Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 605: Động tác lớn gây kinh ngạc trong ngành (1)

"Đặc quánh, rất kích thích vị giác."
Diệp Tử.
Bên trong căn phòng của khách sạn, rõ ràng chỉ là ăn bữa khuya nhưng Diệp Tử lại muốn vào nhà vệ sinh đánh răng trước.
Phản ứng họng của cơ thể một số người rất rõ ràng, lúc đánh răng nếu như dùng bàn chải để chải cuống lưỡi đều sẽ có một loại cảm giác buồn nôn. Phản ứng họng của Diệp Tử đặc biệt hơi yếu, lại thêm tính máu M bùng lên, cho nên hoàn toàn không cần đối xử nhẹ nhàng với cô ấy, sức chịu đựng của cô ấy rất mạnh.
Chỉ có điều, tuy rằng Diệp Tử miệng nói rất kích thích khẩu vị nhưng ăn khuya cũng không ăn bao nhiêu.
Bởi vì cô thấy khẩu vị của Trình Trục rất không tệ cho nên lo lắng ông chủ không đủ ăn. Trải qua hai lần vận động, Trình Trục thực sự đói chết đi được. Trong suốt cả một quá trình, hắn cũng không để ý quá nhiều Diệp Tử đã ăn bao nhiêu. Nghĩ kỹ lại, thật ra hắn không rõ lắm đối với sức ăn của Diệp Tử, hai người không thường ăn cơm cùng nhau. Diệp Tử không chỉ không ăn khuya, có lúc đến cả bữa tối cũng sẽ không ăn. "Ông chủ, hình như mặt cậu có hơi khô."
Người thợ chụp ảnh này một tay chống cằm nhìn Trình Trục. Cô ấy rất thích ngây ngốc nhìn hắn. "Vậy sao?"
Trình Trục sờ má mình, nói:
"Mùa đông mà, cũng bình thường."
"Hay là như vậy đi, tôi có mang theo mặt nạ cấp nước, đợi lát nữa tôi đắp cho cậu một cái, sau đó lại mát xa cho cậu, mát xa đầu trước, lại bóp vai, mát xa chân cho cậu."
Diệp Tử đề nghị. "Hả? Đã học mát xa đầu rồi sao?"
Trình Trục hết sức ngạc nhiên hỏi. Lúc "Theo gió len vào lá" lần trước, Diệp Tử có bóp vai cho hắn, đều là tự cô ấy học theo video. So với người có kỹ thuật chuyên nghiệp, chắc chắn là có chênh lệch, sức bóp vai đó không sao so được với các dì. Nhưng mà nhìn chung cũng vẫn thoải mái. Không ngờ lần này còn có thể có nhiều thêm một hạng mục mới, nhiều thêm một trị liệu. "Lúc ở nhà nhàn rỗi không có việc gì thì lại tự học một chút."
Diệp Tử mỉm cười, nói:
"Tôi còn mua một khóa học trên Taobao nữa, rất có phương pháp kỹ thuật."
"Vậy sao? Vậy đợi lát nữa tôi phải hưởng thụ thật tốt."
Sau khi ăn khuya xong, Trình Trục đi rửa mặt, sau đó lên giường nằm, đầu gối lên mép giường. Diệp Tử đem gối dựa trên ghế sô pha để lên thảm trải sàn, tiếp đó ngồi quỳ trên gối dựa. Với tư thế này, mông quả đào của cô ấy vừa hay nằm trên gót chân của mình, nhìn từ mặt nghiêng, có chút nét đẹp từ những đường cong không thể nói ra. "Ông chủ, vậy tôi đắp mặt nạ trước."
Cô ấy nhỏ giọng nói.
"Ừm."
Trình Trục từ từ nhắm mắt lại. Chưa được bao lâu, hắn liền cảm thấy một cơn lạnh buốt trên mặt. Diệp Tử nhẹ nhàng đắp mặt nạ cho Trình Trục, đảm bảo cho nó nằm im. Sau đó, cô ấy còn lấy một cái lược sừng ở trong túi đặt trên đất của mình ra. Cô ấy đặc biệt đã mua online một cái lược sừng bò kinh lạc có thể dùng để mát xa, nhưng chưa dùng nó ngay. Giá trị của loại lược này không hề rẻ, chất lượng tốt một chút phải mấy trăm tệ một cái. Cô ấy dùng đôi tay của mình mát xa da đầu cho Trình Trục trước, còn sẽ bấm các huyệt vị và huyệt thái dương.
Sau khi đã ấn được một lúc, mới dùng đến lược sừng bò. thời gian trôi qua, Trình Trục đang đắp mặt nạ cuối cùng bình ổn hơi thở dưới sự mát xa của cô ấy, sau đó chìm vào trạng thái ngủ lim dim. Trong khoảng thời này hắn thật sự cũng có chút mệt mỏi.
Cho dù là trên công việc hay trong cuộc sống, Trình Trục đều luôn làm không nghỉ. Diệp Tử khẽ cúi đầu nhìn vẻ mặt đang ngủ của hắn.
Nói thật thì chơi game xong còn phụ trách dọn dẹp công việc, dọn dẹp xong còn giúp đỡ lau người, lau người xong còn đề nghị phục vụ gội đầu mát xa, cái này nếu như không xem là đang liều mạng nịnh nọt thì thật sự không có gì có thể gọi là nịnh nọt nữa rồi. Diệp Tử tự ti chính là đang cố gắng hết mình để hầu hạ Trình Trục. Cô ấy hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì. Trên thực tế, cô ấy thấy Trình Trục dần dần ngủ thiếp đi dưới sự mát xa của mình, trong lòng còn nảy sinh cảm giác hài lòng vô cùng lớn. Cô ấy biết có một số chuyện người khác sẽ làm vì hắn. Vậy thì, cô ấy sẽ làm. "Đây có lẽ là giá trị duy nhất của tôi trong cuộc sống của ông chủ."
Trình Trục cũng rất bất ngờ, hắn lại ngủ hơn một tiếng đồng hồ.
Khiến hắn càng bất ngờ hơn là trong hơn một tiếng đồng hồ này, Diệp Tử sợ làm hắn tỉnh giấc nên luôn ấn nhẹ nhàng cho hắn. Còn về mặt nạ đang đắp trên mặt, lúc đắp đủ mười lắm phút thì đã bị cô ấy cẩn thận lấy xuống. Hắn nghỉ ngơi một lúc vẫn cảm thấy có chút ngủ chưa đủ. Vốn dĩ hắn định giống như mọi ngày, không ngủ lại ở đây. Loại chuyện này, trong hầu hết tình huống, có lần một thì sẽ có lần hai. Thời gian lâu dần, rất nhiều cô gái cũng sẽ càng ngày càng bám lấy người. Nhưng lúc này, sau khi hắn suy nghĩ thì nói với Diệp Tử:
"Tối nay tôi sẽ lại đây, chẳng muốn lái xe quay về, cô thì sao?"
"Tôi có thể!"
Diệp Tử lập tức phát ra giọng nói vui mừng, trong giọng điệu có sự khoái trá và hài lòng không hề che đậy. Nói xong, cô ấy lại cảm thấy như vậy không hay, lập tức rất hiểu chuyện bổ sung thêm:
"Ông chủ, cậu làm sao thấy tiện thì làm là được, không cần để ý đến tôi, cho dù hôm nay hay là sau này, tôi thế nào cũng được."
Đây chính là đang nói cho hắn biết, bản thân sẽ không bởi vì có được mấy lần ngủ lại mà sau này sẽ làm phiền hắn, không cho hắn đi. Diệp Tử biết rất rõ, bản thân nhất định phải xác định vị trí rõ ràng, phải đặt đúng vị trí của mình. Nhưng mà sau khi đánh răng rửa mặt, lúc hai người nằm trên giường, cả người cô ấy đều cuộn tròn trong lòng Trình Trục, dính sát bên. "Nhưng thời gian có thể quý trọng thì phải quý trọng thật tốt."
Cô ấy lại chen vào trong lòng Trình Trục. Tối này, Diệp Tử ban đầu có hơi mất ngủ, bởi vì cô ấy muốn cảm nhận nhiều hơn một chút hơi ấm trong cái ôm này. Trình Trục vươn tay ôm lấy cô ấy, sau khi ông chủ ngủ rồi cô ấy liền đặt bàn tay của mình lên bàn tay to lớn của hắn, sau đó, trên mặt nở ra một nụ cười nhàn nhạt. Tính ra cũng xem như là đã nắm tay rồi! Bọn họ có giao tiếp thân mật thâm sâu nhất nhưng dường như lại không có đụng chạm thân mật kiểu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận