Lục Địa Kiện Tiên

Chương 769: Thù giết cha, hận đoạt vợ (2)

- Không tệ với ta?
Trong mắt Hồng Tinh Ứng lóe lên vẻ ngoan lệ.
- Qua nhiều năm như vậy, ta một mực làm việc cho Sở gia, bao nhiêu lần xuất sinh nhập tử, đơn giản là vì ngươi ám chỉ tương lai sẽ gả Đại tiểu thư cho ta, không nghĩ tới quay đầu lại chiêu một lưu manh phố phường làm rể, vậy ta tính là cái gì?
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +714!
- Nhiều năm nỗ lực như vậy đều thành chuyện cười, thậm chí ngay cả ta cũng thành chuyện cười trong mắt người Sở gia!
- Ta không cam tâm, muốn đoạt lại hết thảy vốn thuộc về mình thì có lỗi gì!
...
Nghe hắn lên án, Tần Vãn Như cũng tức giận đến toàn thân run rẩy:
- Hỗn trướng, trước kia ta xác thực nói ngươi có cơ hội rất lớn, nhưng lúc nào nói nhất định sẽ gả Sơ Nhan cho ngươi? Tuy ta coi trọng ngươi, nhưng nói cho cùng chuyện này phải nhìn ý tứ của Sơ Nhan, nàng không chọn ngươi chọn A Tổ, ta có biện pháp gì.
- Mới đầu ta cũng cảm thấy nàng hồ đồ, bất quá bây giờ nhìn đến, may mắn Sơ Nhan không chọn gia hỏa lòng lang dạ thú như ngươi, bằng không tuyệt đối là họa lớn của Sở gia chúng ta!
Hồng Tinh Ứng cười ha ha:
- Bây giờ nói những thứ này đều không có tác dụng, đồ vật ta mất, ta sẽ đích thân cướp về! Sở Sơ Nhan cuối cùng vẫn là của ta, chỉ tiếc đã bị Tổ An kia ăn trước!
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +999!
Bất quá không sao, còn có Nhị tiểu thư, không chiếm được trinh tiết của Đại tiểu thư, từ trên người muội muội nàng lấy cũng giống như vậy!
Liễu Diệu không kiên nhẫn, đẩy hắn qua một bên:
- Nói nhảm xong chưa, bộ dáng mệnh ta do ta không do trời làm cho ai nhìn đấy, nơi này ngươi làm chủ hay ta làm chủ?
Trong mắt Hồng Tinh Ứng lóe lên vẻ tức giận một cái rồi biến mất, có điều hắn rõ ràng người này mình không đắc tội nổi, vội vàng hành lễ xin lỗi:
- Tướng quân thứ lỗi, trở lại chốn cũ, trong lúc nhất thời không khống chế được tâm tình.
- Qua một bên đi.
Liễu Diệu hừ lạnh, lúc này mới nhìn phu phụ Sở thị.
- Hiện tại các ngươi triệt để hết hy vọng chưa?
Sở Trung Thiên trầm giọng nói:
- Chúng ta không phục, tất cả mọi người đều nghe được, Hồng Tinh Ứng này lòng mang oán hận với Sở gia chúng ta, lại thêm trước đó không lâu phụ thân hắn làm loạn bị trấn sát, cho nên hắn nói chuyện làm sao có thể tin?
Liễu Diệu cười hắc hắc:
- Yên tâm, lần này ta nhận hoàng mệnh, chính là phải triệt để điều tra rõ sự kiện này, dù sao sự kiện này không chỉ quan hệ Sở gia, còn quan hệ đến rất nhiều trọng thần của triều đình.
Nói xong hắn thu nụ cười lại, chỉ huy thủ hạ:
- Người đâu, bắt tất cả người Sở gia lại, từng cái đăng ký vào danh sách, không cho phép để lọt một ai.
Hai mắt Hồng Tinh Ứng tỏa sáng, xung phong nhận việc:
- Ta dẫn đường, ta quen thuộc Sở gia, có người nào ta đều biết.
Hắn nghĩ thầm chuyện thứ nhất chính là đi bắt Tổ An, không chỉ báo mối hận đoạt thê, còn báo thù giết cha.
- Hắt xì!
Lúc này Tổ An đang ở trong học viện dạy toán, nhịn không được hắt xì.
- Là tên nào nhắc tới ta?
Nhìn điểm nộ khí tiên tục nhấp nháy trong hệ thống, ánh mắt hắn ngưng tụ:
- Hồng Tinh Ứng!
Lúc này cửa phòng học bị đạp bay.
Tổ An giật mình, đang muốn giáo huấn học sinh nào không hiểu chuyện như thế, kết quả lại nhìn thấy một khuôn mặt lãnh diễm.
- Khương... Khương hiệu trưởng?
Lúc này các học sinh trong phòng học cũng nhận ra nàng, nhất thời sôi trào lên, có chút nam sinh kích động đến huýt sáo:
- Oa oa, ngày thường chỉ có thể ngẫu nhiên ở trường học nhìn thấy hiệu trưởng, hôm nay lại có thể cách gần như vậy!
- Đôi chân kia thật quá cực phẩm, nếu có thể được đôi chân này kẹp một chút, chết cũng không lỗ.
- Ngươi thật biến thái, ta không giống, ta chỉ muốn tất chân chưa giặt của Khương hiệu trưởng.
- Ta sát, ngươi mới biến thái!
...
Tổ An nghe mà tức xạm mặt lại, lá gan của bọn gia hỏa này không khỏi quá lớn rồi, bọn họ tự cho rằng nhỏ giọng, nhưng ngay cả ta cũng nghe được, làm sao có thể giấu giếm được tai mắt của Khương La Phu.
Ai biết Khương La Phu nhìn cũng chưa từng nhìn những người kia, chỉ tiến đến lạnh lùng nói:
- Tiết này đổi thành tự học, Tổ lão sư đi theo ta.
Vừa dứt lời cũng không giải thích kéo Tổ An ra ngoài.
Trong phòng học càng vỡ tổ:
- Ta sát, Tổ lão sư lại giải quyết được Khương hiệu trưởng? Thật sự là mẫu mực của chúng ta.
- Hắn mới đến bao lâu, nữ nhân trên mỹ nhân bảng đều có quan hệ với hắn, hắn đến cùng có sở trường gì? Ta cảm thấy ta cũng không kém.
- Hắc hắc hắc, ngươi kém xa, nghe những người lần trước từ trong bí cảnh trở về nói, Tổ lão sư có sở trường không tầm thường...
Những nữ sinh kia vốn xem thường đám nam đồng học tập thể phát xuân, bất quá nghe vậy từng cái nhất thời vểnh tai.
- Thật hay giả?
Đợi nghe rõ ràng, từng người khiếp sợ che miệng, mặt mũi tràn đầy xấu hổ, nhưng trong lòng thì rạo rực.
Lại nói Tổ An bị Khương La Phu lôi ra phòng học, cảm nhận da thịt nàng mềm nhẵn, nhịn không được nói:
- Mỹ nhân hiệu trưởng, ngươi không cần vội như vậy, chỉ cần ngươi mở miệng nói một câu, ta sẽ chủ động ra sức trâu ngựa, ngươi làm như vậy ở trước mặt học sinh, truyền đi sẽ ảnh hưởng không tốt, dù sao hiện tại ta cũng là người có vợ.
Khương La Phu:
- ...
- Bệnh nói nhãm của ngươi lúc nào mới có thể thay đổi, Sở gia gặp chuyện không may còn vô tư như thế.
Nụ cười của Tổ An nhất thời cứng lại:
- Sở gia xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?
Không phải đã bình định xong rồi sao, ngay cả Sở Trung Thiên cũng trở về, còn có thể xảy ra chuyện gì.
Sắc mặt của Khương La Phu có chút ngưng trọng:
- Hôm nay Vệ tướng quân Liễu Diệu suất lĩnh kỵ binh vào thành, bao vây Sở gia, muốn tra Diễm Dẫn Ti thâm hụt, còn có Sở gia đút lót gì đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận