Lục Địa Kiện Tiên

Chương 888: Bí mật

**Chương 888: Bí mật**
"Đây chẳng qua là ta đang làm một thí nghiệm mà thôi," Tuế Nguyệt Sử Quan đáp, "Khi đó ta đã suy nghĩ đến việc thử tác động nhẹ đến vận mệnh của một nhân vật râu ria, để xem xét rốt cuộc sẽ ảnh hưởng đến tiến trình lịch sử ở mức độ nào. Nay đã có kết luận, vậy nên sau này sẽ không lặp lại chuyện tương tự, các hạ không cần phải lo lắng."
Tổ An nhíu mày, luôn cảm thấy lời nói của gã này không hoàn toàn là sự thật.
Tuế Nguyệt Sử Quan nói tiếp: "Thực ra, sự tồn tại của ta, thông thường mà nói sẽ không bị người khác phát hiện, thậm chí dù là có sử dụng kỹ năng thì mọi người cũng không ý thức được. Chỉ có các hạ là người thiên phú dị bẩm, mới có thể phát hiện ra sự tồn tại của ta."
Tổ An cười lạnh nói: "Bớt ở chỗ này vuốt mông ngựa, ngươi khi thì ở bên cạnh Yêu Ma chi chủ, khi thì lại ở bên cạnh ta, muốn nói ngươi không có mưu đồ gì, đến quỷ cũng không tin."
Tuế Nguyệt Sử Quan khom người thi lễ: "Thì ra các hạ để ý đến điều này. Thực ra, ta sở dĩ xuất hiện tại bên cạnh các ngươi, chỉ là bởi vì nghề nghiệp Tuế Nguyệt Sử Quan của chúng ta gây nên. Chư thiên vạn giới mỗi ngày sẽ phát sinh vô số sự tình, chúng ta không có khả năng ghi chép lại hết thảy mọi chuyện, mà khắp nơi cũng sẽ chỉ ghi chép lại những chuyện trọng yếu."
"Giống như một vài Sử Quan nguyên thủy ở xã hội cấp thấp, chỉ ghi chép lại chuyện của các đời Đế Vương. Chúng ta cũng giống như vậy, cũng chỉ ghi chép lại chuyện của một vài nhân vật trọng yếu ở các giới."
"Nhân vật trọng yếu?" Tổ An nhướng mày, "Là cường giả của mỗi thế giới?"
"Cũng không tuyệt đối," Tuế Nguyệt Sử Quan giải thích, "Chúng ta, những Tuế Nguyệt Sử Quan có một loại Vọng Khí chi thuật, có thể xem xét khí vận của sinh linh như thế nào. Khắp nơi, những nhân vật có khí vận càng tốt đều là những nhân vật phong vân. Cho dù trước mắt còn chưa phải là cường giả, nhưng tương lai tất nhiên sẽ trưởng thành thành cường giả, hơn nữa còn kéo theo vô số nhân quả, tạo nên vô số sự tình."
"Yêu Ma chi chủ thân là chủ nhân thế giới yêu ma, cũng đồng thời là cường giả tối cao, khí vận của hắn tự nhiên không phải tầm thường. Cho nên ta mới có thể xuất hiện ở bên cạnh hắn, " Hắn hướng đỉnh đầu Tổ An nhìn sang, "Bất quá khí vận mỹ lệ ngàn vạn của các hạ bây giờ, còn vượt xa hơn cả Yêu Ma chi chủ trước kia. Cho nên ta mới muốn hợp tác với ngươi, bởi vì ở bên cạnh ngươi, đã định trước sẽ phát sinh rất nhiều chuyện đáng giá để ta ghi chép. Đến thời điểm, ta sẽ trở thành kẻ xuất sắc nhất trong đám!"
Nhìn bộ dạng hắn đột nhiên kích động, Tổ An có chút ngỡ ngàng, làm cái gì, gã này sao bỗng nhiên lại tỏ vẻ kỳ quặc vậy chứ?
Trước đó đâu còn vẻ cao thâm mạt trắc??
"Ngươi có thể xem khí sắc?" Tổ An có chút giật mình, trước đó hắn đã được nghe nói qua về những thuật pháp tương tự, nhưng không ngờ tới lại được tận mắt chứng kiến.
"Đây là kiến thức cơ bản của chúng ta, những Tuế Nguyệt Sử Quan, suy cho cùng chỉ có như vậy mới có thể phán đoán được sự tình của người nào là đáng giá ghi chép." Tuế Nguyệt Sử Quan ngạo nghễ nói.
Bùi Miên Mạn ở nơi xa nhịn không được, hiếu kỳ nói: "Vậy, khí vận của chúng ta như thế nào?"
Tuế Nguyệt Sử Quan hướng các nàng nhìn một chút, một đồ án phức tạp nào đó trong mắt bắt đầu xoay tròn, rồi cảm thán: "Kỳ lạ thật, quái lạ thật, từ trước tới nay chưa từng thấy qua nhiều tồn tại có đại khí vận như vậy, mấy người các ngươi đều có tư cách được ghi chép độc lập ở trong sử sách của ta."
Nói xong, hắn đưa mắt nhìn Cảnh Đằng và Bùi Miên Mạn, cảm thấy khí vận của hai nữ nhân này là nồng hậu dày đặc nhất, thậm chí còn khiến hắn có chút xem không hiểu.
Đợi đã, những người khác mới nhìn qua thì khí vận có vẻ hơi yếu, nhưng xem kỹ lại, tựa hồ như trên người các nàng có không ít biến số, một khi thỏa mãn một vài cơ duyên, khí vận của các nàng sợ rằng sẽ bùng nổ tăng trưởng.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ, nghĩ thầm chẳng lẽ các nàng đều là bởi vì có quan hệ mật thiết với Tổ An hay sao?
Xem ra theo đoạn phủ bụi lịch sử trở về, chính mình muốn ở lại nơi này một thời gian, có quá nhiều chuyện có thể ghi chép.
Lúc này tát Lạp Mỹ cũng tràn ngập tò mò hỏi thăm: "Đại sư, ngài xem khí vận của ta thế nào?"
Tổ An: ". . ."
Sao đột nhiên lại giống như hiện trường đoán mệnh thế này, đám nữ hài tử lại dễ dàng tin những thứ này đến vậy sao?
Tuế Nguyệt Sử Quan liếc nhìn nàng, khẽ lắc đầu nói: "Đại tiểu thư vốn có khí vận không tệ, nhưng hôm nay, khí vận của cô đã gần đến lúc suy kiệt, đã sắp đến lúc kết thúc."
Vẻ tươi cười trên mặt tát Lạp Mỹ nháy mắt cứng đờ, tiếp theo, giận tím mặt: "Cái gì mà cẩu thí đại sư, ở chỗ này yêu ngôn hoặc chúng!"
Tuế Nguyệt Sử Quan khẽ lắc đầu, cũng không giải thích gì với nàng.
Thấy cảnh này, tát Lạp Mỹ cảm thấy như mất hết hy vọng.
Lúc này, Mạc Gia Đức bên cạnh an ủi: "Đại tiểu thư, bất kể thế nào, ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh cô."
Nhưng tát Lạp Mỹ căn bản không nghe lọt, mà là nghiến răng nghiến lợi suy nghĩ, coi như đây thật sự là vận mệnh, ta cũng không tin vào mệnh!
Ta nhất định sẽ đánh phá!
Tuế Nguyệt Sử Quan hướng Tổ An thi lễ: "Các hạ có bằng lòng cho phép ta đồng hành?"
Tổ An không trả lời, mà là bay đến bên cạnh Bùi Miên Mạn và chư nữ.
Hắn có chút muốn nói lại thôi, Bùi Miên Mạn liền đặt tay lên môi hắn: "Ngươi không cần phải nói, chúng ta tự nhiên biết, ngươi chắc chắn muốn đi cứu muội muội của Lệnh nhi."
"Để cho các ngươi phải lo lắng rồi." Tổ An trầm giọng nói, bình thường mà nói, hắn không có khả năng bỏ mặc Tạ Đạo Uẩn, huống chi mấy ngày trước hai người vừa mới xác lập quan hệ.
"Ta sẽ cùng đi với ngươi để cứu muội muội của Lệnh nhi." Bùi Miên Mạn ngọt ngào cười, "Như vậy, ta sẽ không còn phải lo lắng nữa."
Khương La Phu cũng nói: "Đạo Uẩn là quan môn đệ tử của đại sư huynh, ta cũng không thể ngồi yên không để ý đến, ta cũng sẽ cùng đi."
Những người còn lại cũng nhao nhao chờ lệnh, muốn cùng nhau tiến đến.
Lúc này Cảnh Đằng bỗng nhiên lạnh lùng nói: "Làm ồn cái gì, lấy tu vi của các ngươi, đi cũng chỉ kéo chân hắn mà thôi, hôm nay thiếu chút nữa bị Yêu Ma chi chủ lấy ra uy h·i·ế·p hắn rồi còn gì."
Nghe được như thế, chư nữ không khỏi giật mình, đúng vậy, nguy hiểm vừa mới rồi vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Các nàng tuy rất muốn ở bên cạnh Tổ An, nhưng nghĩ tới khả năng sẽ ảnh hưởng đến an nguy của hắn, từng người cũng không dám tùy hứng nữa.
Thấy đã thành công bỏ đi ý định của các nàng, Cảnh Đằng âm thầm đắc ý, hừ, đuổi hết đám hồ ly tinh này đi, ta sẽ có thể ở cùng một chỗ với hắn.
Lúc này, Bùi Miên Mạn đột nhiên nhìn về phía tát Lạp Mỹ cách đó không xa, hỏi: "Bọn họ nên xử lý như thế nào?"
Nàng vẫn còn nhớ rõ sự ác độc của nữ nhân này trước đó.
Tổ An còn chưa lên tiếng, mấy tên yêu ma thủ hạ của tát Lạp Mỹ, dường như đã hẹn trước, liều mạng chạy trốn về các hướng khác nhau.
Trước đó bọn họ trung thành với tát Lạp Mỹ, kiên trì nhiều năm như vậy, là bởi vì còn có hi vọng. Một khi cứu được Sát Lục chi chủ trở về, hoặc là lấy được những hậu chiêu mà Sát Lục chi chủ năm đó để lại, bọn họ hoàn toàn có thể xoay người.
Nhưng hôm nay, tất cả những thứ đó đều không còn, thậm chí ngay cả cơ hội cuối cùng là ngư ông đắc lợi cũng không có, vậy thì bọn họ làm sao có thể tiếp tục ngu trung chứ?
Đại nạn lâm đầu ai nấy đều tự lo, tất cả mọi người đều có một ý định, xem ai là kẻ không may, ngược lại chạy về các hướng khác nhau, như vậy, tổng sẽ có kẻ chạy thoát.
Đến lúc đó, ẩn núp tại thế giới này, chỉ cần khiêm tốn làm Ma, chẳng phải là so với việc sống tối tăm không thấy ánh mặt trời dưới thành ngầm thoải mái hơn sao?
Tổ An lạnh lùng hừ một tiếng, hắn làm sao có thể để những yêu ma này ẩn núp đi.
Chỉ thấy hắn vung tay khẽ, vô số ánh kiếm màu vàng kim bay về mọi hướng, cơ hồ trong nháy mắt liền đuổi kịp những tên yêu ma đang bỏ chạy kia.
Phốc phốc!
Ánh kiếm trực tiếp đánh xuyên qua thân thể bọn họ, từng tên yêu ma phát ra đủ loại tiếng kêu thảm thiết.
Bọn họ quả thật đều là cường giả, nhưng ở trong thế giới này, thì làm sao có thể là đối thủ của Tổ An?
Tổ An chợt bay đến trước mặt tát Lạp Mỹ, nàng lạnh lùng nhìn về phía mấy tên thủ hạ đã c·h·ế·t: "Ha ha, c·h·ế·t tốt lắm."
Mạc Gia Đức trực tiếp giang hai tay cản ở trước mặt nàng: "Không cho phép làm tổn thương Đại tiểu thư!"
tát Lạp Mỹ đưa tay đè tay hắn xuống, nhìn thẳng Tổ An: "Có phải cha ta đã c·h·ế·t rồi không?"
"Không sai." Tổ An gật đầu, chuyện cho đến nước này, cũng không cần thiết phải lừa gạt nàng.
"Ngươi g·iết?" tát Lạp Mỹ nghiến răng nghiến lợi.
Tổ An lắc đầu: "Không phải."
"Vậy rốt cuộc hắn đã c·h·ế·t như thế nào?" tát Lạp Mỹ vội vàng hỏi.
Tổ An lạnh nhạt nói: "Ta không cần thiết phải trả lời vấn đề của ngươi."
Sát Lục chi chủ là bị vị tồn tại thần bí mà Thu Hồng Lệ đưa tới mạt sát, nói ra lại là một món nợ hồ đồ.
"Nếu như cha ta không phải do ngươi g·iết, vậy ta sẽ nói cho ngươi một bí mật, để đổi lấy tính mạng của Mạc thúc." tát Lạp Mỹ nói.
"Đại tiểu thư, cái mạng này của ta có gì đáng tiếc, ta chỉ hy vọng được nhìn thấy Đại tiểu thư sống sót thật tốt!" Mạc Gia Đức nhất thời sốt ruột.
Tổ An khẽ nhíu mày: "Ta không có hứng thú với bí mật của ngươi."
Hắn biết rõ nữ nhân này ngoan độc đến mức nào, trời mới biết nàng ta vì cứu mạng mà sẽ bày ra trò gì.
"Nếu như bí mật này có quan hệ với nàng thì sao??" tát Lạp Mỹ chỉ về phía Kỷ Tiểu Hi ở bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận