Lục Địa Kiện Tiên

Chương 844: Hai bút cùng vẽ

**Chương 844: Song bút tề hội**
Tạ Đạo Uẩn lúc này hận không thể tìm được một cái lỗ để chui vào. Da thịt nàng quá mức non nớt, lại thêm việc cùng người yêu hôn môi quá mức nồng nhiệt, suốt một đêm không lúc nào ngơi nghỉ, nên khó tránh khỏi việc môi bị sưng đỏ.
Có điều, nàng vẫn phải trả lời: "Có thể là tối qua thảo luận 《Không gian biến hóa huyền bí》, nói quá nhiều nên mới vậy."
"Nói chuyện nhiều?" Các nàng thần sắc có chút kỳ quái. Nói chuyện nhiều lại có thể khiến môi sưng đỏ ư?
Tổ An suýt chút nữa bật cười. Cô nương này quả nhiên không biết nói dối, lại còn tìm một lý do trái khoáy như vậy.
"Tối qua các ngươi thật sự nghiên cứu 《Không gian biến hóa huyền bí》 sao?" Bùi Miên Mạn nhìn về phía Tổ An, ánh mắt có chút ngờ vực.
"Đúng vậy, đặc biệt là khi nghiên cứu việc không gian hình dọc làm thế nào biến thành hình tròn – một vấn đề nan giải. Lệnh nhi muội muội cùng ta tranh luận đến đỏ mặt tía tai." Tổ An cười nói.
Khương La Phu không khỏi có chút bội phục: "Đạo Uẩn quả nhiên không hổ là tài nữ trong học viện, đại sư huynh từng nhiều lần khen ngợi nàng luôn kiên định tìm kiếm chân lý, xưa nay không mù quáng khuất phục trước quyền uy. Không ngờ tối qua nàng cũng như thế. Xem ra chúng ta cần phải học tập nàng."
Các nàng cũng đều nhao nhao đồng tình, người nghiêm túc nỗ lực ở đâu cũng sẽ được người khác tôn trọng.
Tạ Đạo Uẩn lại thẹn đến đỏ bừng cả khuôn mặt, mặc dù nàng xưa nay đơn thuần, nhưng sau một đêm nước nhũ tương giao, nàng làm sao có thể không hiểu ý tứ của Tổ An khi nói "không gian hình dọc biến hóa hình tròn" chứ.
Tổ đại ca đúng là một tên đại bại hoại!
Lúc này, Kỷ Tiểu Hi kéo tay Tổ An nói: "Tổ ca ca, hôm qua muội nghiên cứu dược điển ở đây, có vài chỗ nghi hoặc không cách nào hiểu rõ. Huynh đến giúp muội xem một chút."
Tổ An sau khi học 《Bão phác chân kinh》, đối với đan dược cũng có trình độ rất sâu. Trước đó, khi cùng Kỷ Tiểu Hi nghiên cứu thảo luận, đã khiến nàng kinh ngạc như gặp thiên nhân. Trong suy nghĩ của nàng, Tổ ca ca quả nhiên không gì là không làm được.
"Được." Tổ An đối với tiểu muội muội đáng yêu này quả nhiên yêu thích từ tận đáy lòng, hận không thể mỗi ngày được nựng gương mặt kiều nộn của nàng.
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, mặt Tạ Đạo Uẩn nóng lên. Hôm qua, chính mình cũng là thỉnh giáo Tổ đại ca về kiến thức trận pháp, kết quả dạy đi dạy lại thành ra dạy lên giường. Tiểu Hi không biết cũng sẽ cùng hắn…
Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị nàng dập tắt. Mình đang suy nghĩ lung tung gì vậy, Tiểu Hi thuần khiết ngây thơ như vậy, mình sao có thể nghĩ như thế.
Lúc này, Bùi Miên Mạn bên cạnh lên tiếng: "Tạ muội muội, theo vừa mới ta chú ý tới, tư thế đi của muội không được tự nhiên, là bị thương sao?"
Lời vừa nói ra, các nàng trong nháy mắt quay đầu lại, ánh mắt đánh giá Tạ Đạo Uẩn có thêm vài phần xem kỹ.
Trong lòng Tạ Đạo Uẩn bối rối không gì sánh được, ngày thường vốn không biết nói dối, vậy mà giờ khắc này nàng phản ứng lại hết sức nhanh: "Có thể là tối qua, vì học tập không gian huyền bí, bất tri bất giác đã ngồi xếp bằng cả đêm, nên chân có hơi tê."
Vừa nói, nàng vừa giả vờ xoa xoa chân.
Vân Vũ Tình bội phục không thôi: "Tạ cô nương, sự chuyên chú này của cô nương thật làm ta bội phục. Ta rất khó có thể chuyên tâm được như vậy."
Nghe được mọi người tán thưởng, Tạ Đạo Uẩn quẫn bách đến mức trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bất quá nghĩ đến sự ngọt ngào đêm qua, tất cả những điều này đều đáng giá.
...
Tổ An cùng Kỷ Tiểu Hi thương thảo xong, liền đi đến yêu ma cung điện.
Vốn dĩ hắn định trực tiếp đi tìm Tát Lạp Mỹ nói về chuyện điệu hổ ly sơn, nhưng Tác Luân nhắc nhở hắn nên đến cung điện trước, tránh để Tát Lạp Mỹ sinh nghi.
Tổ An nghĩ thầm, quả thực là như vậy, mình vẫn luôn ở trong động phủ, nếu trực tiếp đi nói với Tát Lạp Mỹ là đã giải quyết xong, nàng chắc chắn sẽ hoài nghi: hoặc là mình lừa gạt nàng, hoặc là trước đó, khi vừa tách ra đi cung điện, mình đã hẹn với Yêu Ma chi chủ. Như vậy, chứng tỏ mình đã sớm đầu nhập vào Yêu Ma chi chủ.
Cho nên hắn cố ý qua bên kia lượn một vòng, cảm thấy thời cơ đã chín muồi, mới ra khỏi cung điện tìm một chỗ phát động liên hệ ngọc bội.
Trên đường đi, hắn cảm thấy sảng khoái tinh thần. Những căng thẳng và mệt mỏi tích tụ trong những ngày qua đều tan biến hết, trạng thái toàn thân đạt đến đỉnh phong, tùy thời có thể đối mặt bất kỳ nguy cơ nào.
Không thể không cảm thán, quả nhiên âm dương điều hòa chính là đại đạo, nam nữ phối hợp làm việc không mệt.
Chẳng bao lâu sau, Tát Lạp Mỹ xuất hiện trước mặt, có thể nhận ra nàng rất cảnh giác, luôn quan sát xung quanh xem có mai phục hay không.
"Trước đó ngươi nhờ ta đã làm xong, ngày mai Yêu Ma chi chủ sẽ rời khỏi cung điện một khoảng thời gian, các ngươi hãy nắm bắt thời gian." Tổ An bèn đem thời gian cụ thể Yêu Ma chi chủ rời đi nói rõ chi tiết cho nàng.
Tát Lạp Mỹ không khỏi vui mừng: "Đa Nạp Nhĩ, ngươi quả là một nhân tài, chỉ hận ta không có sớm kết giao với ngươi. Bất quá, ngươi cứ yên tâm, đến tương lai khi cha ta trở về, ngươi sẽ là một Ma đứng dưới, vạn Ma đứng trên. Nói không chừng, ta còn cân nhắc chiêu ngươi làm phò mã."
Nói đến vế sau, trên mặt nàng cũng không nhịn được lộ ra chút ngượng ngùng.
Tổ An: "..."
Vốn nửa câu đầu còn cảm thấy gia hỏa này rất biết ăn nói, nghe xong vế sau, hắn lập tức đổi giọng, gia hỏa này biết cái gì gọi là "hứa hẹn suông".
"Đại tiểu thư vẫn là mau chóng đi an bài người để nghĩ cách cứu viện Mạc Gia Đức đi." Tổ An vội vàng ngắt lời nàng.
"Được, lần này thật sự vất vả cho ngươi rồi." Tát Lạp Mỹ khi rời đi thỉnh thoảng nhìn về phía mông của Tổ An, lộ ra vẻ đồng tình.
Tổ An: "? ? ?"
...
Nửa ngày tiếp theo, Tổ An được nhàn rỗi hiếm có, thỉnh thoảng giải đáp những nghi hoặc trên con đường tu hành của chư nữ, chỉ bất quá các nàng lần nào cũng giục hắn đi thiên vị Tạ Đạo Uẩn.
Rốt cuộc không gian truyền tống trận pháp có liên quan đến việc bọn họ có thể thành công trở lại tu hành thế giới hay không.
Vốn dĩ Tạ Đạo Uẩn sớm đã lặng lẽ cảnh cáo bản thân, ngàn vạn lần không thể làm những chuyện lén lút kia nữa, nhưng làm sao chịu được sự nhiệt tình của người khác, cứng rắn đẩy nàng đến phòng Tổ An.
Bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể vừa tâm thần bất định, vừa mong đợi, dưới sự chỉ dạy tận tình của người yêu mà lĩnh ngộ các loại pháp tắc biến hóa không gian.
Lúc đầu, nàng còn cảm thấy Tổ đại ca khó tránh khỏi có chút quá hồ đồ, còn nhắc nhở hắn không nên xao nhãng chính sự.
Thế nhưng, đối phương lại lấy thân thể nàng làm mẫu, hết sức sinh động, hình tượng miêu tả rất nhiều phương pháp biến hóa không gian mà ban đầu nàng khó có thể hiểu được.
Đặc biệt là khi nhìn trong gương, bản thân bị bày ra đủ loại tư thế ly kỳ cổ quái, những tàn ảnh trong gương trùng điệp chồng lên nhau, có một loại vẻ đẹp của đại đạo không cần nói cũng hiểu.
Nàng ngượng ngùng, nhưng dần dần cũng lĩnh ngộ ra.
Trong khoảnh khắc, nàng phát hiện bản thân đã triệt để hiểu được cuốn sách cổ xưa như thiên thư là 《Không gian biến hóa huyền bí》, nàng không khỏi nảy sinh bội phục.
Tổ đại ca quả nhiên là thiên tài trong các thiên tài, thì ra những hành động giống như giày vò kia không phải chỉ để hắn hưởng thụ, mà là vì muốn nàng dễ dàng hiểu được nguyên lý biến hóa không gian, ta quả nhiên đã hiểu lầm hắn.
Dưới sự áy náy, nàng càng phát ra ôn nhu, chăm chú vuốt ve người yêu, hắn muốn làm gì, nàng đều dịu dàng ngoan ngoãn chiều theo hắn.
...
Rất nhanh, đã đến thời gian ước định cùng Tát Lạp Mỹ, Tổ An vụng trộm mang theo chư nữ đến gần yêu ma cung điện.
Khương La Phu có chút lo lắng: "A Tổ, hay là để Tiểu Hi ở lại trong động phủ đi, chuyến này quá mức nguy hiểm."
Kỷ Tiểu Hi lập tức nói: "Không, các tỷ đều đang mạo hiểm, sao muội có thể tham sống sợ chết một mình."
Tổ An xoa xoa đầu nàng, ôn nhu nói: "Chuyến này chúng ta cần tiến vào bảo khố, bên trong tất nhiên có các loại ngọc giản tư liệu, mà thời gian chúng ta có thể sử dụng rất ngắn, cho nên ta mang các muội cùng đi để sao chép những ngọc giản kia, cùng với thu thập các loại tài liệu."
Một mình hắn hiệu suất chung quy kém hơn so với mọi người cùng hành động, theo kế hoạch trước đó của hắn, thời gian ở trong bảo khố chỉ khoảng nửa canh giờ, cho nên thêm một người liền có thêm một phần lực lượng.
"Yên tâm đi, ta sẽ bảo vệ tốt Tiểu Hi."
Khương La Phu không phải không biết chuyện, cũng hiểu rõ, có Tiểu Hi bên cạnh sẽ tăng thêm một phần lực lượng, đặc biệt là năng lực y thuật và độc thuật của nàng không ai có thể thay thế.
Một tiếng kêu thê lương vang vọng bầu trời, sau đó từ bốn phương tám hướng của cung điện, nổi lên từng trận cuồng phong. Một con quái điểu ba đầu bay ra từ trong cung điện, Yêu Ma chi chủ đang ngồi trên lưng nó, rất nhanh biến mất ở phía xa.
Hiển nhiên, việc hắn gióng trống khua chiêng rời đi như vậy, cũng là cố ý để cho nhóm Tát Lạp Mỹ trông thấy.
"Chỉ là tọa kỵ đã có áp lực khủng bố như thế, thực lực của Yêu Ma chi chủ có thể tưởng tượng được lợi hại đến mức nào." Nhớ lại cảm giác vừa rồi, Bùi Miên Mạn có chút ngưng trọng.
"Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, luôn có biện pháp giải quyết." Tổ An nắm tay nàng an ủi.
Cảm nhận được sự trấn định của hắn, sắc mặt mọi người lúc này mới khá hơn nhiều.
Không bao lâu sau, trong cung điện vang lên một trận chém giết, trong lòng Tổ An hơi động: "Đi, chúng ta hành động thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận