Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2457: Địa phương phù hợp thân phận (2)

Vốn dựa theo tác phong ngày thường, bọn họ đã sớm phi nhanh qua, lúc này lại ẩn ẩn vây quanh đám người Tổ An, không nhanh không chậm đi đường, dường như sợ bọn họ lâm trận lùi bước.
Vân Gian Nguyệt nguyên khí truyền âm nói:
- Hai người các ngươi đến tột cùng có nắm chắc hay không?
Tuy nàng là Đại Tông Sư, nhưng Ma giáo túng quẫn không cho phép nàng chơi đổ thạch.
Hết lần này tới lần khác đổ thạch lại không để ý tu vi, bởi vì da đá có thể hấp thu thần niệm của tu sĩ, không cách nào điều tra bên trong.
Bất quá cũng chính bởi vì như vậy, mới mang đến cảm giác kích thích cho người tham gia đổ thạch.
Tổ An cười cười không nói lời nào, Ngọc Yên La thì không lộ ra dấu vết gật đầu, dù sao ngày xưa nàng cũng chưởng quản sinh ý nguyên thạch của Ngọc gia, ở phương diện này nàng có tự tin tuyệt đối.
Thấy thế Vân Gian Nguyệt lộ vẻ hưng phấn:
- Tốt, hung hăng hố bọn họ cho ta, tốt nhất để bọn hắn thua chỉ còn quần lót!
Hiển nhiên sự tình vừa rồi xác thực chọc giận nàng, do nhiều nguyên nhân không tiện xuất thủ, vậy giao cho Ngọc Yên La.
Ngọc Yên La đỏ mặt, bất quá vẫn trả lời:
- Ta sẽ hết sức.
Rất nhanh đoàn người tới Bích Viên, cách cửa lớn cũng có thể cảm giác được sinh cơ bừng bừng, ẩn ẩn có thể thấy được trong vườn xanh ngắt, không chỉ có hương hoa, còn có thể nghe được tiếng chim hót.
Phải biết Bắc Địa nghèo nàn, rất ít có nhiều thảm thực vật tươi tốt như vậy, nơi đây muốn gìn giữ loại cảnh tượng này, không biết phải tiêu bao nhiêu tâm huyết, quả nhiên là đại thủ bút.
Bất quá càng làm người khác chú ý là kiến trúc cao nhất trong vườn, như quỳnh lâu ngọc vũ, toàn thân tỏa ra ánh sáng lung linh.
- Gạch ngói đều là ngọc thạch làm?
Tổ An kinh ngạc.
- Cái này có gì hiếm lạ, đồ nhà quê không có thấy qua việc đời.
Sư Vinh cười khẩy nói, nhìn đối phương giống như nông dân vào thành, nhất thời có một loại cảm giác ưu việt.
Sư Mẫn thì lo lắng đệ đệ đắc tội quá hung ác, để bọn hắn sớm nửa đường bỏ cuộc, liền đi ra hòa hoãn không khí, giới thiệu nói:
- Bích Viên này là do Phúc Khắc Tư thương hội kiến tạo ở Vương Đình, ngày bình thường chỉ chiêu đãi nhân vật đứng đầu trong Vương Đình cùng các tộc, hẹn trước cũng có thể xếp tới nửa năm sau, người thường nhiều tiền nữa cũng không có tư cách đi vào.
Trong giọng nói mang theo ngạo khí, phảng phất như nói đám người Tổ An là chiếm tiện nghi của bọn họ mới có thể may mắn tiến vào.
Tổ An cũng không để ý, hiện tại hắn quan tâm hơn là một chuyện khác, nguyên lai Bích Viên này cũng là của Phúc Khắc Tư thương hội, lần trước ở Thanh Khâu quốc cũng nhìn thấy thương hội này, không biết thương hội này có quan hệ gì với Đồ Sơn Vũ?
Có cơ hội tìm Đồ Sơn Vũ hỏi một chút, bất quá trước đó cố ý tìm hiểu qua, tựa hồ nàng còn chưa tới Vương Đình?
Lúc trước nói là có chuyện phải xử lý, không biết có phải bị trì hoãn hay không.
Rất nhanh đoàn người tiến vào Bích Viên, thủ vệ ở cửa nhận biết đám người Sư Mẫn, một người bộ dáng quản gia rất nhiệt tình đón bọn họ vào, còn đám người Tổ An, hắn tưởng là bằng hữu của bọn họ, đương nhiên sẽ không khó xử.
- Mời mấy vị Vương tử vào trong, Nhị hoàng tử đã đến, tiểu nhân dẫn các vị đi.
Nghe được lời này, đám người Tổ An giật mình, trong đầu hiện ra hình ảnh một người trước đó ở ngoại ô mang theo một đội Hắc Giáp Kỵ Sĩ bưu hãn, hung hăng càn quấy kia.
Nhị hoàng tử thầm kín kết giao với con cháu các đại tộc, xem ra toan tính xác thực không nhỏ.
Sư Mẫn đưa tay ngăn cản nói:
- Tạm thời không vội, mấy vị bằng hữu này của ta muốn chơi đổ thạch một chút.
- Ồ?
Quản gia kia cũng không ngoài ý muốn, dù sao tới chỗ này đều ưa thích đổ thạch.
- Không biết mấy vị khách nhân muốn đánh cược cấp bậc gì?
- Có những cấp bậc nào?
Tổ An hỏi.
Quản gia sững sờ, quanh năm chơi ở chỗ này, sao ngay cả những thường thức cơ bản cũng không biết, bất quá tố dưỡng nghề nghiệp để hắn không có biểu hiện ra, ngược lại mỉm cười chỉ lầu các lung linh ở xa xa:
- Chủ yếu chia thành Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, tên như ý nghĩa, tầng lầu càng cao, phác thạch bên trong càng quý, đương nhiên xác suất cắt ra đồ tốt cũng càng lớn. Tỉ như lầu chữ Thiên, có người cắt ra nguyên thạch Thiên cấp.
Tổ An nhướng mày, có chút bất mãn nói:
- Cao nhất chỉ là Thiên cấp?
Đám người Sư Mẫn xém chút phun máu, gia hỏa này có biết Thiên cấp là khái niệm gì hay không, nói đến ngươi chỉ có hơn một trăm viên nguyên thạch, chỉ sợ ngay cả một khối phác thạch của lầu chữ Thiên cũng mua không được, còn ghét bỏ.
Bọn họ vốn muốn nhìn Tổ An xấu mặt, nên không nói phá, chỉ ở chỗ này cười quỷ dị chờ xem kịch.
Quản gia kia nghe Tổ An ngữ khí bất phàm, cũng hơi kinh ngạc:
- Không hổ là bằng hữu của mấy vị Vương tử Sư tộc, kiến thức quả nhiên bất phàm. Trên thực tế trừ lầu chữ Thiên, còn có lầu chữ Tiên, năm đó có người ở bên trong cắt ra bảo bối Tiên cấp, bên trong không chỉ có nguyên thạch, còn có các loại linh dược trân quý, binh khí… đương nhiên, mỗi một viên phác thạch trong đó đều là giá trên trời, mấy vị có hứng thú đi chơi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận