Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1069: Đẩy ra mê vụ

**Chương 1069: Vén Màn Bí Mật**
"Đúng vậy, biến mất không còn thấy bóng dáng." Vân Vũ Tình nhớ lại tình hình lúc đó, thần sắc vẫn rất mờ mịt.
"Ngươi cẩn thận nhớ lại xem, lúc ấy có xảy ra chuyện gì đặc biệt không, với tu vi của ngươi, nếu thật sự có gió thổi cỏ lay thì cũng không thể gạt được ngươi." Tổ An vội vàng hỏi.
"Lúc đó ta tìm khắp nơi, phụ cận cũng không có dấu vết người khác đến qua," Vân Vũ Tình rơi vào suy tư, "Nếu như nói có chuyện gì đặc biệt, chính là ta mơ mơ màng màng nghe thấy Khương tỷ tỷ tựa hồ đang cầu nguyện điều gì đó, chỉ bất quá lúc đó ta quá mệt mỏi, cho rằng nàng chỉ đang cầu khẩn Tiểu Hi bình an, cho nên không coi là chuyện to tát mà ngủ tiếp, không lâu sau, phụ cận giống như lóe lên một đạo bạch quang, ta tỉnh dậy thì phát hiện Khương tỷ tỷ đã không thấy."
"Ta cũng không xác định nàng mất tích vào sáng sớm, hay là lúc đạo bạch quang kia lóe lên mới không thấy."
"Bạch quang?" Tổ An cau mày, xem ra vấn đề hơn phân nửa nằm ở đạo bạch quang kia.
"Ngươi nói loại bạch quang kia đại khái là dạng gì?" Ngô Hồi đứng bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng.
"Lúc đó ta còn đang ngủ mơ mơ màng màng, thực sự biết rất ít, chẳng qua chỉ cảm thấy trước mắt có chút sáng," Vân Vũ Tình vừa nhớ lại vừa nói, "Bất quá, loại bạch quang kia tuy sáng, nhưng không chói mắt, hơn nữa, lúc đó ta không hiểu sao lại sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé, dường như giọt nước trong biển cả, loại cảm giác này rất kỳ quái."
"A?" Ngô Hồi suy tư một lát, "Ngươi nói rất giống một vị thần linh nào đó hàng thế, không phải ngươi nói nghe thấy tiếng nàng cầu nguyện sao, đôi khi, trên mặt đất, một số nguyện vọng mãnh liệt của sinh linh, sẽ khiến thần linh trên trời chú ý."
Vân Vũ Tình không khỏi vui mừng: "Ngươi không phải là Thiên Thượng Hỏa Thần sao, có thể giúp ta tra xem rốt cuộc là vị thần linh nào đã triệu kiến nàng không?"
Nghe đến xưng hô Hỏa Thần, Ngô Hồi vô thức ưỡn ngực: "Yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi hỏi thử, bất quá gần đây vừa mới xảy ra chuyện 'Tuyệt Địa Thiên Thông', ta nhất thời cũng không cách nào liên hệ với Thiên Đình, đợi ngày sau ta về Thiên Đình sẽ giúp các ngươi hỏi thăm một chút."
Thấy hắn đồng ý giúp đỡ, Tổ An, người mà trước đó vì một lời không hợp mà nảy sinh chiến đấu, trong nháy mắt tan biến hết những khó chịu: "Đa tạ Hỏa Thần đại nhân."
Ngô Hồi theo dõi hắn, nghi ngờ nói: "Kỳ quái, ngươi lại là huyết mạch Nhân tộc, Nhân tộc từ khi nào lại có tồn tại cường đại như ngươi."
"Cơ duyên xảo hợp thôi." Tổ An không tiện giải thích về lai lịch của mình.
Vân Vũ Tình cũng biết thân phận lai lịch của hắn là một bí mật, liền khéo léo đổi chủ đề: "Tiểu Hi bị bắt đi, Khương tỷ tỷ mất tích, ta không thể làm gì khác hơn là bốn chỗ đi tìm, đáng tiếc không có nửa điểm biện pháp. . ."
Thấy nàng thần sắc sa sút, Tổ An không nhịn được, nhẹ nhàng nắm chặt tay nàng, hoàn toàn có thể tưởng tượng được lúc đó nàng bất lực đến nhường nào, xuất hiện tại một thế giới xa lạ, sinh linh của thế giới này đều vô cùng cường đại, đồng bạn lần lượt biến mất, nàng lại không biết ta cũng ở thế giới này, quả nhiên là nhỏ bé cô độc tới cực điểm.
Cảm nhận được nhiệt ý từ lòng bàn tay hắn, Vân Vũ Tình trong lòng lúc này mới bình tĩnh mấy phần, nói tiếp: "Về sau trùng hợp gặp được Hỏa Thần đại nhân, bọn họ thấy ta nói ta là huyết mạch Yêu tộc thuần chính nhất, trên đường đi đã giúp đỡ ta rất nhiều."
"Yêu tộc?" Tổ An khẽ giật mình, nàng không phải Ma tộc sao?
Chờ chút, trước kia, ở thế giới yêu ma, những Chân Ma nhất tộc kia tự xưng là hậu nhân huyết mạch Yêu tộc chính thống của Thiên Đình, không biết Ma tộc của Vân Vũ Tình mới thật sự là hậu nhân Yêu tộc của Thiên Đình.
Tựa hồ cảm nhận được nghi hoặc trong mắt hắn, Ngô Hồi mở miệng nói: "Vân cô nương chính là hậu nhân của Thanh Đế, huyết mạch tinh khiết, dù là trong Thiên Đế cũng rất hiếm thấy, nhưng rất kỳ quái là Thiên Đình đồng thời không có bất kỳ ghi chép nào liên quan đến nàng, cho nên ta dự định mời nàng lên Thiên Đình, để Thiên Đế xem xét."
Thấy đối phương thần sắc có chút cảnh giác, hắn nhẹ hừ một tiếng: "Yên tâm, huyết mạch này của nàng không giả được, đây đối với nàng là một đại cơ duyên."
"Đây là chuyện tốt, đa tạ Hỏa Thần đại nhân." Tổ An cười thi lễ, đối phương sắc mặt lúc này mới dịu đi mấy phần.
Lúc này, bên tai vang lên thanh âm của Vu Sơn Thần Nữ: "Ngô Hồi chỉ nói một nửa, chuyện này đối với nàng là đại cơ duyên, nhưng đối với ngươi chưa hẳn, Vân cô nương chính là huyết mạch thuần túy nhất của Thiên Đình, theo ta được biết, tiên phàm khác đường, Thiên Đình đồng dạng không cho phép tiên nhân cùng nhân loại yêu nhau, huống chi huyết mạch của nàng tinh khiết như thế, càng sợ thân phận nhân loại của ngươi làm ô nhiễm huyết mạch này."
Tổ An nhìn về phía Vu Sơn Thần Nữ, chỉ thấy bờ môi nàng không động, thậm chí không nhìn đến chính mình, hiển nhiên là đang vụng trộm nhắc nhở, hắn không khỏi cười cười, đồng dạng truyền âm trả lời: "Nàng có thể có được cơ duyên như vậy ta sẽ chỉ vì nàng mà cao hứng. . ."
Nghe đến đó, Vu Sơn Thần Nữ nghĩ thầm hắn đây là ý muốn từ bỏ mối tình cảm này sao?
Tuy đúng là quân tử cách làm, nhưng vì sao luôn có loại cảm giác tiếc nuối?.
Kết quả một giây sau liền nghe Tổ An nói tiếp: "Chỉ bất quá, dù ai cũng không cách nào ngăn cản quan hệ giữa chúng ta, cho dù là Thiên Đình, nếu không ta sẽ đâm thủng trời."
"Loại lời đại nghịch bất đạo này ngươi tuyệt đối đừng nói lung tung, nếu thật sự bị Thiên Đình biết được, không nói hắn, vị Hỏa Thần này sẽ cùng ngươi không chết không thôi." Vu Sơn Thần Nữ giật mình, vội vàng an ủi, đồng thời trên mặt cũng không kìm được lộ ra một tia mỉm cười nhàn nhạt, nam nhân này xác thực không giống bình thường, trên người hắn có một loại sức sống cùng dã tính khó hiểu, luôn luôn khiến người ta kinh ngạc.
"Các ngươi vì sao lại ở đây? Những Thủ Dương Vu này là làm sao chết?" Ngô Hồi mở miệng hỏi, đã đối phương là người quen của Vân Vũ Tình, mà lại vừa mới trò chuyện hắn cũng biết nữ tử kia là Vu Sơn Thần Nữ, vị kia thân phận siêu nhiên tồn tại, cũng không đến mức làm loại hành hung sự tình này.
Chỉ bất quá nghe đồn Thần Nữ quanh năm ẩn cư Vu Sơn không ra khỏi cửa, lần này tại sao lại xuất hiện ở đây.
"Chúng ta cũng là đến điều tra một cọc âm mưu. . ." Tổ An chợt đem toàn bộ sự kiện chân tướng nói một lần.
"Vạn Hồn Phiên!" Ngô Hồi, thân thể phía trên hỏa diễm trong nháy mắt đại thịnh, "Đến cùng là ai dám làm loại bỉ ổi ác độc sự tình này, để ta tìm tới hắn, nhất định đem linh hồn hắn thiêu đốt vạn năm!"
"Sự kiện này còn muốn làm phiền Thiên Đình điều tra kỹ càng một chút." Tổ An nguyên bản cũng muốn giao việc này cho Thiên Đình, bây giờ rốt cục đụng phải chính chủ.
"Loại sự tình này chúng ta xác thực không thể đổ cho người khác, chỉ bất quá hiện nay chúng ta tạm thời không có cách nào liên hệ với Thiên Đình, chỉ có thể do ta điều tra trước." Ngô Hồi trầm giọng nói, hiển nhiên, ảnh hưởng do 'Tuyệt Địa Thiên Thông' tạo thành khiến cho hiện tại các loại sự tình có nhiều bất tiện.
Thấy hắn đáp ứng, Tổ An buông lỏng một hơi, sau đó hỏi thăm Vân Vũ Tình: "Đúng rồi, các ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây?"
"Chúng ta cũng đang điều tra vị thần bí bắt Tiểu Hi kia, trước đó tìm tới một chút dấu vết, sau đó đuổi đến bên này thử vận may, không ngờ lại gặp được ngươi." Ở thế giới khác gặp lại người yêu, Vân Vũ Tình trong đôi mắt đều là mừng rỡ.
Thanh âm Nhân Ngư Nữ Vương bỗng nhiên vang lên: "Các ngươi nói, vị thần bí bắt Kỷ cô nương kia, có thể hay không cùng người mà chúng ta đang điều tra chế tác Vạn Hồn Phiên là cùng một người, ta nhớ được Thần Nữ trước đó có nhắc qua, chế tác Vạn Hồn Phiên có uy lực to lớn như vậy hình như cần một số phối hợp đặc thù?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận