Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4200: Bái đường (2)

Chương 4200: Bái đường (2)Chương 4200: Bái đường (2)
Mới đầu không ít người nhìn thấy Tổ An và Thương Lưu Ngư thân mật, trong lòng tràn ngập ghen ghét cùng bất mãn, hiện tại từng cái lại hận không thể để quan hệ của hai người càng tốt.
Thời điểm thực lực mọi người chênh lệch không nhiều, sẽ dễ dàng sinh ra tâm tư đố kị, nhưng khi chênh lệch kéo dài, loại ghen ghét này sẽ biến mất, ngược lại thành bội phục và ngưỡng vọng.
Rất nhanh sự tình phát sinh bên này truyền khắp toàn bộ Long Cung, đồng thời lấy tốc độ cực nhanh truyền bá. Không ít đại tộc âm thầm thảo luận:
- Bây giờ Long Vương chết, còn chết nhiều trưởng lão như vậy, Dũng vương gia nhất mạch bị thanh tẩy, Hải tộc chúng ta nguyên khí đại thương, vạn nhất có ngoại _ địch xâm lấn, chỉ sợ ywJhkavÕ FjhgTZWKyoồ thế không ổn.
- Đúng vậy, hắn là Nhiếp Chính Vương của Nhân tộc và Yêu tộc, vạn nhất Nhân tộc và Yêu tộc đánh chủ ý tới chúng ta, hắn khẳng định đứng ở bên kia.
- Muốn giải quyết vấn đề này thực ra không khó.
- A, huynh đài có cao kiến gì? - Nghe nói Nhiếp Chính Vương kia hoa tâm, mà Vương Hậu của chúng ta xưa nay nổi danh mỹ lệ, nếu hai người ở cùng một chỗ, như vậy Nhiếp Chính Vương không là người của chúng ta sao, không cần sợ Nhân tộc và Yêu tộc.
- Long Vương vừa chết, như vậy chỉ sợ không tốt lắm đâu? - Có cái gì không tốt, sau khi lão Yêu Hoàng của Yêu tộc chết, Tiểu Yêu Hậu chẳng phải ở cùng Nhiếp Chính Vương? Bên Nhân tộc, Thái Tử Phi trước kia, bây giờ là Hoàng Hậu, cùng Nhiếp Chính Vương quan hệ mập mờ, Hải tộc chúng ta đã lạc hậu. Vương Hậu cần phải vì cơ nghiệp của Hải tộc mà hi sinh, huống chỉ ta nhìn, tựa hồ nàng và Nhiếp Chính Vương quan hệ rất tốt.
- Không sai, Hải tộc chúng ta còn có một ưu thế hơn Nhân tộc và Yêu tộc, là Vương Hậu có muội muội, tỷ muội các nàng cùng một chỗ mà nói, sức hấp dẫn sẽ lớn hơn Tiểu Yêu Hậu và Hoàng Hậu Nhân tộc.
Đối thoại như vậy, diễn ra ở trong các đại tộc, thậm chí có người còn muốn phái sứ giả đi khuyên Nhân Ngư Vương Hậu chủ động một chút.
Chủ yếu là Tổ An biểu hiện ra thực lực quá kinh khủng, tồn tại như vậy đứng ở trận doanh nào, thắng lợi sẽ khuynh hướng trận doanh đó.
Nhân tộc, Yêu tộc ở phương diện này đã chiếm tiên cơ, Hải tộc bọn họ không thể không phòng.
Mà cần nỗ lực chỉ có một nữ nhân mà thôi, huống chỉ hai người trai tài gái sắc, cũng không tính bôi nhọ Vương Hậu.
Còn Long Vương vừa mới chết, không có người nào quan tâm.
Ân, nói như vậy cũng không đúng, lúc trước không biết bao nhiêu đại thần, thê thiếp bị Long Vương sủng hạnh, mọi người giận mà không dám nói gì, bây giờ đầu cảm thấy Long Vương trừng phạt đúng tội.
Bọn họ tự nhiên không dám bất kính với Vương Hậu, nhưng giật dầy Vương Hậu đi câu dẫn Nhiếp Chính Vương, sẽ có khoái cảm báo thù.
Lại nói Tổ An trở lại Long Cung, lấy thân phận hôm nay của hắn, tự nhiên không thể ở trong tẩm cung, mà do Thương Hồng Ngư an bài một cung điện đặc biệt.
Đây là địa phương Hải tộc đặc biệt chuẩn bị cho khách quý như lão Yêu Hoàng và Nhân Hoàng, qua nhiều năm như vậy, chỉ dùng hai lần, không nghĩ tới hôm nay phát huy ra tác dụng.
Tổ An giữ Thương Lưu Ngư ở trong cung điện, chuyên chú thay nàng trị thương, đồng thời trợ giúp nàng luyện hóa truyền thừa của Nhân Ngư thủy tổ.
Hắn sắp đi, hi vọng trước khi đi tận khả năng giúp đỡ nàng. - Hiện tại cảm giác thế nào? Vận công một đoạn thời gian, Tổ An quan tâm hỏi.
Lúc này Thương Lưu Ngư đổ mồ hôi đầm đìa, toàn thân nhiệt khí bốc hơi, gương mặt đỏ bừng, nhìn giống như quả táo kiều diễm ướt át, khiến người ta không nhịn được muốn cắn một miếng.
- Tốt hơn nhiều, có ngươi trợ giúp, thương thế của ta có thể khôi phục sớm một tháng.
Thương Lưu Ngư xoay thân thể, toàn thân sền sệt có chút khó chịu. - Vậy thì tốt.
Tổ An buông lỏng một hơi.
- Chờ thương thế của ngươi khỏi hẳn, có thể chuyên tâm bế quan, tiêu hóa truyền thừa của Nhân Ngư thủy tổ. Thương Lưu Ngư ân một tiếng, chợt đôi mắt to nhìn hắn:
- Hôm nay ngươi nhìn có chút đẹp trai.
- Chỉ có chút đẹp trai?
Tổ An nhất thời bất mãn. - Bởi vì trong lòng ta, ngươi Vĩnh viễn là tiểu đệ đệ. Thương Lưu Ngư hé miệng cười nói.
- Ta đã không nhỏiI
Tổ An vô ý thức phản bác, lời này vừa ra, hai người đầu sửng sốt.
Thương Lưu Ngư đỏ mặt, nàng hơi không được tự nhiên đứng dậy:
- Trên người ra không ít mồ hôi, đi tắm đã.
Tổ An do dự: - Nếu không ta đưa ngươi về tấm cung của mình, trước đó liệu thương thì thôi, nếu ngươi ở chỗ ta tắm rửa, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng thanh danh. Thương Lưu Ngư trợn mắt:
- Ngươi còn không biết xấu hổ nói, trước đó ở trước mặt ngàn vạn Hải tộc ôm ta vào trong ngực lâu như vậy, thanh danh của ta sớm đã bị ngươi hủy hết.
Tổ An:
- Thực xin lỗi. - Chuyện này có cái gì xin lỗi. Thương Lưu Ngư ngược lại thoải mái.
- Lúc đó toàn thân ta xác thực không còn chút sức lực nào, đứng cũng khó khăn, nếu không có ngươi ôm, chỉ sợ ta đã nằm một chõ, nói đến còn phải cám ơn ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận