Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 512: Che mắt lại hôn (1)

Phóng viên bên ngoài tiệm Trục trà đúng là do Trình Trục tìm tới.
Thậm chí ngay cả Hoàng Ngưu đang bị phỏng vấn cũng được Trình Trục chọn ra từ trong đám Hoàng Ngưu.
Xem như là nửa người một nhà đã chào hỏi.
Đội ngũ chuyên nghiệp này lúc trước ở chỗ Trình Trục kiếm được hai phần tiền, đã coi như "nuôi chó" rồi lại còn đầu cơ trục lợi vào trà sữa.
Hiện tại, đã đến phiên bọn họ trả nợ rồi.
Độ nhạy cảm trong thương nghiệp, rõ ràng Lâm Lộc kém Thẩm Khanh Ninh mấy bậc.
Cô có chút không rõ, tại sao Trình Trục lại muốn để lộ Hoàng Ngưu?
"Chuyện này tồi tệ quá!"
Lâm Lộc thầm nghĩ.
Hai năm nay, mọi người thật sự hận Hoàng Ngưu. Bởi vì bọn họ không chỉ xuất hiện ở quán trà sữa, công viên trò chơi, nhà ăn hay buổi hòa nhạc, mà thậm chí còn xuất hiện ở bệnh viện. Nói một cách tương đối, ảnh hưởng của Hoàng Ngưu đối với quán trà sữa đơn giản chính là thời gian xếp hàng của khách bình thường càng lâu, bởi vì trong đội ngũ có loại người chuyên môn đầu cơ trục lợi này. Nhưng đừng quên, tổ chức Hoàng Ngưu xuất hiện cũng đại diện cho cửa hàng này thật sự hot, chứ không phải là thùng rỗng kêu to! Trình Trục thấy vẻ mặt khó hiểu của Lâm Lộc, bèn cười nói:
"Phần phỏng vấn hôm nay sẽ được phát hành vào số ba mươi tháng này."
"Hả? Vậy qua hôm đó không phải là Tết Nguyên Đán rồi sao?"
Lâm Lộc kinh hãi. Phải biết rằng, việc làm ăn của Trục trà vào dịp gần Tết và Tết Nguyên Đán chắc chắn sẽ bùng nổ. "Vậy ảnh hưởng không phải càng kém hơn à?"
Cô ngây ngốc hỏi. Trình Trục nắm tay cô, nói:
"Hiện tại độ hot của Trục trà trên mạng ngày càng cao, bởi vì cửa hàng này chỉ mở ở Hàng Châu, người nơi khác không uống được cho nên độ hot và lưu lượng chịu hạn chế vì khu vực."
"Nhưng mà chỉ cần có độ hot và mánh khóe, cô cảm thấy người khác có thể chủ động đến vạch trần Hoàng Ngưu Loạn Tượng không?"
Trình Trục hỏi. - Giải thích, "Hoàng Ngưu Loạn Tượng" là nhóm người đầu cơ trục lợi bằng cách sử dụng phương tiện kỹ thuật, mánh khóe để mua rồi bán lại với giá cao hơn. Hết giải thích.
Lâm Lộc lại nghe hiểu:
"Có!"
Hoàng Ngưu Loạn Tượng vốn chính là sự kiện xã hội được chú ý mấy năm trở lại đây, hiện tượng này liên tiếp leo lên hot search Weibo và các trang tin tức lớn. Lại thêm mánh khóe đủ dùng của tiệm trà sữa nổi tiếng trên mạng, lưu lượng thấp mới là lạ. Thời gian dài, truyền thông bản địa Hàng Châu còn có một số tài khoản marketing bản địa, chắc chắn sẽ tự phát đến Trục trà này. Điểm này là không thể tránh né. Nếu đã như vậy thì không bằng tự mình tìm người, tự mình khống chế tiết tấu, để tránh người khác dẫn dắt tiết tấu của mình. Cây to đón gió, số liệu cửa hàng Trục trà hiện tại có thể treo bất kỳ quán trà sữa nào trong cả nước lên đánh, nó hoàn toàn xứng đáng là quán trà sữa đứng đầu vào cuối năm 2014! Sau này tránh không được sẽ có một ít chuyện loạn thất bát tao. Cứ như vậy, có thể thả tin tức phỏng vấn ra cũng là chuyện có lợi với cửa hàng trà sữa của Trình Trục. Nhân tiện để cho những người trong vòng đầu tư đã chú ý đến Trục trà thu hoạch được thêm một chút tin tức. Lâm Lộc lúc này vẫn thấy hơi lo lắng, bèn hỏi:
"Thế nhưng Hoàng Ngưu này vẫn luôn có ảnh hưởng không tốt."
Trình Trục nghe vậy, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa lên mu bàn tay cô vài lần, ra hiệu cho cô yên tâm. "Tôi vừa nói với cô, nội dung phỏng vấn sẽ phát hành vào số mấy?"
"Số 30."
Lâm Lộc trả lời. "Số 29, tôi sẽ phát hành biện pháp ứng phó với Hoàng Ngưu Loạn Tượng của Trục trà. "Trình Trục nói. Lâm Lộc quay đầu, nhịn không được quan sát đồ xấu xa này từ trên xuống dưới một cách khiếp sợ. Tệ tệ tệ! Cuộc phỏng vấn của phóng viên đã gần kết thúc. Sau khi quá trình phỏng vấn kết thúc, Trình Trục đi tới, nhét thuốc cho Hoàng Ngưu. Sau đó nhìn như đang nói chuyện phiếm với người trong đội phỏng vấn, thực ra là đến góc phòng nhét cho mỗi người một hồng bao nhỏ. Bởi vì nội dung bài phỏng vấn này là hắn tiến hành dẫn dắt, một ít nội dung bên trong đều là điểm bùng nổ mà hắn tỉ mỉ thiết kế ra. Cho nên mục tiêu của hắn cũng không phải là để cho nó leo lên bảng hot search ở Hàng Châu.
Hắn muốn cho nó leo lên bảng tổng tìm kiếm Weibo! Độ chủ đề và mánh lới của nó đã đủ, độ chú ý xã hội về sự kiện Hoàng Ngưu cũng đủ cao, là cơ hội tuyệt hảo trước Nguyên Đán, cũng không thể bỏ qua. Tin đồn này hắn đã nhịn gần nửa tháng, chờ chính là giờ khắc này. Trên thực tế, vốn nên để Trục trà tiến vào tầm mắt của đại chúng bên ngoài Hàng Châu trước, như vậy sau này mở cửa hàng ở thành phố khác, mới có thể bùng nổ tận trời. Giới hạn trong một thành phố, vậy còn chơi cái rắm gì nữa. Chút chuyện làm ăn nhỏ như vậy, với thân gia hiện giờ của Trình Trục, hắn có thể không để vào mắt. Chỉ một cửa hàng treo lên đánh bất kỳ cửa hàng trà sữa nào trong cả nước thì có ý nghĩa gì? Tôi rất hiếm có sao? Tôi chính là kẻ thù truyền thống của cả thế giới trà sữa! Lâm Lộc cứ như vậy kéo tay Tiểu Dữu Tử, nhìn Trình Trục đang bận rộn. Thú vị là thiếu nữ nhìn thấy trưởng bối của mình bận rộn vì công việc nên không có cảm giác gì. Nhưng nhìn người khác phái mà mình thích bận rộn, sẽ không tự chủ được mà trầm mê trong đó. Cô cảm thấy Trình Trục giờ khắc này có sức hấp dẫn. Tiểu Dữu Tử thì chỉ nghĩ tới:
"Khi nào anh mới có thể làm xong việc, em phải chờ tới khi nào đấy."
Lâm Lộc cúi đầu nhìn về phía cô nhóc, hỏi:
"Tiểu Dữu Tử, em có thấy anh trai em thỉnh thoảng rất cừ không?"
Cô cảm thấy rất thần kỳ, đôi khi Trình Trục nhìn không giống một sinh viên năm nhất bình thường, những thứ hắn nghĩ trong đầu hoàn toàn không giống với những bạn học cùng trường. Chủ yếu nhất là hắn xuất thân từ gia đình bình thường. Lâm Lộc quả thật đã từng gặp loại người trẻ tuổi bị gia đình hun đúc, có thủ đoạn vượt xa bạn cùng lứa tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận