Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3784: Mạnh hơn cũng không qua vị ở kinh thành

Chương 3784: Mạnh hơn cũng không qua vị ở kinh thành
Tiêu Dao Tôn Giả và Thiên Địa Tôn Giả kinh hãi, có lẽ đệ tử trẻ tuổi không biết, nhưng bọn hắn làm sao có thể không biết cấm trận trong truyền thuyết kia.
Tương truyền thời đại thượng cổ, từng có người dùng trận này vây khốn đại quân Thần Ma, sau đó vô số cường giả cứ thế bị mài đến biến thành tro bụi.
Hai người không còn bình tĩnh, ào ào xông ra ngoài, sử dụng các loại tuyệt kỹ, đáng tiếc vô luận bọn họ oanh kích như thế nào, lồng ánh sáng xung quanh thủy chung vững như bàn thạch, nghênh đón chỉ có khóe môi chế giễu của Xích Phục Tử.
Thu Hồng Lệ nhịn không được nói:
- Xích Phục Tử sư bá, vì sao ngươi theo Lô Tán Nguyên phản bội sư phụ, những năm này sư phụ cực kỳ lễ ngộ với ngươi, Quỷ Ẩn Môn muốn tư nguyên có tư nguyên, muốn địa vị có địa vị, họ Lô còn có thể cho ngươi càng nhiều sao.
- Nguyên do trong đó, dăm ba câu thực khó có thể nói rõ.
Xích Phục Tử không muốn đáp lại, nhìn về phía Tổ An.
- Không nghĩ tới, ngươi có thể liệu ta nhất thời, chẳng lẽ còn có thể suy tính sự tình nửa tháng trước?
- Ta xác thực không đoán được, bất quá không cần.
Thời điểm Tổ An nói chuyện, trong tay xuất hiện một trận bàn, chỉ thấy hắn rút ra mấy lá cờ cắm vào mặt đất, những ngôi sao kia dần dần đi xa, cuối cùng toàn bộ lồng ánh sáng biến mất.
- Làm sao có khả năng!
Xích Phục Tử trừng to mắt, đại trận áp đáy hòm của mình bị phá như thế?
Tổ An cười cười:
- Trước đó thời điểm tiến đến, thì thấy nơi này tựa hồ có bố trí trận pháp, nên ta động chút tay chân.
Lúc trước ở trên Tử Sơn, mạnh như Triệu Hạo cũng bị trận pháp ám toán, hắn bây giờ cực kỳ cẩn thận ở phương diện này, lại thêm hắn học Bão Phác Chân Kinh, dưới tình huống lòng có phòng bị, người khác muốn dùng phương thức này ám toán gần như không có khả năng.
Xích Phục Tử nhìn chằm chằm hắn:
- Ngươi là Trận Pháp Sư, Vân giáo chủ không có khả năng hiểu phương diện này, ngươi đến cùng là ai? Chẳng lẽ ngươi là Nhan Tiện Cổ của Quốc Lập học viện!
Thu Hồng Lệ kéo lấy cánh tay của Tổ An, cười nói.
- Xích Phục Tử sư bá, ngươi thua váng đầu sao, sư phụ ta là đại mỹ nữ xinh đẹp như thế, làm sao có khả năng là lão đầu tử Nhan Tiện Cổ kia.
Nghe nàng khen mỹ mạo của mình, Tổ An buồn nôn, nhưng hôm nay lại không tiện phản bác, chỉ có thể trầm mặc.
Các giáo chúng cũng cười rộ lên, cảm thấy Xích Phục Tử và Lô Tán Nguyên giống như Hề Lạc thua không nổi, người trước mắt rõ ràng là Vân giáo chủ, nhưng nói thành Nhan Tiện Cổ, quả thực là mắt mù a.
Ngược lại có số ít cao tầng hơi nghi hoặc, Lô Tán Nguyên và Xích Phục Tử không có khả năng đùa kiểu này, hơn nữa Vân giáo chủ quả thật có chút lạ.
Chí ít trong ấn tượng của bọn họ, Vân giáo chủ không có khả năng dễ dàng thắng Lô Tán Nguyên như vậy, nhưng người này vô luận hình dạng vẫn vũ khí, đều không khác Vân giáo chủ, thực nghĩ không ra có người giả đến giống y thật như vậy, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể cho rằng đoạn thời gian trước Vân giáo chủ bế quan, tu vi đột nhiên tăng mạnh.
Lúc này Xích Phục Tử trầm giọng nói.
- Xác thực đánh giá thấp ngươi, bất quá ngươi cho rằng mình thắng rồi sao?
Nói xong trong tay hắn xuất hiện một trận bàn, từng đạo ánh sáng thoáng hiện, ngay sau đó hắn mang theo Lô Tán Nguyên biến mất tại nguyên chỗ.
- Đây là thuật kỳ môn độn giáp của Quỷ Ẩn Đạo!
Có người nhận ra, nguyên lý loại độn thuật này là trước đó thiết trí tốt một địa điểm an toàn, một khi phát động, liền có thể di chuyển tức thời qua, là tuyệt chiêu bảo mệnh, địch nhân rất khó tìm được.
Không ít người thở dài, thuật pháp của Quỷ Ẩn Đạo tầng tầng lớp lớp, hơn nữa khó lòng phòng bị, để chạy một địch nhân nguy hiểm như vậy, tương lai đừng nói Vân giáo chủ và Thánh Nữ, ngay cả bọn họ cũng không biết lúc nào sẽ bị trả thù.
Đúng lúc này, bỗng nhiên bầu trời xuất hiện gợn sóng, sau đó hai thân ảnh từ không trung rớt xuống.
Là Xích Phục Tử và Lô Tán Nguyên, lúc này Xích Phục Tử cười ha ha.
- Ta cười Vân Gian Nguyệt kia ngu xuẩn, rõ ràng chiếm hết ưu thế, lại nói nhảm nhiều như vậy, cho ta cơ hội phát động trận pháp, nếu ngay từ đầu trực tiếp xuất thủ, chúng ta làm sao...
Nói đến một nửa, bỗng nhiên hắn chú ý tới ánh mắt kinh hãi của Lô Tán Nguyên, hắn cũng phát giác được có chút không đúng, vội vàng nhìn bốn phía, sắc mặt thoáng cái tái nhợt.
- Làm sao có khả năng, sao còn ở tại chỗ!
Ngay cả Thiên Địa Tôn Giả và Tiêu Dao Tôn Giả cũng sững sờ, Xích Phục Tử đang giở trò quỷ gì? Ngày bình thường hắn không có loại thiên phú khôi hài này a.
Tổ An mỉm cười.
- Không nghĩ tới sao, trước đó thời điểm phá hư trận pháp của ngươi, thuận tiện làm chút cấm chế không gian.
Lần này cần cứu Vân Gian Nguyệt, hắn đương nhiên sẽ làm đến không sơ hở tí nào.
Đương nhiên vẫn là hấp thụ giáo huấn ở Tử Sơn, bên kia là một đám nhân vật đứng đầu, sử dụng trận pháp mưu tính một tồn tại vô địch thiên hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận