩn đầu lên lại, khuôn mặt khó có thể tin được nhìn về phía Trần Ba Hãn. "Vốn đầu tư Phổ Lâm lại đầu tư một trăm triệu cho Dữu trà?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận