Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không?

Chương 462: Ông ta không có tư cách này (3)

"Tớ làm sao biết được chứ, tớ cũng không có hỏi."
Từ Nhược An làm gì để tâm đến chuyện này.
"Không thì cậu đi hỏi thăm một xíu?"
"Hả? Cái này làm sao mà mở miệng hỏi được."
Từ Nhược An ngơ cả ra:
"Không phải, sao cậu lại quan tâm quá vậy?"
Cô cảm thấy không đúng.
"Bởi vì cửa hàng này là do bạn của tớ mở."
Lâm lộc nói:
"Sinh nhật tớ cậu ta cũng sẽ đến."
"Hở? Hắn?"
Từ Nhược An ngay lập tức bắt được trọng điểm.
Nam, là nam!
"Cậu ta tên là gì đó, có hình không, gửi tớ xem đi."
Từ Nhược An lập tức hăng hái.
"Tên là Trình Trục, không phải đến lúc đó là cậu sẽ nhìn thấy người luôn à, cần gì hình chứ."
Lâm Lộc không muốn gửi đi chút nào.
Cô nàng bây giờ còn không tập trung trò chuyện nữa, mà là hóa thân thành một phóng viên nhỏ, đi thông báo cho Trình Trục tin tức vừa nãy. Cô gửi một biểu tượng cảm xúc hình một chú mèo con từ ngoài cửa ngó vào trong xem xét. "Làm sao thế?"
Trình Trục hỏi. Nghe Lâm Lộc kể lại, hắn thật ra cũng không bất ngờ lắm. "Mạt trà?"
Hắn nhớ lại một chút, thương hiệu này có hơn một trăm cửa hàng khắp cả nước. Còn chuyện thương hiệu này đặc biệt mở họp nghiên cứu Trục Trà, Trình Trục cũng không có quá bận tâm, bởi vì trong dự đoán của hắn đây là chuyện sớm muộn. Nhưng hắn vẫn cho Lâm Lộc một lời khen nho nhỏ:
"Cô cũng được đó, mạng lưới quan hệ còn rất rộng."
"Đó là đương nhiên!"
Nai con quả nhiên lập tức liền mở chế độ phổng mũi. Cô ấy, đặc biệt không cấm khen ngợi nha. Lâm Lộc rất nghiêm túc trò chuyện cùng Trình Trục, đến nỗi sự tò mò bên phía Từ Nhược An, cô ấy đáp lại vô cùng có lệ. Nhưng cô càng có lệ, Từ Nhược An càng cảm thấy có ám muội! "Trình Trục? Tôi nhớ cậu rồi!"
Từ Nhược An nói trong lòng:
"Vào ngày 24, tôi phải nhìn xem cậu tròn méo ra sao."
Hắn là chủ của Trục Trà, lại còn là bạn bè theo như lời mơ hồ mà Lâm Lộc nói, lòng hiếu kỳ của cô được khơi dậy rồi. Hấp dẫn! Tiệc sinh nhật năm nay của Lâm Lộc còn hấp dẫn hơi năm trước! Mà giờ phút này, Lâm Lộc còn đang thể hiện sự lo lắng với Trình Trục. "Không phải cậu nói trà sữa bò Khảo Hắc Đường Ba Ba mà tôi thích, thật ra rất dễ bắt chước sao? Bọn họ không phải sẽ nghiên cứu một chút, làm theo chúng ta à?"
"Là làm theo tôi, sao lại biến thành làm theo chúng ta rồi?"
Trình Trục cố ý chọc cô nàng. "Tôi là đang thể hiện lập trường của mình, là chứng minh chúng ta ở cùng một phe! Cậu có hiểu không hả?"
Lâm Lộc tức giận đánh chữ. Cô nàng gõ xong chữ còn gửi một biểu tượng cảm xúc đánh cậu. "Đã hiểu đã hiểu, cô là người của tôi, là người bên tôi."
Hắn đánh chữ. Đàn ông thối gõ phím đều nghiêm túc cẩn trọng như vậy, sau khi gửi một câu có đầy ái muội xong, lại sẽ chiêm thêm một câu đánh bay hết ái muội, chính là muốn một câu vừa là vậy mà không phải là vậy. Sau khi hắn đánh xong chữ lại gửi một cái biểu tượng cảm xúc rung đùi đắc ý sang. Lâm Lộc lúc này mới vừa lòng, đánh chữ:
"Tiếc là người bạn này của tôi cũng không biết mạt trà bên đó đang nghiên cứu điều gì."
"Không sao, không phải cô nói bát tự của cô có bạn bè giàu có sao? Gần nhất tôi còn chưa kiếm được nhiều tiền đâu, của cải còn chưa đến mà."
"Đúng rồi, thầy bói đều nói, bát tự của tôi vô địch!"
Cô lại còn rất mê tín. Trình Trục nhìn di động, trên mặt hiện lên ý cười nhàn nhạt. Thầy bói nói cô có số chồng giàu thì liền có số chồng giàu, còn nói tươi mát thoát tục như vậy? Dù cho là cùng Lâm Lộc gặp mặt hay là cùng Lâm Lộc nói chuyện phiếm, cô nàng đều có thể làm tâm tình của hắn trở nên tốt hơn một chút. Đây là điều hắn thích nhất ở Lâm Lộc, cũng là điều hắn sợ nhất ở Lâm Lộc. Bởi vì làm một tên đàn ông thối tha lâu năm, hắn biết rõ một người khác phái có thể làm cho tâm tình của mình lập tức tốt hơn, thể hiện điều gì. Lâm Lộc đúng là thật khắc hắn, khắc hơn so với ai khác. Nhưng cô ấy có năng lực như thế. Đến nỗi mạt trà bên đó chú ý đến Trục Trà, có thể mang đến ảnh hưởng gì không? Trình Trục tạm thời cũng không rõ ràng lắm. Xác thực mà nói, nếu mà mạt trà đã chú ý đến Trục Trà, như vậy, mấy nhãn hiệu trà sữa còn lại có phải cũng đang để ý luôn không? Hẳn là sẽ không chỉ có một nhà chứ? Nhưng Trình Trục trong lòng một chút hoảng hốt cũng không. Theo thời gian trôi đi, nên hoảng hốt chắc chắn là bọn họ. Trên thực tế, Trình Trục là loại người gì chứ? Đừng quên hắn trọng sinh như thế nào. Tên ngạo mạn này khoe xong số dư tài khoản rồi trọng sinh đó. Nói với Cương Tử một câu:
"Kẻ thù của tôi là toàn bộ giới trà sữa truyền thống", hắn xem như đã thu liễm rồi. Suy nghĩ thật sự trong lòng hắn là:
"Kẻ thù của toàn bộ giới trà sữa truyền thống là tôi."
Ngày 24 tháng 12, Lễ bình an Vì lễ bình an và đêm Giáng sinh đều là những dịp lễ quan trọng, nên việc đặt chỗ trước tại các nhà hàng ngon ở Hàng Châu là điều cần thiết. Lâm Lộc đã quen thuộc với việc này. Nhiều năm qua, cô luôn đặt chỗ trước cho bữa tối sinh nhật của mình, nếu không sẽ rất khó tìm được chỗ. Sinh vào ngày lễ cũng có những phiền toái riêng. Nhiều cô gái khi sinh nhật thường chọn những nhà hàng đẹp để chụp ảnh. Ngay cả Lâm Lộc cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, bản thân cô là người thích ghi chép lại cuộc sống, thích chụp ảnh và viết nhật ký. Thậm chí, các cô gái còn có thể bí mật thống nhất màu sắc trang phục để chụp ảnh chung đẹp hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận