Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4070: Nhìn thấu |

Chương 4070: Nhìn thấu |Chương 4070: Nhìn thấu |
Thương Lưu Ngư lắc đầu:
- Không có gì, chẳng qua cảm thấy ngươi cùng trước kia tựa hồ có chút không giống.
- Cái gì không giống?
Tổ An giật mình, chẳng lẽ còn có chỉ tiết chúng ta bỏ qua, vạn nhất bị đám người Tạp Kỳ Nhĩ phát hiện thì phiền phức. - Trước kia thời điểm ngươi bí mật gặp ta, đầu sẽ tìm các loại lý do muốn chiếm tiện nghi, bầy giờ lại an phận hơn rất nhiều.
Thương Lưu Ngư lạnh lùng nói. Tổ An:
- ???
Long Vương này thật đáng chết.
Sau đó hắn cười nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn ta đến chiếm tiện nghi của ngươi? Thương Lưu Ngư sầm mặt lại, lui về sau một bước:
- Vốn cho rằng ngươi chuyển biến, không nghĩ tới vẫn không có thuốc chữa.
Tổ An: - Đây không phải còn chưa động thủ sao, bây giờ phát sinh nhiều đại sự như vậy, ta còn có tâm tình làm những chuyện kia sao.
Thương Lưu Ngư hừ lạnh, nhỏ giọng thầm thì:
- Ta thấy tối hôm qua ngươi rất có tâm tư nha.
Đến từ Thương Lưu Ngư, điểm nộ khí +22 +22 +22... Tổ An: Xem ra hôm qua làm cho nàng một đêm không cách nào chìm vào giấc ngủ, trong lòng oán niệm rất sâu.
Bất tri bất giác hai người đã tới trong hải dương, Thương Lưu Ngư lấy ốc biển bên hông nhẹ nhàng thổi, giai điệu tuyệt mỹ tản ra bốn phía.
Trong lòng Tổ An hơi động, tần suất của thanh âm này tựa hồ đã vượt qua phạm vi mà người bình thường có thể nghe, chỉ sợ chỉ có một số sinh vật đặc thù của Hải tộc mới nghe được.
Cách một hồi, nơi xa truyền đến tiếng đáp lại.
- Đây là... Cá Voi?
Trong lòng Tổ An chấn động, thanh âm này kiếp trước xem tivi, là thường xuyên nghe được a.
Cũng không lâu lắm, một con cá voi to lớn càng ngày càng gần, vui sướng ở bên cạnh hai người bơi qua bơi lại. Trên mặt Thương Lưu Ngư lộ ra vẻ tươi cười, thân mật sờ đầu nó.
Con cá voi kia rất vui vẻ, trên mặt lộ ra thần sắc hưởng thụ. Nhìn một màn hài hòa này, trong lòng Tổ An ấm áp. Trong Hải tộc, cũng không phải tất cả sinh vật đầu mở linh trí, cũng có rất nhiều sinh vật biển bình thường, bọn nó không thể tu hành biến ảo ra hình người, chỉ nương theo lực lượng trong huyết mạch dần dần lớn mạnh bản thân mà thôi.
- Được rồi, ta tới lấy đồ vật. Thương Lưu Ngư ôn nhu vỗ võ miệng nó.
Cá voi kia nghe vậy hé miệng, rất nhanh một cái hộp gấm từ trong miệng nó phun ra. Tổ An thấy trên hộp gấm có không ít trận pháp, có phòng ngự, cũng có ngăn cách khí tức, không khỏi cảm khái, Thương Lưu Ngư thật thông minh, giấu Vương Quan ở trong bụng cá voi, như vậy Vương Quan tùy thời di động, không có vị trí cố định, coi như đám người Tạp Kỳ Nhí lật úp Long Cung cũng tìm không ra.
Lúc này Thương Lưu Ngư thi triển thuật pháp mở hộp gấm kia ra, sau đó đưa tới trước mặt Tổ An:
- Hải Thần Chỉ Quan cũng nên vật quy nguyên chủ.
Trong lòng Tổ An hơi động, vốn cho rằng sẽ tên Long Vương Chi Quan hoặc Hải Vương Chi Quan, không nghĩ tới lại tên Hải Thần Chi Quan, chẳng lẽ thật có liên quan gì tới Thần.
Không trách hắn nghĩ như vậy, Vương Quan trong hộp thực có khí tức phi phàm. Chỉ từ vẻ ngoài mà nói, Hải Thần Chi Quan thực rất đơn sơ, chỉ là một vòng tròn bằng vàng, phía trước khắc tiêu chí Tam Xoa Kích, cái này mới miễn cưỡng hình thành hình dáng Vương Quan.
Nhưng toàn bộ Vương Quan tựa hồ tản ra ma lực vô tận, yên tĩnh nằm ở nơi đó, đã có một loại uy thế không hiểu. - Thần khít
Tổ An chỉ ở trên Xạ Nhật Cung, Nhân Hoàng Ẩn... gặp qua khí tức tương tự.
Vốn cho rằng Vương Quan chỉ là biểu tượng quyên lực, không nghĩ tới lại là Thần khí uy lực không tầm thường!
- Mang lên thử một chút. Trong mắt Thương Lưu Ngư có chút dị sắc.
- Lúc trước nếu ngươi tùy thân mang theo vật này, thì không đến mức bị những yêu ma kia thừa lúc. - Vẫn nghĩ trong thiên hạ không có tồn tại nào có thể gây tổn thương được ta.
Tổ An cười ngượng nói, đồng thời trong lòng thầm mắng Long Vương kia háo sắc hỏng việc.
Hắn lấy Hải Thần Chi Quan, tiếp xuống rất có thể phải dùng đến nó, sớm ngày quen thuộc, miễn cho đằng sau xảy ra sơ suất.
Kết quả tay hắn vừa chạm đến Vương Quan, Vương Quan kia bỗng nhiên run lên, một gợn sóng vô hình tứ tán, tựa hồ kháng cự Tổ An đụng vào.
Thương Lưu Ngư biến sắc, _ thực ra cho tới nay, nàng vân cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Tuy tỷ tỷ một mực cam đoan này là tỷ phu thật, trải qua mấy ngày ở chung, nàng cũng nhìn không ra vấn đề gì, nhưng nội tâm nàng luôn có chút bất an.
Nếu ngay cả tỷ tỷ cũng bị lừa thì sao?
Ý nghĩ này không biết ở thời điểm nào dâng lên, vừa mới dâng lên liền để nàng rùng mình. Nàng nhiều lần muốn bóp tắt loại suy nghĩ khủng bố này, nếu thật như thế, vậy thì quá làm cho người ta tuyệt vọng. Nhưng nàng càng muốn bóp tắt, ý nghĩ này lại càng rõ ràng.
Cho nên thời điểm nàng tìm được Hải Thần Chi Quan, liền quyết định thăm dò lần cuối cùng.
Hi vọng không phải như ta nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận