Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 222: Kẻ Thủ Lớn Của Cửa Hàng Là Đây

Chu Tinh, ông chủ của công ty internet nổi tiếng tại Hàng Châu Tinh Mộng Media, đang cau mày nhìn quản lý cửa hàng Vương Vi Bây giờ mới chín giờ rưỡi sáng, Trục Lai Ngoạn thời gian kinh doanh chính thức là mười giờ, cho nên trong cửa hàng đang tiến hành một ít công tác chuẩn bị trước khi kinh doanh, một phần đèn còn chưa được bật lên.
Chu Tinh thừa dịp thời gian còn sớm, tới đây nói chuyện hợp tác.
Anh ta cho rằng đối phương mở một cửa hàng dành cho người nổi tiếng trên mạng và ngày thường ít nhiều gì cũng tiếp xúc với những người nổi tiếng trên mạng, chắc chắn đã nghe nói đến cái tên Tinh Mộng Media.
Cho dù chưa từng nghe qua, nhưng tra trên mạng một chút là có thể biết. Nhưng kết quả thì sao? Đối phương lại để cho hắn chờ. Ngay từ đầu, Chu Tinh nghe Vương Vi nói ông chủ hiện tại đang rất bận, hắn kỳ thật cũng có thể hiểu. Mọi người đều có lúc bận rộn, dù sao cũng là hắn đột nhiên tìm tới cửa. Đối phương nhất định là phải ưu tiên chuyện trong tay của bản thân, hiểu được hiểu được. Nhưng mà, bây giờ anh ta rất bận, còn phải đi học, cái quái gì vậy chứ? Sinh viên đại học không phải có thói trốn học sao? Nói chuyện hợp tác với công ty lớn, còn không quan trọng bằng nửa tiết học này của hắn sao? Anh ta xem như là xin nghỉ, không chừng cũng sẽ bị phê bình. Theo lý thuyết, người mở loại cửa hàng nổi tiếng này, hẳn là có tư duy tương đối sinh động. Chẳng có nghĩa lý gì khi hắn là loại học sinh chăm học, bị ám ảnh bởi việc học và không biết cách giao tiếp. Hắn có chút không cách nào hiểu được suy nghĩ của Trình Trục. Nói chính xác thì chỉ vì anh ta không hề cân nhắc điều đó - tôi không được anh ta coi trọng. " Cô nói với ông chủ cô một tiếng đi, tôi chờ ông ấy tan học. "Sau khi suy nghĩ một chút, hắn nói với Vương Vi. " Được."
Trình Trục bên kia sau khi nhận được tin nhắn của Vương Vi, ý nghĩ trong lòng lại là:
"Nguyện ý chờ như vậy, chứng tỏ việc này liên quan đến lợi ích của anh ta."
Vậy hắn lại càng không vội. Giờ phút này, hắn vừa mới chuẩn bị đặt điện thoại di động xuống, liền nhận được chuyển khoản từ Trần Tầm Cô ấy gửi lại bốn nghìn tệ. " Mỗi tháng cô được trả lương vào giờ này à?"
Hắn hỏi. " Ừ đúng vậy. " Trần Tiệp Dư trả lời. Trình Trục cũng không khách khí, trực tiếp nhận tiền. Vốn là trả nợ, khách khí cái gì? Sau khi nhận xong, hắn mới hỏi:
"Tối hôm qua nghỉ ngơi tốt không, chắc hẳn sẽ giống như lời tôi nói, cái này là rượu gạo, uống nhiều, ngày hôm sau hẳn cũng sẽ không khó chịu?"
"Rất tốt, ngủ rất sâu, buổi sáng tinh thần cũng không tệ, tôi còn đi chạy bộ một hồi."
"Chạy bộ buổi sáng? Trong trường có nhiều giáo viên chạy bộ buổi sáng không? ".
Hắn ra vẻ tò mò hỏi.
"Nhiều lắm, họ thường tập trung ở hồ nhân tạo."
Trần Tầm trả lời. Trình Trục khẽ gật đầu, hắn hiểu được chạy bộ buổi sáng sớm có lẽ là một trong những con đường để kết bạn với lãnh đạo trường học, mở rộng mạng lưới quan hệ. Trong trường học có một ít cựu giáo sư, lãnh đạo trường, năng lượng trên người rất đáng sợ. Hơn nữa một số người ở đây rất có kỷ luật và tự giác. Có một số cụ già, trông họ rất năng động. Nào giống như người trẻ tuổi chúng ta chứ, uể oải chẳng có tinh thần gì cả. Đúng là giới trẻ hiện nay ngày càng quan tâm đến việc giữ gìn sức khỏe, tuy nhiên tôi đoán có nhiều người vẫn luôn cho rằng nếu giữ gìn sức khỏe mà không có đam mê thì sẽ vô nghĩa. Việc có một cơ thể tốt và cho phép mình đắm chìm, bạn có thể nuông chiều bản thân bao nhiêu tùy thích. Sau khi nói chuyện phiếm với Trần Tiệp dư vài câu, cô liền hỏi:
"Anh có ở 212 không?"
"Không có, tôi đang đi học."
Trần Tiệp Dư: Làm thế nào hắn có thể nói chuyện với giáo viên hướng dẫn trong giờ học và trả lời đúng lý hợp tình như vậy? Hắn thật sự không để người hướng dẫn viên như cô vào mắt! " Vậy cậu học đi. "Trần Tiệp Dư nói. Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện phiếm, Trình Trục mở nhóm bạn bè của cô xem một chút, phát hiện bài hát tiếng Anh chia sẻ lúc trước đã bị xóa đi. Ngoài ra, hình nền trong nhóm bạn bè của cô cũng đã thay đổi. Đổi thành đoạn đối thoại trong "Vua hài kịch". Này, cậu xem phía trước tối quá, không nhìn thấy cái gì cả.
Cũng không phải, sau khi trời sáng sẽ rất đẹp đó. Trình Trục nhìn vòng bạn bè của cô, cảm thấy có lẽ cô thật sự điều chỉnh trạng thái tốt hơn một chút. Hắn luôn cảm thấy hình nền của cô tương ứng với cảnh hai người trò chuyện về chủ đề "Tương lai" tại quán thịt nướng. Ban đầu cô cho rằng mình không thể nhìn thấy tương lai, nhưng Trình Trục đã tạt cho cô gáo nước lạnh và nói: Nhiều người nói rằng họ không thể nhìn thấy tương lai, nhưng thực tế họ đã nhìn thấy tương lai đấy thôi. Không sao, đôi khi chỉ là tạm thời không nhìn thấy, chỉ là mê man ngắn ngủi. Sau khi trời sáng sẽ rất đẹp. Nhắc mới nhớ, cá nhân Trình Trục thích phần này của phim hơn phần "Anh ủng hộ em". Sau khi đặt điện thoại di động xuống, Trình Trúc tiếp tục chăm chú nghe giảng. Sau khi tan học, cậu mới chậm rãi đi tới Trục Lai Ngoạn.
Điều khiến hắn ngạc nhiên là chờ đợi hắn ở đây không chỉ có Chu Tinh - ông chủ của Tinh Mộng Media, mà còn có bốn nữ nhân vật nổi tiếng trên mạng của anh ta, cùng với một đoàn đội nhỏ, bên trong bao gồm nhiếp ảnh gia, thợ trang điểm...
Chu Tinh nhìn thấy Trình Trục, cũng cảm thấy kinh ngạc. Hắn biết ông chủ cửa hàng này là sinh viên đại học, hình như vẫn là sinh viên năm nhất đại học, nhưng không nghĩ tới còn đẹp hơn những chàng trai nổi tiếng trên mạng của công ty mình! Chỉ là khuôn mặt này dáng người này, còn có khí chất này, cũng đủ để thu hút fan hâm mộ. Nhẹ nhàng thả lỏng là có thể trải qua cuộc sống tuyệt vời. Hắn để ý đến bốn cô gái nổi tiếng trên mạng bên cạnh mình, đều đang hồi hợp chờ đợi, sau khi thấy người đến, hầu hết cảm xúc tiêu cực của họ đều ngay lập tức biến mất. Cái thế giới nhìn mặt chết tiệt này!
"Chu tổng, xin chào."
"Xin chào, ông chủ Trình."
Hai người bắt tay chào hỏi về sau, Chu Tinh còn tới một câu:
"Không ngờ ông chủ Trình tuổi trẻ đầy hứa hẹn như vậy, kinh doanh một cửa hàng làm ăn phát đạt như vậy, còn có thể chuyên tâm học tập như vậy, thi thoảng bỏ lỡ một vài buổi học cũng chẳng có ảnh hưởng gì" Con mẹ nó anh ta để cho lão tử đợi lâu muốn chết. " Vậy sao mà được, con người tôi đối với tri thức như đói khát vậy."
Trình Trục trả lời. Chu Tinh nhìn khuôn mặt và khí chất của hắn, không biết vì sao luôn cảm thấy lời này của mình không hề có sức thuyết phục, sao tôi lại không đáng tin như vậy chứ! Trình Trục luôn bất lực về điều này. Con mẹ nó, trông mặt mà bắt hình dong, nhã nhặn chính là thích đọc sách, du côn đẹp trai thì thích lăn lộn đúng không."
Kỳ thật trong xã hội có thể học tập được nhiều hơn là ở trường học."
Chu Tinh nói.
Trình Trục chỉ cười cười.
"Chu tổng nói đi, chờ tôi tới đây là muốn nói chuyện gì?"
Hắn đi thẳng vào vấn đề chính, lười lãng phí thời gian. "Công ty chúng tôi muốn hợp tác với anh, không biết bên các anh có tiện bỏ ra bốn tiếng, giao hoàn toàn cửa hàng cho chúng tôi, làm nơi quay phim."
"Anh cũng thấy đó, hôm nay tôi đưa đến đều là người nổi tiếng hơn một trăm vạn fan, nhất định có thể đem lại sự tuyên truyền tốt cho cửa hàng."
Trình Trục nhìn hắn, hỏi:
"Là muốn quay phim?"
"Đúng vậy."
"Không phải giờ làm việc thì có thể, cũng chính là sau mười giờ tối, hoặc là trước mười giờ sáng."
"Thời gian buổi chiều không được sao? " Chu Tinh hỏi. " Đương nhiên, buổi chiều chắc chắn không được. " Trình Trục trả lời rất kiên quyết. Chu Tinh nghe vậy, nhướng mày:
"Ông chủ Trình, tôi cảm thấy chuyện này anh nên suy nghĩ lại, dù sao chỉ cần nửa ngày là thu dọn xong chỗ này, chỉ mất lợi nhuận nửa ngày, nhìn xa một chút, tuyên truyền khẳng định có thể mang đến lợi ích lớn hơn, không phải sao?"
Trình Trục thì nói thẳng:
"Không cần suy nghĩ, không được, hơn nữa không chỉ là dọn dẹp, cửa hàng chúng tôi bình thường toàn buôn bán trong khoảng thời gian này, cũng là không cho cả ekip ở trong giờ làm việc chụp ảnh, điều này ảnh hưởng đến việc kinh doanh của tôi. Nếu như chỉ muốn check-in, hoặc là đơn giản là chụp ảnh thì không thành vấn đề. Các anh đưa nhiều người đến đây giống như đánh trống khua chiêng, có thể bên trong còn phải bày một đống thiết bị, chiếm một phần lớn không gian, và nó cũng sẽ ảnh hưởng việc làm ăn bình thường của tôi hiểu không? Chỉ vì sự tuyên truyền, một nửa không gian cửa hàng phải giao cho anh, tôi có điên mới đồng ý chứ đừng nói đến việc dọn chỗ."
Đây là một kết quả khiến Chu Tinh không thể tưởng tượng được. "Ông chủ Trình, những gì tôi nói tiếp theo có thể sẽ đơn giản hơn, cửa hàng của anh sẽ giống như những người nổi tiếng trên mạng, sẽ không tồn tại lâu dài được."
"Công ty của tôi sẽ ở trong cửa hàng quay một số video tình huống, cuối cùng biên tập sẽ cắt ra mười hai phút nội dung, chia làm bốn tuần ở trên mạng phát, đây tuyệt đối là một cái tốt liên tục tính tuyên truyền."
Trình Trục nghe vậy, nghĩ thầm:
"Bốn tuần sau, cửa hàng lão tử đều bán."
Hiện tại giai đoạn này, chính là đỉnh cao của Trục Lai Ngoạn, sẽ duy trì khoảng nửa tháng, doanh thu sẽ ở mức cao nhất. Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày đều rất quý giá. Trong mắt hắn, trong chu kỳ sinh mệnh của cửa hàng búp bê loại nhỏ này, hiệu quả tuyên truyền hiện giờ đã hoàn toàn đủ dùng. Dù sao cửa hàng này chỉ lớn như vậy, dung lượng khách cứ như vậy, đã là cực hạn, không thể đông hơn được nữa. Cho dù có được quảng bá rầm rộ, cũng chẳng có ý nghĩa gì nhiều. Mà phong trào này là ngắn ngủi. Đợi đến khi trào lưu này giảm dần đi, lần quảng cáo tiếp theo sẽ chỉ có tác dụng giữ cho cửa hàng tồn tại mà thôi. Việc gì phải như vậy chứ! " Không thể hợp tác được. " Hắn lại từ chối như đinh đóng cột. " Vậy được rồi, người trẻ tuổi luôn có suy nghĩ của mình, tính tình bướng bỉnh."
Chu Tinh nói:
"Vậy ông chủ Trình... Có cơ hội thì gặp lại."
Trong lòng hắn kỳ thật đã vô cùng khó chịu. Chờ đợi lâu dài, liền đổi lấy cái này? Chỉ thế thôi sao? Chu Tinh một mực ở chỗ này chờ, chính là hắn cảm thấy đối phương nhất định sẽ đồng ý. Anh ta cho rằng mình mở một cửa hàng nổi tiếng trên mạng là giỏi sao? Hắn chờ sau khi phong trào rút đi, anh ta sẽ khóc như thế nào đây! Người trẻ tuổi này có chút quá coi trọng bản thân, cũng có chút quá coi trọng cửa hàng của mình đi. Chu Tinh cũng không nghĩ tới phải quay phim vào giờ không kinh doanh của Trục Lai Ngoạn. Hàng Châu có nhiều địa điểm quay phim thích hợp như vậy, nhất định phải là nơi này sao? Đây chỉ là lựa chọn tối ưu tạm thời. Trên đường trở về công ty, những cô gái nổi tiếng trên xe hắn vẫn đang trò chuyện với hắn về cửa hàng này và Trình Trục. Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng. " Đợi một tháng sau, tôi sẽ đưa các cô đến cửa hàng này, đến lúc đó nhìn xem hắn kinh doanh như thế nào!"
Sau khi ngồi xuống trong tiệm, Trình Trục căn bản không để Chu Tinh trong lòng. "Trong tương lai, chúng ta sẽ là người xây dựng nền tảng Internet và là cha đẻ của công ty Internet nổi tiếng."
Hắn nghĩ thầm. Hiện tại có thể trong lòng anh ta đang mắng chửi, không chừng sau này phải khoe khoang với đồng nghiệp trong nghề:
"Trước đây tôi và Trình tổng cũng từng gặp mặt một lần, còn nói qua hợp tác một lần, chỉ tiếc bởi vì một số nguyên nhân, cuối cùng không hợp tác."
Một lần cự tuyệt của ta, đều sẽ trở thành vốn liếng để ngươi sau này khoe khoang với người khác. Lúc này hắn chủ yếu nghĩ:
"Tại sao kẻ địch có khả năng mua cửa hàng vẫn chưa xuất hiện vậy chứ?"
Mấy ngày nay, hắn thật sự chưa gặp phải một kẻ ngốc thực sự mạnh mẽ. Ngược lại gặp qua hai người không có thực lực đến mua cửa hàng, nhưng lại có chút tiền lẻ, muốn nhập cổ phần. Khiến cho Trình Trục cho tới bây giờ vẫn chưa báo ra giá tâm lý của mình. Đương nhiên, hắn cũng biết rõ việc này không thể nóng vội được. Đến lúc đó đem tin tức chuyển nhượng truyền ra bên ngoài là được. Hàng Châu lớn như vậy, người có tiền nhiều như vậy, không lo không bán được. Ngược lại trong trường học, gần đây người tán gẫu về hắn rất nhiều. Rất nhiều học sinh khi đi ngang qua nhịn không được sẽ nói vài câu. Có một phần thì cảm thấy không biết trong đầu Trình Trục đang suy nghĩ gì. Cũng bởi vì hạng mục trò chơi thiếu tiền, một gốc cây có tiền , cứ như vậy không cần sao? Trò chơi này không thể không làm? Chỉ dựa vào việc làm ăn của cửa hàng máy gắp thú, một năm kiếm được mấy trăm vạn, không phải là vui vẻ sao. Ngay khi Trình Trục dự định rời khỏi cửa hàng máy gắp thú, đi tới phòng làm việc của Kiên trì phỏng vấn, một vị kẻ thù lớn có năng lực mua cửa hàng, xuất hiện ở ngoài cửa hàng, vừa vặn đụng phải hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận