Đại Tống Thị Tỉnh Nhân Gia

Chương 180

Một mặt ăn đồ ăn vặt, miệng hô không đủ ăn, không đủ ăn như đứa trẻ vài tuổi, mặt khác lại có thể đem sổ sách buôn bán các nương tử đầy thành Biện Kinh tính toán đâu ra đấy. Cái loại cảm giác tương phản này thật mê người.
Thế là Mẫn Mục bắt đầu không tự chủ được chạy đến quán ăn, hôm nay ăn chút cơm, ngày mai ăn chút điểm tâm, thậm chí ăn cái gì đều không để ý, chỉ muốn gặp Ngọc Tỷ Nhi nhiều hơn, nhìn nàng cười ngây ngô, bản thân hắn một ngày đều tràn đầy năng lượng.
Lúc đó không cảm thấy gì, nhưng đến Hồ Quảng mới phát giác không hợp.
Ngày nào hắn cũng cảm thấy ăn không quen, mặc không thoải mái, người đi theo còn tưởng hắn không hợp khí hậu, cố ý mua nước sả thổ địa Biện Kinh cho hắn uống, muốn dùng phương thuốc dân gian cổ truyền để trị cho nhà mình thiếu gia.
Mẫn Mục tiện thể nói bản thân cũng bị bệnh, đơn giản viết thư nhắc tới với người nhà, người nhà thật chu đáo, gửi cho lớp đất bếp ở nhà, còn vì quán ăn của Diệp gia nấu cơm ngon nên xin xỏ Diệp Trản một ít lớp đất bếp.
Lớp đất bếp thêm nước sả để uống, Mẫn Mục giữ lại tờ giấy gói lớp đất bếp, hắn dò hỏi người mang đồ, mới biết lớp đất bếp này là Ngọc Tỷ Nhi xé một trang thực đơn viết hỏng để gói.
Từ đó Mẫn Mục hết hẳn chứng không hợp khí hậu, người khác đều kinh ngạc khen lớp đất bếp thêm nước sả quả nhiên hữu hiệu, chỉ có Mẫn Mục biết là vì nửa trang giấy có chữ viết của nàng.
Hắn gấp nửa trang giấy đó lại rồi để vào trang sách cẩn thận.
Nhưng hôm nay những lời Diệp Đại Phú nói rốt cuộc có ý gì?
Mẫn Mục ngồi một bên, chỉ cảm thấy đồ ăn ngon càng ăn càng vô vị, quả thực muốn nghẹn ở cổ, không ăn nổi nữa.
Giang gia ăn điểm tâm cũng có đáp lễ, quà đáp lễ là lục túi tiền tử, ở Biện Kinh vào ngày phục thiên có tập tục ăn lục túi tiền tử.
Lá sen tính hàn, bỏ thêm gừng băm các loại, vừa hay trừ lạnh.
Mật Phượng Nương không ngừng nhắc nhở hai cô con gái: "Các con cũng ăn nhiều một chút, trừ hàn khí."
"Nương, người thật lảm nhảm, trời nóng bức muốn ngất đến nơi rồi, chỗ nào có lạnh chứ." Hai tỷ muội căn bản không để ý chuyện này. Trong miệng nương nói hàn khí, sờ không được, nhìn không thấy, đối với người trẻ tuổi thì xa vời quá.
Mật Phượng Nương lắc đầu: "Con nít ranh, không nghe lời, sau này già rồi sẽ biết khổ."
Không ngờ một màn này lại bị Mẫn Mục thấy, buổi tối về nhà liền dặn nhà bếp làm lục hoa sen bánh bao.
Vì là quà ngày lễ, Mẫn gia làm rất nhiều, đều chuẩn bị chia tặng người thân thích.
Mẫn Mục ăn xong lục túi tiền tử, nhớ tới chuyến này, bèn dặn đầu bếp: "Cho thêm nhiều gừng." Đồ ăn ngon được đưa đến nhà, Ngọc Tỷ Nhi nghĩ đây là người tốt, cắn một miếng lục túi tiền tử, sau đó bộc phát một tiếng kinh hô.
"A!" Nhiều gừng quá! Cay quá!
Chương 74: Mẫn công tử không chỉ dừng lại ở lục túi tiền tử, hôm sau lại tặng một phần thịt hoẵng đến.
Diệp Trản có chút bất ngờ, độ hiếm của món nguyên liệu này còn cao hơn nhiều so với lục túi tiền tử. Dù món ăn hoang dã bây giờ ở đâu cũng có, thịt hoẵng giá cũng thấp hơn thịt dê, nhưng dù sao cũng là thịt, có thể đắt hơn thịt heo.
Điều làm nàng bất ngờ hơn là thái độ của Mật Phượng Nương.
Nương vậy mà nói: "Lễ này quý trọng quá, trả lại đi." Nếu là bình thường, bà đã vui vẻ nhận lấy món quà quý giá này.
Diệp Trản liếc nhìn Mật Phượng Nương, nghi ngờ: "Nương, người không phải bị cái gì nhập đấy chứ?"
Mật Phượng Nương trừng nàng một cái: "Đừng có nghĩ bậy. Trả lại không thì sợ đắc tội với người ta, chi bằng ta dùng thịt hoẵng làm món gì đó rồi đưa lại." Không hổ là Diệp gia EQ vương giả, Diệp Trản gật đầu, đồng ý.
Mật Phượng Nương thấy con gái hiểu ý, bèn dặn dò thêm: "Làm nhỏ thôi, đừng để tỷ tỷ con nghe thấy." Mẫn gia hậu lễ, từ chối, không được Ngọc Tỷ Nhi biết.
Diệp Trản liên hệ các chi tiết với nhau rồi suy nghĩ, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ: "Nương, người nói Mẫn công tử đối với tỷ..." Nàng vừa mới mở miệng, đã bị Mật Phượng Nương cốc một cái vào đầu: "Nhất định không được nói cho Ngọc Tỷ Nhi." Diệp Trản ừ một tiếng.
Mẫn gia môn đăng hậu đối, địa vị siêu quần, Diệp gia chỉ là hạ cửu lưu, đừng nói thời cổ đại, dù ở xã hội hiện đại đã phá bỏ tứ cũ, chuyện cưới gả vẫn xem trọng môn đăng hộ đối. Đối với Ngọc Tỷ Nhi mà nói, không phải là lương duyên.
Từ lần trước Ngọc Tỷ Nhi khuyên nàng không cần quá phận phân tích hành động của Bùi Chiêu, đã thấy quan điểm tình yêu của Ngọc Tỷ Nhi giống Mật Phượng Nương, không tính toán so đo dòng dõi, truy đuổi tình yêu.
Cho nên chuyện này không cho nàng biết mới là thượng sách, để khỏi nhiễu loạn tâm thần, vô duyên vô cớ đau lòng.
Nàng quyết định con hoẵng này sẽ dùng phương pháp của người Tống, làm món nướng thịt hoẵng.
Thịt hoẵng miếng lớn được ướp gia vị và rượu, sau đó dùng mỡ dê bọc lớp ngoài, đặt lên lửa lớn nướng.
Mỡ dê nướng xèo xèo, từ từ chảy ra chất lỏng trong suốt, chậm rãi xuôi trên chảo gang, thịt hoẵng bên trong cũng dần đổi màu, từ màu hồng tươi nguyên bản dần chuyển sang trắng, thớ thịt cũng trở nên săn chắc hơn.
Món nướng thịt hoẵng tỏa ra mùi hương đặc trưng, mùi hương mỡ hòa quyện với than lửa tạo nên hương vị độc đáo, chỉ cần ngửi thấy mùi hương đó, trong đầu liền hiện ra vô số ký ức về món nướng BBQ, than nướng, thịt xiên.
Nghe mùi hương đặc trưng, thong thả lật miếng thịt hoẵng, quả là một cảnh tượng chữa lành.
Diệp Trản không khỏi bội phục người Tống, có thể nghĩ ra việc dùng mỡ dê bọc thịt hoẵng để nướng BBQ, thật là thiên tài.
Vì thịt hoẵng thớ thịt tương đối thô, nếu nướng trực tiếp, phải đợi rất lâu mới chín, trong lúc đó khó tránh khỏi ảnh hưởng đến hương vị, nên cần thêm mỡ dê để nấu nướng.
Điều này cũng giống với việc dùng bơ để chiên trong món ăn Âu.
Có lẽ do tài nguyên ở cổ đại khan hiếm nên mọi loại tài nguyên đều phải được tận dụng triệt để, người Tống rất am hiểu dùng mỡ động vật, rất nhiều món ăn đều dùng màng mỡ heo để chế biến.
"Thơm quá!" Ngọc Tỷ Nhi vừa vào cửa, đã ngửi thấy một mùi thơm nồng nàn: "Có món gì ngon vậy?" Diệp Trản lắc đầu: "Làm quà đáp lễ Mẫn gia." Mẫn gia chẳng phải mới tặng lục túi tiền tử sao, trước đó Mẫn công tử cũng thường đưa đặc sản từ những nơi du lịch về, nên việc đáp lễ cũng hợp tình hợp lý, Ngọc Tỷ Nhi không hề nghi ngờ, chỉ nhìn mỡ dê nói đùa: "Đừng để nương thấy, lại xót của."
Bạn cần đăng nhập để bình luận