Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4062: Ra ánh sáng |

Chương 4062: Ra ánh sáng |Chương 4062: Ra ánh sáng |
Bỗng nhiên biểu lộ của Thương Lưu Ngư có chút kỳ quái, tựa hồ đoán được cái gì: - Các ngươi đã...
Thương Hồng Ngư vừa nghĩ tới tương lai sau khi muội muội biết chân tướng, đã cảm thấy xấu hổ chết, bất quá phim vẫn phải diễn tiếp, chỉ có thể đỏ mặt ân một tiếng:
- Yên tâm đi, hắn chắc chắn 100% là tỷ phu của ngươi, chỉ bất quá bây giờ đang giả làm đồ giả mạo kia.
- Đồ giả mạo kia đâu?? Thương Lưu Ngư hiếu kỳ hỏi thăm, cả sự tình nghe quả thực không thể tưởng tượng. - Hắn đã chết.
- Chết?
Lúc này Thương Hồng Ngư mới đại khái nói một lần, nghe mà muội muội liên tục lấy làm kỳ.
Chỗ tối, Tạp Kỳ Nhĩ nhịn không được nhìn Tổ An giơ ngón tay cái, gia hỏa này thật lợi hại, ngắn ngủi hai ngày đã điều giáo Vương Hậu ngoan ngoãn, bây giờ nói ra kế hoạch lại tự nhiên như thế. Thần sắc Tổ An cổ quái, có lẽ Tạp Kỳ Nhĩ cảm thấy Thương Hồng Ngư đang diễn, nhưng Thương Hồng Ngư rõ ràng nói là sự thật, cho nên mới giống như vậy.
- Không nghĩ tới tỷ phu lại cơ duyên xảo hợp cứu ngươi! Sau khi Thương Lưu Ngư nghe xong, rốt cuộc không còn hoài nghi, ngược lại mừng rỡ, cả sự tình quả nhiên phong hồi lộ chuyển. - Hừ, nhìn bộ dáng trước đó của ngươi, tựa hồ còn hoài nghỉ tỷ tỷ và những tên kia hợp lại lừa ngươi.
Thương Hồng Ngư có chút bất mãn nói. Thương Lưu Ngư vội vàng bồi tội:
- Tỷ tỷ tốt của ta, ta là sợ ngươi bị những tên kia lừa gạt, bây giờ xung quanh nguy cơ tứ phía, ta khó tránh khỏi mân cảm.
- Đã hỏi rõ ràng, vậy bây giờ ngươi đi nhanh đi, nhần cơ hội này rời Long Cung càng xa càng tốt.[ d o c fu L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p hí ]
Thương Hồng Ngư dựa theo kế hoạch thúc giục nói, chỉ có như vậy mới phù hợp hình tượng tỷ tỷ quan tâm an nguy của muội muội.
Thương Lưu Ngư lắc đầu nói: - Ta không đi, bây giờ ngươi và tỷ phu nguy hiểm như vậy, ta làm sao có thể một mình đào vond.
Tạp Kỳ Nhĩ hài lòng, quả nhiên vẫn là tỷ muội các nàng càng hiểu nhau, mới đầu nghe đối phương muốn khuyên Thương Lưu Ngư rời đi, hắn thật có chút bận tâm, bất quá khi đó Thương Hồng Ngư chém đinh chặt sắt cam đoan muội muội sẽ không đáp ứng.
Ha ha, nếu tương lai Tam công chúa biết Vương Hậu đang gạt nàng, sắc mặt nhất định rất đặc sắc. - Thế nhưng ngươi lưu lại nơi này nguy hiểm hơn.
Thương Hồng Ngư tiếp tục khuyên nhủ.
- Vạn nhất bị bắt, sợ rằng chúng ta rất khó cứu giúp. Thương Lưu Ngư khẽ cười:
- Trước đó chỉ là chủ quan mới bị bắt, bây giờ có phòng bị, đâu còn dê dàng rơi vào tay địch nhân như vậy.
Tạp Kỳ Nhĩ cười lạnh, bây giờ muốn bắt ngươi cũng dễ như trở bàn tay, chỉ bất quá vì lừa gạt ra tung tích của Vương Quan, cố ý làm như không biết mà thôi.
Thương Lưu Ngư nói tiếp:
- Bây giờ bên người tỷ tỷ và tỷ phu nhất định rất thiếu nhân thủ, trong Long Cung không biết bao nhiêu người bị những đồ giả mạo kia thay thế, có ta trợ giúp, làm việc có thể yên tâm hơn.
Thương Hồng Ngư động tâm: - Vậy ngươi chuẩn bị núp ở chỗ nào?
Thương Lưu Ngư suy nghĩ một chút đáp:
- Địa phương nguy hiểm nhất cũng là địa phương an toàn nhất, hiện tại những đồ giả mạo kia nhất định cho rằng ta liều mạng trốn ra ngoài, khẳng định đuổi bắt ta bốn phía, ta lại trốn ở bên người các ngươi, để bọn hắn biết cảm giác dưới đèn thì tối.
- Bên người chúng ta? Thương Hồng Ngư có chút hoảng, này không giống kế hoạch lúc đầu nha.
Nếu bị nàng ở bên cạnh nhìn lấy mình và Tổ An ân ái, chẳng phải...
Aaa, xấu hổ chết a.
Nàng đang muốn cự tuyệt, bên tai lại vang lên Tạp Kỳ Nhĩ truyền âm:
- Đáp ứng nàng!
Đặt Thương Lưu Ngư ở dưới mí mắt giám thị, dù sao cũng tốt hơn bỏ mặc nàng ở bên ngoài.
Thương Hồng Ngư lộ vẻ do dự, bất quá sự tình tiến triển cho tới bây giờ hết thảy thuận lợi, nàng không muốn bởi vì chút chuyện này mà xung đột với Tạp Kỳ Nhĩ:
- Cũng tốt, chỉ là dung mạo và khí chất của ngươi quá nổi bật, cần thay đổi một chút mới được. Sau đó nàng lẫy ra một mặt nạ mỏng như cánh ve đưa cho đối phương:
- Ngươi đeo cái này che lấp dung mạo, đây là đoạn thời gian trước ta đào vong dùng, giúp ta lừa gạt không ít truy binh.
Nghe nàng nói như vậy, Tạp Kỳ Nhĩ không hoài nghi gì, đối phương là Vương Hậu Hải tộc, trên người có chút bảo vật rất bình thường, khó trách trước đó không bắt được nàng.
Chỉ bất quá Thương Lưu Ngư cầm mặt nạ kia, lại có chút xuất thần, nàng nhớ trước kia Tổ An cũng có mặt nạ tương tự?
- Làm sao vậy?
Thấy nàng sững sờ, Thương Hồng Ngư hỏi thăm.
- Không có gì.
Thương Lưu Ngư cười cười, đeo mặt nạ lên mặt, không có chút khó chịu nào.
Thương Hồng Ngư tiện tay vung lên, biển nước bên cạnh hình thành tấm gương, chiếu ra dung nhan của nàng.
Nhìn diện mạo phổ thông trong gương, Thương Lưu Ngư ân một tiếng: - Như vậy tốt nhất, không làm cho người chú ý.
Tạp Kỳ Nhĩ âm thầm giật mình, loại khuôn mặt này đúng là ném vào trong đám người liền quên, nếu không sớm biết, thật có khả năng không bắt được nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận