Đại Tống Thị Tỉnh Nhân Gia

Chương 103

Gia đình Triệu gia có lòng tốt, rộng lượng, tiền thuê nhà cũng không cao, bởi vậy một khi Triệu gia nói muốn tăng giá thuê, những hàng xóm láng giềng đó chắc chắn kinh hoảng mất vía, như vậy sẽ không còn tâm trí nào để nói xấu sau lưng.
"Vậy làm sao được?" Triệu phu nhân hơi nhíu mày, "Ta còn muốn vì đứa bé trong bụng và Tiểu Thất tích góp phúc đức, giảm một thành tiền thuê nhà ấy chứ."
"Bảo ngươi hù dọa bọn họ, hù dọa thôi!" Mật Phượng Nương hận sắt không thành thép, "Đâu ai bảo ngươi làm thật, thím à, ngươi tăng tiền thuê nhà thì nhà ta chẳng phải cũng phải giao tiền thuê cao theo sao?" Nàng đâu có ngốc.
Cô bạn thân khuê trung này của nàng cái gì cũng tốt, chỉ là người quá hồn nhiên, một chút tính toán giao tiếp giữa người với người cũng không hiểu.
Triệu phu nhân bừng tỉnh ngộ: "Đến lúc sinh hài tử, còn muốn mời ngươi làm mẹ đỡ đầu, dạy dỗ nó chút đạo lý sinh tồn mới được." Rồi lại cảm khái: "Ta thấy con gái nhà ngươi đều lanh lợi cả, Ngọc Tỷ Nhi tính tình nhanh nhẹn, Trản Tỷ Nhi kiên định có thể làm, Li Tỷ Nhi ổn trọng, nếu ta có thể sinh một đứa con gái ngoan giống như các nàng thì tốt rồi."
Người khác khen con gái mình tốt, Mật Phượng Nương cảm thấy vinh dự: "Thì có gì đâu, quay đầu lại ta đem đồ chơi hồi nhỏ của các nàng đưa cho ngươi một phần, ngươi đặt trên bàn lúc nào cũng ngắm nghía, nhất định có thể sinh được một đứa con gái thông minh lanh lợi."
Triệu phu nhân đương nhiên miệng đầy nói lời cảm tạ, lại hỏi Mật Phượng Nương: "Ta nghe nói Li Tỷ Nhi hiện giờ đi theo Khi Yêu phu nhân học phù chú, có phải có thể xin cho ta một bộ nước bùa bảo đảm sinh con gái không?"
Vội đến mức Mật Phượng Nương phải che tai lại: "Ngươi đừng nghe người ngoài nói bậy, nó còn là một đứa trẻ con, chẳng qua bái sư kiếm miếng cơm ăn, đâu đến mức dùng được? Lại nói ngươi đừng uống nước bùa linh tinh, nhà ai rồi cũng vậy."
"Ta cũng từng nghe nói qua có người nói có mấy kẻ lừa đảo dùng phân dơi, thiềm thừ cốt để nấu thuốc lừa người, cho nên mới nghĩ từ chỗ ngươi xin chút hiểu biết tường tận." Triệu phu nhân nhỏ nhẹ mở miệng.
Mật Phượng Nương lắc đầu như trống bỏi: "Ngươi đừng tin những người đó nói, tuyệt đối không được uống vào, nếu không ta sẽ đi mách Triệu lão gia nhà ngươi đấy." Nghĩ nghĩ Triệu gia lão gia cùng Diệp Đại Phú giống nhau là một kẻ sợ vợ, chỉ sợ không quản được Triệu phu nhân, lập tức sửa miệng: "Ta sẽ đi tìm Triệu Tiểu Thất nhà ngươi mách ở trong thư phòng."
Thẳng đến khi Triệu phu nhân nghe lời khuyên can, bảo đảm mình không bao giờ chạm vào những thứ này nữa thì Mật Phượng Nương mới thôi.
Mật Phượng Nương mới thở phào nhẹ nhõm, tìm hai món đồ chơi hồi nhỏ của ba tỷ muội, mang đến cho Triệu phu nhân. Ai ngờ phía sau lại gặp phải một vụ tranh cãi.
Ngân Ca Nhi về nhà nhìn thấy mấy bình ô thậm cao dùng để tặng lễ, thuận miệng hỏi: "Có chuẩn bị một phần cho Nguyễn gia không?"
"Nguyễn gia à? Đưa đi rồi." Mật Phượng Nương nói với con trai.
Nàng từ quê nhà trở về liền nhìn thấy Nguyễn thím.
Hai nhà đều là những gia đình yêu thương con gái, bởi vậy vốn dĩ hai phần thân thiết biến thành tám phần, lại thấy đối phương lấy ra lễ vật, sự thân thiết liền biến thành mười phần, một hồi công phu liền kéo nhau xưng hô "tỷ muội" rồi bàn chuyện nhà.
Phu nhân Nguyễn gia cũng sai bảo Nguyễn gia tiểu nương tử đến nhà đưa chút quà tặng nhân dịp lễ, hai nhà cứ vậy thường xuyên qua lại.
Nguyễn gia tiểu nương tử là một người tính tình lanh lợi, hợp ý với Ngọc Tỷ Nhi. Mấy ngày nay hai nhà có ý định thông gia.
Bởi vậy Mật Phượng Nương đã sớm chuẩn bị một phần lễ cho Nguyễn gia.
Hiện tại trong đầu nàng chỉ toàn là cô con gái út, thất thần nhắc đi nhắc lại: "Phải nhanh chóng bảo Li Tỷ Nhi đổi nghề mới được."
"Ôi, cũng tại ta, cả ngày cũng không biết bận cái gì, lại quên quan tâm Li Tỷ Nhi, hiện giờ cuộc sống trong nhà tốt hơn rồi, không cần bắt nó phải học yêu nữa." Mật Phượng Nương nghĩ rất đơn giản: Hiện tại cuộc sống trong nhà đang phát triển không ngừng, Diệp Li dễ dàng có đường ra, không muốn đi theo nàng làm bà mối cũng được: Hoặc là đi theo Diệp Đại Phú học tập chuyện điền trang, hoặc là đi theo hai vị tỷ tỷ học làm đầu bếp, nếu không thì ở nhà may vá quần áo, học thêu thùa, nhà cũng nuôi nổi nó.
Quyết định chủ ý, Mật Phượng Nương nói với Diệp Trản: "Hiện giờ trong tiệm cũng bận, không biết có thể mang theo tam muội của con cùng nhau không?" Dù là con gái mình, cũng phải hỏi rõ ràng mới được.
Diệp Trản đương nhiên là không có ý kiến, hiện giờ lợi nhuận trong tiệm của nàng đang trên đà tăng trưởng vững chắc, thêm một người giúp đỡ nữa là hoàn toàn có thể.
Sau này nàng còn muốn mở thêm nhiều cửa hàng nữa, chị em ruột đương nhiên là ứng cử viên tốt nhất cho vị trí trưởng chi nhánh.
Hai mẹ con coi như đã bàn xong chuyện này, chỉ còn chờ Diệp Li gật đầu đồng ý.
**Chương 43**
Trong nhà không ai nghĩ Diệp Li lại không đồng ý.
"Nương, con hiện giờ rất tốt, đi theo sư phụ học tập cũng rất tốt, cứ duy trì cuộc sống hiện tại là tốt nhất." Diệp Li ra dáng người lớn mở miệng.
Mật Phượng Nương đâu có đồng ý: "Không được, cuộc sống này của con thì có gì tốt chứ!" Lần này nàng về quê thấy không ít hàng xóm thân thích từ trước, cũng thấy con gái nhà người ta.
Có nhà gia cảnh bình thường thì không sao, có nhà từ trước gia thế không sai biệt lắm với Diệp gia, người ta cho con trai đi khoa cử, nói không chừng thi được chút công danh gì thì có thể cá chép hóa rồng, ruộng đất cũng có thể không cần nộp thuế. Con gái trong nhà thì được nuông chiều, hoặc là gả cho phú hộ huyện thành, hoặc là tìm một nhà có người đọc sách.
"Người ta từ nhà nông đến nhà quan, trái lại nhà của chúng ta một cái so với một cái thảm hơn, con gái út cư nhiên lại đi vẽ bùa." Mật Phượng Nương từ trước hài lòng với hiện trạng mấy chục năm, có lẽ là đã quên mất chuyện giai tầng vốn có, có lẽ là cố ý lảng tránh, tóm lại nhiều năm như vậy nhìn thì có vẻ đã chấp nhận chuyện nhà mình rơi xuống giai tầng.
Nhưng lúc này trở về quê một chuyến, cùng bạn bè thân thích tụ tập nói chuyện phiếm lại nghĩ đến sự khác biệt.
Diệp gia tuy rằng mua ruộng đất, nhưng số lượng quá ít, so với cuộc sống địa chủ từ trước thì kém xa.
Mấy đứa con, Kim Ca Nhi rốt cuộc giao du cũng đều là những người có thân phận như vậy, Ngân Ca Nhi không nói là làm chuyện gì đáng mặt đi, tốt xấu cũng ở trong nha môn làm việc, nói ra nghe cũng dễ tai.
Ngọc Tỷ Nhi cùng Diệp Trản hai người là đầu bếp, đầu bếp không phải là hạ cửu lưu, nhiều nhất tính là tiểu thương, hơn nữa Đại Tống đang thịnh hành chuyện phụ nữ làm đầu bếp, thu nhập cao, tay nghề giỏi, ở trên thị trường hôn nhân cũng coi như là được săn đón.
Chỉ có con gái út là nỗi lòng của nàng, bởi vậy lời nói cũng nóng nảy hơn: "Con cũng không thấy lúc đó bẽ mặt à."
Bạn cần đăng nhập để bình luận