Lục Địa Kiện Tiên

Chương 837: Mê vụ vạch trần

**Chương 837: Màn sương mờ hé lộ**
"Tuế Nguyệt Sử Quan?" Tổ An khẽ giật mình, hắn hoàn toàn chưa từng nghe qua, "Đây là vật gì?"
"Tuế Nguyệt Sử Quan cũng giống như người tu hành, là một loại chức nghiệp đặc thù, hoặc có thể là tín đồ của một tồn tại nào đó." Mị Ly giải thích.
"Tồn tại nào?" Tổ An hiếu kỳ truy vấn.
Mị Ly khẽ lắc đầu: "Không thể nói, với tu vi hiện giờ của ngươi, vẫn là không nên nghe đến tên của hắn."
Tổ An trợn mắt, đối với việc này hắn đã quen, Mị Ly luôn là một câu đố bí ẩn như vậy, có điều hắn cũng hiểu rõ, trên đời này có một số tồn tại đặc biệt cường đại không thể tùy tiện nhắc đến tục danh, một khi bị cảm ứng, dẫn tới sự chú ý, với thực lực bây giờ của hắn chắc chắn sẽ tan thành tro bụi.
Vốn đối với điểm này hắn còn hoài nghi, dù sao thì hiện giờ hắn cũng đã tương đối mạnh, có thể lần trước khi thi triển Thiên Địa Tế Vũ dẫn tới tồn tại kia, còn có về sau là sự tình Phong Đô Đại Đế, đều xác minh cho loại thuyết pháp này.
Tựa hồ phát giác được hắn bất mãn, Mị Ly do dự một chút rồi giải thích: "Ví dụ như thứ mang đến sự hủy diệt cho thế giới yêu ma kia là Mạt Nhật Thú, thực ra cũng là tín đồ của một tồn tại cường đại khác, hai loại tồn tại này đều cường đại không kém gì nhau."
Tổ An nhất thời vẻ mặt nghiêm túc, thế giới yêu ma cường đại cỡ nào, tùy tiện phái ra mấy yêu ma thiếu chút nữa đã khiến tu hành thế giới sụp đổ, kết quả thế giới của bọn hắn mấy ngàn năm qua bị Mạt Nhật Thú đánh cho liên tục bại lui, toàn bộ văn minh của thế giới cơ hồ bị hủy diệt, bây giờ chỉ còn lại tòa thành duy nhất dưới lòng đất này.
Kết quả bây giờ mới biết Mạt Nhật Thú khủng bố kia chỉ là thủ hạ hay tín đồ của một loại tồn tại nào đó?
Vị tồn tại kia hẳn phải kinh khủng đến mức nào?
Tuế Nguyệt Sử Quan thờ phụng vị tồn tại kia cũng có thực lực không kém, trên đời này thật có nhiều cường giả không hợp thói thường như vậy sao.
Tổ An cảm khái nói: "Ta đột nhiên cảm thấy làm một Thổ Hoàng Đế ở tu hành thế giới cũng rất tốt, không cần phải liên hệ với những tồn tại đáng sợ này."
"Tránh là không tránh thoát," Mị Ly ánh mắt phức tạp nhìn Tổ An, "Vị tồn tại mà Mạt Nhật Thú thờ phụng là địch nhân của ngươi, cuối cùng sẽ có một ngày hắn sẽ tìm được ngươi."
Tổ An: "? ? ?"
Hắn vốn chỉ thuận miệng nói, vạn vạn không ngờ Mị Ly lại tuôn ra một bí mật động trời như vậy.
Hắn như muốn hóa đá: "Ta có tài đức gì mà có thể bị một tồn tại như vậy xem là địch nhân?"
Thủ hạ của vị tồn tại kia là Mạt Nhật Thú. . . Không đúng, tùy tiện một con Mạt Nhật Thú cũng có thể hủy diệt thế giới yêu ma, mà trong đám yêu ma không ít kẻ còn mạnh hơn hắn.
Hắn nghe xong không khỏi có một loại cảm giác hoang đường, kiểu như con voi coi con kiến là đại địch cả đời vậy.
"Ngươi cũng không cần quá để ý, cũng bởi vì bây giờ ngươi quá yếu ớt, vị tồn tại kia trong thời gian ngắn còn chưa chú ý đến ngươi." Nhìn bộ dạng trời sập của hắn, khóe môi Mị Ly không khỏi cong lên một tia cười khẽ.
"Ngươi an ủi như vậy còn không bằng đừng an ủi." Tổ An nghe xong càng thêm phiền muộn.
"Không phải ngươi một mực truy vấn những chuyện tương quan, lại trách ta giấu diếm nhiều chuyện sao, bây giờ nói cho ngươi biết ngươi lại phản ứng thế này?" Mị Ly trợn mắt trừng một cái, cười lạnh liên tục.
Tổ An: ". . ."
Hắn vội vàng cười làm lành: "Trước đây là ta không hiểu nỗi khổ tâm của Hoàng hậu sư phụ, là ta sai."
Mấy Ma Sứ đứng trước điện kia nhao nhao ghé mắt, gia hỏa này làm sao cứ đối diện với không khí mà làm ra những loại thần sắc cổ quái như vậy?
Cũng khó trách, hắn dính líu đến chuyện ám hại Bì tổng quản, vừa mới thiếu chút nữa bị chủ thượng diệt tộc, bị dọa đến khó tránh khỏi có chút điên điên khùng khùng.
Tổ An biết bọn họ không nhìn thấy Mị Ly, cũng lười giải thích, tiếp tục hỏi thăm Mị Ly: "Hoàng hậu tỷ tỷ, vị tồn tại kia cách ta quá xa xôi, vẫn là trước tiên nói một chút về Tuế Nguyệt Sử Quan gần đây đi."
Trong mắt Mị Ly lóe lên một tia tán thưởng, hắn đột nhiên nghe tin dữ như thế, lại rất nhanh điều chỉnh tâm thái, không bị ảnh hưởng, những năm nay ma luyện quả nhiên đã cho hắn một trái tim của cường giả.
"Cái gọi là Tuế Nguyệt Sử Quan, chính là người ghi chép Tuế Nguyệt Sử Thư." Mị Ly đáp.
"Tuế Nguyệt Sử Thư?" Tổ An cảm thấy hơi quen tai, kiếp trước ở trên mạng hắn cũng từng thấy qua từ này.
"Tuế Nguyệt Sử Thư không tính là một quyển sách thực sự, có người nói nó có hình dáng của một quyển sách, nhưng lại có ở chư thiên vạn giới, ở khắp mọi nơi." Mị Ly giải thích.
Trong mắt Tổ An lóe lên một tia mờ mịt, làm sao một quyển sách có thể ở khắp mọi nơi trong chư thiên vạn giới?
Vậy chẳng phải bây giờ xung quanh chính mình cũng có Tuế Nguyệt Sử Thư?
Hắn nhìn trái nhìn phải, nhưng làm gì có quyển sách nào tồn tại?
Đừng nói hiện tại, cho dù trước kia ở tu hành thế giới, hắn nắm giữ quyền hành của thế giới, cũng không hề cảm giác được bất cứ quyển sách nào.
"Đúng như tên gọi, quyển sách này ghi lại lịch sử của chư thiên vạn giới, một khi đặt bút thành công, trừ số ít tồn tại, tất cả mọi người sẽ coi những chuyện kia là lịch sử chân thực." Mị Ly đáp.
Trong lòng Tổ An hơi động: "Đây chẳng phải Đại Dự Ngôn thuật sao?"
Trong mắt Mị Ly lóe lên một tia khinh miệt: "Làm sao có thể so sánh với Đại Dự Ngôn thuật được? Nói cho cùng Tuế Nguyệt Sử Thư ghi chép một số lịch sử hư giả, một khi bị người nhìn thấu, những ghi chép trước đó của bọn chúng sẽ bị chứng minh là giả, sau đó đoạn ghi chép này sẽ biến mất tại chư thiên vạn giới, tất cả mọi người sẽ trở về với ký ức nguyên bản, giống như chuyện ngươi làm lần này vậy."
Tổ An rơi vào suy tư: "Nghe như lời ngươi nói, Tuế Nguyệt Sử Thư này ghi chép toàn bộ lịch sử sai lầm sao."
"Không sai, Tuế Nguyệt Sử Thư là do có người vì đạt được mục đích của mình mà sửa đổi lịch sử chân thực, sau đó để cho tồn tại ở chư thiên vạn giới cho rằng lịch sử hư giả kia mới là những gì thật sự phát sinh." Mị Ly đáp.
"Những Tuế Nguyệt Sử Quan này thật đáng giận, cứ như vậy, bọn hắn chẳng phải rất dễ dàng trở thành công địch của toàn vũ trụ sao, sao còn chưa bị diệt trừ?" Tổ An nghĩ đến tao ngộ lần này của mình, nhất thời một trận tức giận bốc lên.
Nếu không phải cơ duyên xảo hợp, có chiếc răng thần kỳ có thể bài trừ vạn pháp, chính mình lần này chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào.
"Chư thiên vạn giới quả thật rất căm ghét Tuế Nguyệt Sử Quan, chỉ bất quá tồn tại đứng sau những tên kia quá cường đại, lại thêm mỗi Tuế Nguyệt Sử Quan đều hành tung bí hiểm, làm việc càng là khó lòng phòng bị, thế gian rất ít người có thể ý thức được sự tồn tại của bọn chúng, số ít những người khác biết rõ bọn chúng tồn tại, biết rõ bọn gia hỏa này Âm hiểm như thế nào, nên không phải vạn bất đắc dĩ thực sự không muốn chọc tới bọn hắn, bằng không trời mới biết bọn hắn sẽ bị Tuế Nguyệt Sử Thư bố trí như thế nào, không ai muốn thời khắc bị những gia hỏa này nhớ thương." Mị Ly hơi nhíu mày, hiển nhiên nghĩ đến Tuế Nguyệt Sử Quan cũng có chút đau đầu.
Nàng suy nghĩ một chút rồi bổ sung: "Ngoài ra những người sửa đổi lịch sử này không hẳn là có ý đồ xấu, cho nên lão đại các phương cũng ngầm đồng ý với sự tồn tại của bọn hắn."
"Sửa đổi lịch sử không hẳn là có ý đồ xấu?" Tổ An thực sự không thể hiểu được đây là ý gì.
Mị Ly suy nghĩ một chút rồi đưa ra ví dụ: "Trong trí nhớ của ngươi có những vật phẩm kỹ thuật cao, nói như vậy, một hệ thống đặc thù có vô số đầu vào, chỉ có một đầu ra, nếu như điều kiện mỗi đầu vào đều được xác định, vậy đầu ra có phải cũng sẽ chắc chắn chứ?"
Tổ An khẽ gật đầu, xác thực là như vậy.
"Những Tuế Nguyệt Sử Quan kia làm ra sự tình tương đương với việc thay đổi một số điều kiện đầu vào, để xem có thể thay đổi cái đầu ra duy nhất kia hay không." Mị Ly sâu kín nói.
Trong lòng Tổ An hơi động: "Chẳng lẽ bọn hắn biết kết cục của đầu ra? Bọn hắn làm sao biết được kết cục kia là tốt hay xấu."
Mị Ly lắc đầu nói: "Ta đây cũng không rõ ràng, chờ ngươi ngày sau tự mình đi tìm kiếm đi."
Tổ An liếc nhìn nàng một cái thật sâu: "Hoàng hậu sư phụ, ta cảm thấy ngươi càng ngày càng thần bí, trước ngươi không phải nói chư thiên vạn giới chỉ có số ít tồn tại biết Tuế Nguyệt Sử Quan tồn tại sao, vậy mà ngươi lại đối với những bí ẩn này tường tận như vậy."
"Không cần lôi kéo lời nói của ta," Mị Ly trợn mắt trừng một cái, "Trước đó đã nói với ngươi, ta dần dần khôi phục một số ký ức, đương nhiên còn có càng nhiều ký ức chưa khôi phục, chỉ cần có thể nói cho ngươi, ta đều tận lực nói cho ngươi, còn lại không thể nói cho ngươi, ngươi có hỏi cũng vô dụng."
Tổ An mỉm cười: "Ta chỉ cần biết Hoàng hậu sư phụ không hại ta là được, bây giờ nghĩ nhiều quả thật không có ích gì."
Mị Ly thần sắc nghiêm lại: "Không nên tùy ý tin tưởng bất luận kẻ nào, ngay cả ta cũng vậy, nếu không tương lai ngươi chết cũng không biết chết như thế nào."
Tổ An lại mang theo ý cười: "Nếu ngay cả người thân cận nhất bên cạnh đều không tin tưởng, vậy chẳng phải sẽ biến thành kẻ cô độc sao? Không khỏi quá đáng thương rồi. Lại nói, một cá nhân lực lượng cuối cùng cũng có giới hạn, vẫn là người đông lực lượng lớn."
Nghe đến những lời này, Mị Ly có chút thất thần, có điều rất nhanh cười lạnh nói: "Ngươi quên tr·ê·n đời này có rất nhiều thuật pháp có thể g·iả m·ạo người khác, tỉ như vạn sinh biến hóa chi thuật của ngươi, còn có Tuế Nguyệt Sử Quan cũng có thể sửa đổi ký ức của con người."
"Quả thật có chút mạo hiểm, nhưng ta vẫn nguyện ý tin tưởng người bên cạnh, chỉ là phải tùy thời cảnh giác cao độ." Tổ An thuận thế hỏi thăm, "Tỉ như ngươi có thể nói cho ta biết Tuế Nguyệt Sử Quan khi thay đổi lịch sử có những hạn chế gì hay không, như vậy tương lai ta càng dễ nhìn thấu những thứ này."
Nghe hắn phát biểu, Mị Ly không khỏi như có điều suy nghĩ, người đông lực lượng lớn, lúc trước hắn cũng là một mình khó chống, trách không được bây giờ. . .
"Hạn chế đương nhiên là có, " Mị Ly giải thích, "Ví dụ như Tuế Nguyệt Sử Quan rất khó thay đổi hoàn toàn một đoạn lịch sử, mà chính là căn cứ vào một sự kiện chân thực đã phát sinh, sau đó tiến hành sửa đổi một cách hợp lý, nếu không một khi bị người khác phát giác sơ hở, ghi chép tương ứng của Tuế Nguyệt Sử Thư sẽ biến mất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận