Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 432: Phong thái siêu ngầu (2)

Trình Trục chào hỏi với bọn họ, ánh mắt ngừng lại trên người Nhạc Linh Tịnh.
"Sao vừa nhìn thấy tôi liền đỏ mặt rồi?"
Hắn nghĩ thầm.
"Gần đây tôi lại trở nên đẹp trai rồi sao?"
Hắn còn đoán có phải bản thân lại đẹp trai đến trình độ mới rồi không.
Nào ngờ là biến thành khỏa thân.
Hắn đã bị ma đầu hồ ngôn ở xa xâm phạm rồi.
Đã xâm phạm quyền hình ảnh của hắn.
"Trình Trục, nhiều người như vậy chừng nào mới có thể uống được?"
Lạc Hy tò mò hỏi.
"Nếu nhanh thì phải hơn một giờ nữa."
Trình Trục nói.
Với điều kiện đầu tiên là những người trước mặt không gọi một lúc quá nhiều ly.
Đôi khi chậm là bởi vì có một số người, một người sẽ gọi bảy, tám ly, thậm chí nhiều hơn. Trình trục cứ vậy đưa bọn họ đi xếp hàng, sau đó trò chuyện cùng bọn họ. Hắn mang có chút nhiệt tình cũng không phải bởi vì nhạc linh tịnh là nữ thần nổi tiếng trong khóa của bọn họ. Đơn thuần chính là bởi vì cậu của cô ấy. Dĩ nhiên, cũng bởi vì cô ấy là người duy nhất biết thân phận ông trùm QQ của hắn trong trường đại học khoa học và công nghệ, ngoại trừ giảng viên trần tầm ra. Lúc này, dù sao hắn cũng ung dung nói:
"nhạc linh tịnh, cô cũng không muốn chuyện cô xem tranh h bị các bạn học biết đúng không?"
Cả hai đều nắm thóp của nhau! Trong suốt buổi nói chuyện, trình trục cũng không đề cập đến cậu của cô ấy. Nhưng chắc hẳn nhạc linh tịnh là một người khá ngây thơ, cuối cùng ngược lại là cô chủ động tò mò hỏi:
"Trình Trục, đây chính là hạng mục mới có thể khiến cậu tôi lưu ý một chút mà trước đây cậu đã nói với tôi phải không?"
"Đúng vậy, tiệm trà sữa cao cấp nổi tiếng trên mạng, một lĩnh vực hoàn toàn mới."
Hắn cũng không nói nhiều, chỉ nói sơ qua. Hắn thực sự cần sự ủng hộ to lớn của "Nhóm đầu tư", nhưng Nhạc Linh Tịnh cũng chỉ đóng vai trong người kết nối, nói nhiều cũng không có ý nghĩa gì, trái lại thấy rõ sự cường điều và phô trương. Nên biết rằng, nếu như Trình Trục khôn nhớ sai, giống như Hỷ trà ở kiếp trước, đến cả Tencent cũng đã đầu tư tiền. Nói đến đây, hắn thực sự cũng không đặc biệt để ý cậu của Nhạc Linh Tịnh. Nguyên nhân rất đơn giản, Trình Trục mở cửa tiệm này vốn là để mang câu chuyện đến kể cho các nhà tư bản. Hắn có niềm tin kể thật hay câu chuyện này. Hắn cũng có lòng tin dựa vào sự sắp đặt tiếp theo của bản thân có thể lay động tư bản.
Càng huống hồ bản thân "Dữu trà" chính là một hạng mục có thể kiếm tiền, hơn nữa là kiếm được khoản tiền lớn! "Nhóm đầu tư" cần một hạng mục có triển vọng, cần có một người đáng để đầu tư. mà Trình Trục lại cần tài nguyên trong tay bọn họ.
"Ai lên thuyền của tôi chắc chắn sẽ không thiệt."
Hắn coi trọng cậu của Nhạc Linh Tịnh bởi vì lúc hắn khai trương "Dữu đến chơi" mọi người đều rất hứng thú với việc kinh doanh của hắn, xem như là có mắt nhìn xa trông rộng. Không phải không có ông ta thì bản thân chắc chắn sẽ không được tư bản tán thưởng. Đều nói thường thấy thiên lý mã nhưng hiếm gặp Bá Lạc. Nhưng ông đây không phải thiên lý mã, con mẹ nó ông đây là kỳ lân. Cả buổi đi mua trà sữa thực sự rất phí thời gia. Nhưng bọn họ xó ông chủ bên cạnh nói chuyện cũng không cảm thấy nhàm chán. Sau khi bọn họ gọi món xong, Trình Trục dĩ nhiên sẽ không tự vào phòng pha chế để làm trà sữa cho bọn họ, hắn là kẻ lười biếng, hơn nữa tính quan trọng của sự đối đãi đặc biệt. Nếu hắn đều tự đi làm cho vài người tùy tiện đến, chuyện này mà truyền ra thì nói không chừng cũng sẽ truyền đến tai của bọn họ. Mọi người cùng nhau trò chuyện, ánh mắt Trình Trục đột nhiên dừng lại trên một người nào đó trong đám đông. Bỗng chốc một nụ cười xuất hiện trên mặt hắn. "Xin phép một chút, có người quen đến, tôi phải đi vui vẻ một chút."
Trình Trục nhếch mép cười. Bốn cô gái nghe xong ngớ người ra, bọn họ không nghe nhầm chứ? Lời của hắn là vui vẻ một chút? Người trình trục nhìn thấy là vương chính cương, ông chủ của trà sữa jia jian trước cổng trường. Mấy ngày này cương tử rất khó chịu, bởi vì độ hot của "dữu trà" thực sự quá cao. Không ít sinh viên trường đại học khoa học và công nghệ ngồi trên ghế của ông ta ngoài trường đang uống trà sữa trong tiệm của hắn, còn đang bàn luận đến "Dữu trà" của thành tinh quang ở rất xa.
"Các cậu nghe nói rồi chứ, là Trình Trục đó, là sinh viên năm nhất trước đây đã mở tiệm gắp thú bông và tạo ra trò chơi đó, tiệm trà sữa mới mở của cậu ta đã bùng nổ ngay lập tức."
"Ừ, còn mở trong thành Tinh Quang, bên cạnh là Gi! Ngầu thật, sao lại mở được bên cạnh sản phẩm nổi tiếng nhỉ?"
Anh Cương Tử nghe xong, im lặng nhìn tiệm bên cạnh mình một cái. Đó là tiệm giò heo Yết Dương. Mấy sinh viên vẫn còn tiếp tục trò chuyện:
"Lớp tôi có người đi mua rồi, mua một ly trà sữa phải tốn hơn một tiếng đồng hồ."
"Tôi cũng muốn đi mua thử xem nhưng tốn quá nhiều thời gian."
"Hôm nay tôi phải dẫn bạn gái đi, các cậu gọi tôi một tiếng ba, tôi giúp các cậu mua mấy ly về cho."
"Vương Hồng Ba cậu qua gọi, cậu gọi cậu ta ba tiếng, để cậu ta mua về ba ly."
"Cậu cút, muốn gọi cậu tự đi mà gọi."
thái độ của bọn họ rất rõ ràng, muốn uống trà sữa nhưng không muốn gọi ba. "Được rồi, được rồi, tôi sẽ mang về giúp các cậu."
Anh chàng có bạn gái đó bắt đầu phát triển vẻ ngoài của mình, lại nói:
"Sau này đừng nói tôi trọng sắc khinh bạn, là gì có ba nào không thương con chứ?"
"Cảm ơn anh Thần! Đến lúc đó tôi nhất định đăng lên tường Wechat, cảm ơn anh mời bọn em uống "Dữu trà"."
Bạn cần đăng nhập để bình luận