Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 367: Tinh hoa của việc dỗ dành (2)

Chưa kể, cô gái kiêu ngạo với khuôn mặt lạnh lùng trả lời rất vô cảm, khiến mọi người không nghĩ gì nhiều.
Vương Vũ San cũng không nghĩ gì nữa.
Cô ta không quên khen ngợi:
"Ninh Ninh của chúng ta mặc áo cổ lọ trông rất đẹp. Cổ của dì không dài bằng của con nên mặc vào không đẹp như vậy" Thẩm Khanh Ninh dùng thìa khuấy bát cháo gạo lứt ở trước mặt, ngại ngùng không dám trả lời.
Đã gần mười một giờ, cô lái xe đến đón Lâm Lộc.
Trên đường đi, cô cứ nghĩ ngợi lung tung.
Bởi vì mối quan hệ hiện tại của họ với Trình Trục có chút phức tạp.
Sau khi cẩn thận nhớ lại, có vẻ như đã lâu rồi ba người họ không ở cùng nhau gặp mặt nữa. Đã lâu rồi Thẩm Khanh Ninh và Lâm Lộc không cùng lúc xuất hiện trước mặt Trình Trục. Từ góc nhìn của Thẩm Khanh Ninh, trong đầu cô luôn nghĩ... cô là người đến trước. Là cô gặp Trình Trục trước, cũng là người hiểu được tình cảm của mình dành cho Trình Trục trước, tất cả đều sớm hơn Lâm Lộc. Nhưng vấn đề ở đây chính là Lâm Lộc nói cho cô mọi thứ, còn tính kiêu ngạo chết tiệt này không cho cô làm như vậy. Xét theo thời gian, quả thực cô mới là người tới trước.. Tuy nhiên, cô không nói sự thật ra được. Bây giờ, Lâm Lộc đã thừa nhận với cô rằng cô ấy có tình cảm với Trình Trục. Trong chốc lát, Thẩm Khanh Ninh bị ép vào thế bị động. Đến mức cô không dám nhắc tới chuyện cô và Trình Trục đã hôn nhau, cả chuyện ngày hôm qua cô cũng không dám nói gì. Nếu theo thứ tự ưu tiên, đáng nhẽ Thẩm Khanh Ninh nên mở lòng trước, thừa nhận rằng mình cũng thích Trình Trục. Bây giờ nếu cô thú nhận thì mọi chuyện sẽ như thế nào? Nó sẽ mang đến cảm giác rất kỳ lạ. Giống như việc bạn nói với người anh em của mình rằng bạn đã thích một cô gái, người anh em đó không nói gì. Nhưng bỗng nhiên vào một ngày đẹp trời, người đó bỗng nhiên nói với bạn:
"Chuyện là... hôm qua tôi đã hôn cô ấy."
Chết tiệt, tên nhóc này, mày nham hiểm thật đấy! Đến lúc ấy tình hình sẽ khó mà kiểm soát. Hơn nữa cô còn tuyên bố với bạn thân rằng cô sẽ không yêu đương trong trường, còn có hẳn cho mình một câu cửa miệng:
"Chỉ có kẻ ngốc mới lao đầu vào yêu đương". Ngoại trừ thời gian ở bên Trình Trục, những lúc còn lại tâm trí của Thẩm Khanh Ninh sẽ trở nên lý trí hơn. Càng lý trí, cô càng suy nghĩ kỹ mọi chuyện. Càng nghĩ, cô sẽ cảm thấy làm thế này không tốt, làm thế kia cũng không xong. Như vậy cô sẽ trở nên rụt rè, càng muốn tìm một phương pháp tốt nhất để toàn vẹn đôi bên. Nhưng làm sao cô có thể nghĩ đến chuyện này khi đang lái xe đón bạn được chứ? Xét về mọi mặt, cô luôn là người đến trước. Cô quen Trình Trục trước, cô nhận ra cảm xúc của mình trước, cô làm chuyện thân mật với hắn trước... nhưng sao cô vẫn cảm thấy có lỗi với Lâm Lộc! Đó chính là cái giá của sự kiêu ngạo. Vừa lái xe, cô vừa vô thức kéo cao cổ áo lên. Trước lúc ra ngoài, Thẩm Khanh Ninh cũng đã bôi lên cổ một lớp kem che khuyết điểm để dấu vết mờ nhạt hơn. Khi xe tới cổng khu Lâm Lộc sống, cô lấy điện thoại, gửi tin nhắn cho Lộc Lộc. Cô gái năng động Lâm Lộc khoác lên mình một chiếc áo bánh mì trắng khiến phần thân trên trở nên phồng hơn, làm nổi bật đôi chân thon thả. Vừa ngồi vào ghế phụ, cô đã cười nói:
"Tớ đói quá! Ninh Ninh, cậu lái xe nhanh lên! Tớ nghĩ được nên gọi món gì rồi đấy!"
Hôm nay hai người sẽ tới Vạn Tượng Thành để ăn uống, sau khi ăn xong sẽ đi mua sắm. Thẩm Khanh Ninh lái xe thẳng tới khu vực đỗ chỉ dành cho VIP. Đang ăn, Lâm Lộc hỏi cô:
"Ninh Ninh, hôm nay cậu nói ít quá, có tâm sự à?"
Thẩm Khanh Ninh lắc đầu liên tục. Nhưng trong lúc đi mua sắm, khi hai người lướt qua khu vực quần áo nam, nhìn thấy bộ đồ người mẫu mặc trông cũng khá đẹp, chợt trong đầu cô xuất hiện dòng suy nghĩ: Bộ này khá đẹp đấy chứ, rất hợp với Trình Trục."
Cô muốn mua... Ý nghĩ này đã xuất hiện tận ba lần. Nhưng cuối cùng cô chỉ mua một đôi giày màu trắng. Lâm Lộc thì khác, cô ấy có một niềm đam mê mãnh liệt với mua sắm. Cô ấy mua một chiếc áo len, một chiếc áo khoác màu nâu và một đôi giày giống y hệt Thẩm Khanh Ninh. Thứ hai người họ mua chính xác là thứ mà Trình Trục đã mua cho Trần Tầm! Đôi giày màu trắng này đang là xu hướng của giới trẻ, còn là xu hướng mới. Mua sắm xong, hai cô gái lái xe đến lớp học yoga. Thẩm Khanh Ninh mặc đồ tập vào, để lộ đôi chân thon dài, có thể thấy rõ tỷ lệ cơ thể hoàn hảo tới mức đáng kinh ngạc. Đôi chân này đẹp không có chỗ để chê, chắc hắn những người thích chân khi nhìn thấy sẽ không rời mắt được. Còn về phần Lâm Lộc, có lẽ mọi người sẽ chú ý tới bộ ngực căng mọng được ẩn trong bộ quần áo tập. Lâm Lộc nhìn sang bên cạnh, đột nhiên hỏi:
"Ninh Ninh, sao trên cổ cậu lại có 2 vết đỏ thế kia?"
"À, ở nhà bị muỗi đốt."
Thẩm Khanh Ninh đưa tay sờ lên cổ cô, giả vờ bình tĩnh nhưng thực ra tim đang đập mạnh. "Hả? Trời lạnh thế này mà vẫn có muỗi trong nhà à? Hai vết kia đỏ quá!"
"Chà, chứng tỏ mấy con muỗi này rất độc!"
Cô phàn nàn. Trong lớp học yoga, Thẩm Khanh Ninh thực hiện mọi động tác một cách vô cùng dễ dàng. Cô học khiêu vũ từ nhỏ nên rất linh hoạt và có khả năng giữ thăng bằng tuyệt vời. Thẩm Khanh Ninh có thể thực hiện động tác xoạc chân mà không cần phải khởi động trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận