Trường Ninh Đế Quân

Chương 380: Đánh tráo

Ngồi ở thư phòng của đề điều thiêm sự xưởng thuyền An Dương, Thẩm Lãnh khiến bản thân mình an tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ trước sau chuyện này, mấu chốt của chuyện này ở chỗ, Liên Lộ có thể là giả.
Liên Lộ đã đến xưởng thuyền An Dương hơn một tháng phía trước, trong thời gian hơn một tháng này, người của xưởng thuyền cũng có thể chứng minh ông ta gần như không ra ngoài quá mấy lần, hơn nữa là người hiền lành, tuy rằng thời gian tới cũng không lâu, nhưng ấn tượng của người trong xưởng thuyền về ông ta cũng không tệ.
Người này còn siêng năng, sau khi đến xưởng thuyền ông ta thường xuyên đích thân đến gặp thợ trong xưởng thuyền thỉnh giáo vấn đề, rất nhiều thợ đều nói Liên đại nhân rất khiêm tốn, đối với bọn họ đều hết sức khách khí.
Công bộ viên ngoại lang lục phẩm Trương Trí vẻ mặt căng thẳng đứng ở bên cạnh Thẩm Lãnh, hết sức cẩn thận nhìn sắc mặt Thẩm Lãnh, xảy ra chuyện lớn như vậy, cho hắn không có quan hệ tới một đồng tiền của ông ta, chỉ sợ ông ta cũng sẽ bị liên lụy. Đó chính là ba chiếc Vạn Quân giá trị chế tạo đắt đỏ đấy, bá chủ trên nước mà kẻ địch trên chiến trường hải cương cũng không thể dễ dàng đánh chìm.
"Lúc Liên Lộ tới đã dẫn theo người nào tới?"
"Chỉ dẫn theo 4-5 người tùy tùng." Trương Trí vội vàng trả lời: "Ông ta văn thư đầy đủ, con dấu của Nội các và Công bộ trên đó không có sai, còn có quan ấn."
Thẩm Lãnh ừ một tiếng: "Sau khi đến xưởng thuyền hắn đã làm gì?"
Trương Trí cẩn thận nhớ lại một chút rồi nói: "Liên đại nhân... Liên Lộ cũng không có chỗ nào không bình thường, để mau chóng quen với việc trong xưởng thuyền, mỗi ngày hắn đều ở trong xưởng thuyền rất lâu chăm chú nhìn thợ làm việc, sau đó còn đích thân đi chiêu mộ một đám thợ."
Thẩm Lãnh ánh mắt đanh lại: "Đám thợ này đâu?"
Trương Trí nói: "Điểm lạ là, hôm qua sau khi Liên đại nhân vội vã đi, những tên thợ đó cũng đều không thấy đâu, hôm nay không có tới làm việc, hôm qua cũng không có ai xin nghỉ, tựa như là đã hẹn nhau một người cũng không đến."
Thẩm Lãnh nghĩ đến trước rời khỏi xưởng thuyền còn có một đám thợ kiểm tra Vạn Quân, đó chắc hẳn là đám người mà Liên Lộ chiêu mộ tới, nói là kiểm tra, thực ra là phá hỏng.
Cũng trách bản thân mình đã quá sơ suất.
Thẩm Lãnh nhíu mày, lúc ấy vội vã về thủy sư cho nên cũng không kiểm tra khoang thuyền cẩn thận, nếu hắn dặn dò thêm một câu thì cũng sẽ không xảy ra chuyện bây giờ. Đây chỉ là một kiểu tín nhiệm theo quán tính đối với xưởng thuyền, hắn căn bản là không suy nghĩ đề điều thiêm sự này có thể là giả hay không, người bình thường cũng sẽ không nghĩ.
Chuyện này tạm thời cũng tra không ra cái gì, Liên Lộ đã chạy trốn, chỉ sợ sẽ không còn trở lại xưởng thuyền nữa.
Thẩm Lãnh trầm mặc một lát rồi nói: "Ta viết một phong thư, các ngươi phái người mau chóng đưa đến thành Trường An giao cho đô đình úy phủ Đình Úy Hàn Hoán Chi đại nhân."
Hắn nhìn nhìn trên bàn có giấy mực bút nghiên, cầm bút lên sau khi nghĩ nghĩ: "Ta nói cho ngươi viết đi."
Trương Trí vội vàng đi đến nhận bút, Thẩm Lãnh nhường chỗ ngồi lại: "Ta nói, ngươi viết."
Trong lúc nhất thời Trương Trí cũng không hiểu tại sao Thẩm tướng quân sai ông ta viết phong thư này, không phải tự tay viết thư thì phân nặng hơn một chút sao? Cho nên ông ta không nhịn được hỏi một câu: "Tướng quân, nếu là hạ quan chấp bút phong thư này, phủ Đình Úy Hàn đại nhân liệu có hoài nghi hay không?"
Thẩm Lãnh nghĩ lại thấy cũng đúng, lại cầm bút, trầm tư một lát viết một phong thư ngắn. Trương Trí giả vờ lơ đãng nhìn thoáng qua, dù sao viết mấy thứ gì đó ông ta cũng không nhìn rõ là viết những gì, chỉ cảm thấy chữ viết đó là thật khiến người ta nhìn qua là không quên được, chữ này quả thực chính là chống làm giả cấp bậc cao nhất.
Sau khi viết thư xong Thẩm Lãnh giao cho Trương Trí, sau đó liếc nhìn ra bên ngoài: "Ngươi phái người đi kiểm tra tất cả chiến thuyền đợi giao cho thủy sư một chút, ta ở đây chờ, sau khi ngươi kiểm tra xong xác định bao nhiêu chiếc chiến thuyền có vấn đề thì nói cho ta biết."
Trương Trí vội vàng xoay người đi ra ngoài sắp xếp, thật ra trước đó đám thợ đã bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng những chiến thuyền còn lại rồi.
Cứ như vậy Thẩm Lãnh lại ở trong xưởng thuyền chậm trễ một ngày, tất cả chiến thuyền đều được kiểm tra tỉ mỉ một lần, lại tra ra trong kho để hàng của hai chiếc Vạn Quân có vấn đề, có giấu dầu hỏa, còn có hỏa dược, hơn nữa trên thuyền cũng đã bị động tay chân, ở một bên chiến thuyền đục ra không ít lỗ nhỏ, những lỗ nhỏ này đều dùng sáp che lại, trời lạnh nước lạnh, sáp liền đông lại bịt lỗ, hỏa dược đốt lên, sáp rất nhanh sẽ tan ra, uy lực lớn hơn chút nữa, bởi vì những lỗ thủng này có thể trực tiếp vỡ ra một mảng rất lớn.
Sắc mặt Trương Trí đã trắng đến mức dọa người, tội danh này quá lớn, cho dù đây đều là tội của Liên Lộ, những tên thợ kia cũng đều là người do Liên Lộ tìm đến, nhưng ông ta chỉ một tội lơ là giám sát cũng đủ để bị bãi quan làm dân thường, đây còn là phạt nhẹ nữa.
"Những thợ do Liên Lộ chiêu mộ tới đều có hồ sơ, nhưng xem chừng thân phận đều là giả." Thẩm Lãnh đứng lên: "Ngươi lại đi chọn ra ba chiếc trong những chiến thuyền không bị động chân tay đến, ta đảm bảo ngươi không sao là được."
Trương Trí đâu còn có tâm tư cãi cọ gì, vội vàng đi chọn ba chiếc chiến thuyền, mấy chiếc thuyền này là hai ngày trước ông ta đích thân theo dõi việc nghiệm thu, hơn nữa vừa rồi cũng đã kiểm tra cẩn thận một lượt quả thật không có vấn đề, cho nên ông ta mới dám đề xuất giao cho Thẩm Lãnh.
Thẩm Lãnh lại hạ lệnh đội ngũ nghỉ ngơi một đêm ở xưởng thuyền, mượn từ võ khố một lô giáp giới binh khí bổ sung, người của hắn lúc thuyền chìm đại bộ phận binh khí đều để lại trên thuyền, không có binh khí liền có vẻ càng thêm chật vật hơn một chút.
1-2 năm gần đây, Thẩm Lãnh cũng chưa từng chật vật như thế.
Ngày hôm sau trời vừa sáng, Thẩm Lãnh dẫn theo đội ngũ xuất phát lần nữa. Đi đến chỗ chiến thuyền chìm lần trước, Thẩm Lãnh hạ lệnh chiến thuyền hạ neo, mang người chèo thuyền nhỏ đi qua, lại phái người vào trong thôn gần đó tìm ngư dân giỏi bơi lội đến, các binh sĩ và ngư dân thay phiên lặn xuống, suốt hai ngày, chuyển mười mấy cỗ thi thể ở bên trong chiến thuyền chìm nghỉm ra. Thẩm Lãnh mang người chôn cất ở bờ sông, đứng ở đó nhìn nấm mộ mới đắp lên, sắc mặt Thẩm Lãnh lại càng âm trầm hơn.
Đội ngũ tiếp tục xuất phát, dừng lại ở bến thuyền quan bổ phía trước bổ sung vật tư. Thẩm Lãnh phái người đi hỏi thăm một chút xem gần đây có người nào bất thường đến hay không, quan viên của bến thuyền quan bổ lập tức bẩm báo, nói là sáng sớm hôm nay có một đám chiến binh mặc quân phục thủy sư khoảng hai mươi người đã tới xưởng thuyền, nói là thuyền của bọn họ xảy ra vấn đề đã bị chìm, nhưng bọn họ còn phải đến nam cương, cho nên mượn trong xưởng thuyền một chiếc khoái thuyền để đi.
Thẩm Lãnh lại cẩn thận hỏi thăm một chút, xác định một trong những kẻ cướp thuyền chính là Liên Lộ.
Trên đường đi tiếp tục đi về phía nam, Thẩm Lãnh cố ý để cho một chiếc thuyền Vạn Quân ở phía trước mở đường, nhưng mà theo đường thủy cứ xuôi nam như vậy đi thêm 7-8 ngày, trên đường không có tung tích của những người này, tìm hiểu ở bến thuyền quan bổ dọc đường đi, trước đó còn thăm dò được, sau đó hẳn là những người này căn bản là không tiếp tục đi đường thủy này nữa, cho nên không thấy tung tích.
Thành Trường An.
Nha môn Phủ Đình Úy, đại viện mới xây thoạt nhìn cực khí phái, các đình úy lui tới ra vào ai nấy cũng sắc mặt nghiêm túc, thật sự xứng với phong cách của đại viện này đến như thế. Rất nhiều người đều nói, cho dù là giữa ban ngày lúc mặt trời chói chang nhất, đi qua cửa nha môn phủ Đình Úy cũng sẽ cảm nhận được một tia hàn ý.
Đương nhiên, hàn ý này chưa chắc là đến từ đại viện phủ Đình Úy này, mà là đến từ trong lòng bản thân mỗi người.
Hàn Hoán Chi nhận thư mở ra nhìn nhìn, sau đó sắc mặt trầm xuống.
"Lại to gan đến mức độ này."
Cảnh San đứng ở bên cạnh ông ta hỏi một câu, Hàn Hoán Chi lập tức nói giản lược chuyện đã xảy ra một chút. Cảnh San lập tức nhìn về phía người truyền tin: "Cái này là Thẩm tướng quân tự tay viết?"
Hàn Hoán Chi thở dài: "Chuyện này thì không cần hỏi, người khác không viết ra được chữ của hắn, khổ luyện ba năm cũng chưa chắc có thể bắt chước được, nếu thật có người bắt chước được, sợ là cũng khó viết được chữ đẹp trở lại."
Ông ta đứng dậy: "Mang theo người, cùng ta tới Công bộ một chuyến."
Không bao lâu sau Hàn Hoán Chi đã ngồi ở trong thư phòng của Công Bộ thượng thư Tiết đại nhân. Nghe nói xưởng thuyền An Dương xảy ra lớn chuyện như vậy, Tiết đại nhân cũng sợ tới mức mặt trắng bệch, việc này bệ hạ còn không biết, nếu biết thì có trời mới biết sẽ nổi giận cỡ nào.
Ba chiếc Vạn Quân đó, còn suýt nữa thì chôn vùi hơn một ngàn chiến binh thủy sư, cộng thêm một Thẩm tướng quân thân thiết với vua nữa.
"Liên Lộ quả thật là quan viên do Công bộ chọn lựa ra. Hồi tháng 10 trước đó Hộ bộ kiểm tra đánh giá, thiêm sự của xưởng thuyền An Dương làm việc tốt, cho nên Nội các xin chỉ, triệu hắn về kinh thành, Nội các bảo Công bộ chọn người đi xưởng thuyền An Dương bổ sung thiêm sự, vì thế liền chọn Liên Lộ đi, hồi cuối tháng 10 Liên Lộ đã rời khỏi Trường An đi quận An Dương nhậm chức rồi."
Hàn Hoán Chi nói dáng vẻ của Liên Lộ được Thẩm Lãnh miêu tả trong thư, Tiết đại nhân không chắc chắn, dù sao cũng không quen thuộc đối với Liên Lộ, lại phái người mời thị lang Trương đại nhân đến, hai người đối chiếu một chút, phát hiện Liên Lộ trên thư Thẩm tướng quân nói và Liên Lộ được phái đi, chắc hẳn không phải là một người.
"Sợ là Liên Lộ thật sự đã gặp chuyện rồi." Hàn Hoán Chi nói: "Có người giữa đường chặn giết Liên Lộ, sau đó mang theo văn thư quan ấn của Liên Lộ tới xưởng thuyền An Dương, bên phía xưởng thuyền căn bản cũng không có ai từng gặp hắn, nhìn thấy bằng chứng đầy đủ, quan ấn không phải giả, tự nhiên sẽ nghĩ đó là Liên Lộ thật sự."
Nhưng phỏng đoán ra điểm này thì cũng không có bất kỳ tiến triển như cũ, Liên Lộ giả là ai?
"Lúc ấy bên phía Nội các có ý kiến gì về việc phái Liên Lộ đi không?"
"Không có gì khác thường, sau khi quan viên báo lên, Nội các xét duyệt thông qua, sau đó mời bệ hạ xem qua, bệ hạ còn đích thân gặp Liên Lộ căn dặn vài câu."
Hàn Hoán Chi gật gật đầu: "Cũng không có chuyện gì khác có thể hỏi thăm, ta phái người đi dọc đường điều tra thêm, đã hơn một tháng, hy vọng còn có thể điều tra ra điều gì đó."
Sau khi nói xong Hàn Hoán Chi đứng dậy cáo từ, nghiêng đầu nói với Cảnh San đi theo: "Ngươi về phủ Đình Úy sau đó đi tìm Cổ Lạc, hai người các ngươi mang cho một trăm hắc kỵ, chia làm hai đội, một đội đi đường thủy một đội đi đường bộ, bất kể là đi ngang qua quan dịch hay là bến thuyền quan bổ đều hỏi cẩn thận, ngươi biết xác định địa điểm như thế nào."
Cảnh San gật đầu: "Thuộc hạ biết, nếu người của quan dịch trước và người của quan dịch sau có chênh lệch về hình dung ngoại hình của Liên Lộ, vậy thì tìm thi thể ở giữa hai cái quan dịch này, nhưng khoảng cách giữa hai quan dịch ngắn nhất cũng phải trăm dặm, có thể sẽ hao phí thời gian rất lâu."
"Tra đi." Hàn Hoán Chi vừa đi vừa nói: "Mặc kệ có điều tra ra cái gì hay không, hai người các ngươi đừng về Trường An vội, trực tiếp đi nam cương tìm Thẩm Lãnh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, những kẻ đó sẽ không dễ dàng từ bỏ, người lần này khác..."
Sắc mặt Cảnh San khẽ biến đổi: "Ý của đại nhân là, người lần này có thể là người của quân đội?"
"Chưa chắc, nhưng trong thư Thẩm Lãnh nhắc tới những kẻ này huấn luyện nghiêm chỉnh phối hợp ăn ý, cho dù không phải người của quân đội, người huấn luyện bọn chúng tất nhiên cũng có liên hệ với quân đội. Ta sắp xếp người khác đi điều tra Mộc Chiêu Đồng... Chỉ là về Mộc Chiêu Đồng đại khái cũng đã điều tra rõ rồi, hiện tại trong tay không có, cũng không phải dễ dàng có thể điều tra ra được."
"Tử sĩ." Cảnh San thấp giọng nói: "Nếu quả thật chính là tử sĩ mấy năm nay Mộc Chiêu Đồng bồi dưỡng ra, thì chứng tỏ trong tay lão ta đã không có người khác có thể dùng, không quân bài khác có thể đánh ra."
Hàn Hoán Chi thoáng ngừng bước chân: "Không đúng..."
Ông ta khẽ nhíu mày: "Nên đi tra bên phía phu nhân Mộc Chiêu Đồng."
Ánh mắt Cảnh San lóe lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận