Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4191: Gặp gia trưởng

Chương 4191: Gặp gia trưởngChương 4191: Gặp gia trưởng
- Thì ra là thế, ai, đừng cọ, nhột...
Tổ An bị Thần Long Bất Tử Dược chọc cười, nhịn không được nhẹ nhàng vuốt ve thân thể nó.
Vốn Thần Long Bất Tử Dược rất kháng cự người khác tiếp cận, lúc này lại rất hưởng thụ, ước gì hắn sờ nhiều một hồi. - Bây giờ đã ký kết khế ước, trước để nó tiếp tục lớn lên ở chỗ này đi, dùng long khí trong Vạn Long Chi Mộ tẩm bổ nó, đến tương lai ngươi biết luyện chế động thiên phúc địa, thu nhập long mạch ở nơi này vào động thiên phúc địa, thì có thể tùy thân mang theo nó.
MỊ Ly nói.
Trước đó Tổ An được chứng kiến động thiên phúc địa của Cảnh Đằng, cũng chính là dây chuyền đeo trên cổ, xác thực rất thuận tiện.
Nhưng thu cả long mạch của Vạn Long Chi Mộ vào, cái kia cần tạo nghệ như thế nào, thực vượt qua hắn tưởng tượng.
Trước mắt chỉ có thể để Thần Long Bất Tử Dược ở trên tế đàn, nơi này có sẵn trận pháp, trừ hắn và người được cho phép, người khác muốn tới gần đầu sẽ bị lực lượng bản nguyên thế giới oanh sát thành tro bụi.
Lúc này hắn nhìn về những quái vật quỳ phía dưới, trầm giọng nói:
- Các ngươi tiếp tục thủ hộ chỗ này, một trăm năm sau, ta sẽ để các ngươi chuyển sinh vào Lục Đạo Luân Hồi, đến thời điểm nếu các ngươi muốn tiếp tục làm Long tộc, hoặc làm người, thậm chí bất kỳ chủng tộc nào, đầu không thành vấn đề gì.
Nói đến những quái vật này, năm đó đầu tự nguyện hóa thành quái vật thủ ở chỗ này, trong lòng hắn thực rất bội phục. Cho nên sẽ tận khả năng giúp bọn hắn, bây giờ thân là U Minh Đại Đế, tự nhiên có năng lực như thế.
Tuy những quái vật kia mất thần chí, nhưng hoặc nhiều hoặc ít còn lưu lại bản năng, nghe vậy đầu kích động, vốn tồn tại bị nguyền rủa như bọn họ, sẽ vĩnh viễn trấn thủ ở chỗ này, coi như tử vong cũng không vào luân hồi. Tuy năm đó bọn họ tự nguyện, nhưng trải qua năm tháng dài dằng dặc, bọn họ đều có thể cảm nhận được thống khổ vô tận kia. Bây giờ đối phương cho bọn họ hi vọng giải thoát, cả đám đầu kích động.
Chỉ một trăm năm mà thôi, đối với bọn hắn mà nói, căn bản không tính bao lâu. Những quái vật kia cung kính hành lễ với Tổ An, sau đó lần nữa trở lại trên thạch trụ, từ từ hóa thành tượng đá, tiếp tục yên lặng thủ hộ ở chỗ này.
Sau khi sắp xếp những quái vật kia, lúc này Tổ An mới mang theo MỊ Ly và Thương Lưu Ngư tiến vào trong động thiên phúc địa. Bởi vì thân thể Thu Hồng Lệ quá yếu ớt, tỷ muội Cảnh Đằng dứt khoát nhường ngọc quan cho nàng, mình thì ngủ say ở trong khuê phòng.
Tổ An và Mi Ly đi tới bên cạnh ngọc quan, mở ngọc quan ra, nhìn giai nhân ngủ say bên trong, thiếu nữ trước kia kiều diễm hồng nhuận, bây giờ sắc mặt tái nhợt, nếu không phải ngẫu nhiên có thể cảm giác được sinh cơ của nàng như có như không, chỉ sợ sẽ nghĩ bên trong nằm là một thi thể.
Tổ An lấy bình ngọc trước đó, tay có một run rẩy, tuy tìm được Thần Long Bất Tử Dược, nhưng vạn nhất không thể cứu, vậy hắn cũng không biết nên làm thế nào cho phải. Thậm chí hắn không dám ôm Thu Hồng Lệ lên, sợ không cần thận dập tắt sinh mệnh yếu ớt của đối phương.
Đặt bình ngọc ở bên môi, đổ một giọt dược dịch vào trong miệng nàng.
Hương khí tản ra trong quan tài ngọc, gương mặt của Thu Hồng Lệ trở nên hồng nhuận, Tổ An nhất thời mừng rỡ, quả nhiên hữu dụng.
Lại nhỏ một giọt dược dịch vào trong miệng đối phương, không bao lâu, khí tức hỗn độn tứ tán, bao phủ toàn thân nàng, tựa hồ thân thể nàng bắt đầu phát sáng.
Tổ An mừng rỡ:
- Thân thể nàng đang không ngừng sửa chữa phục hồi! Hắn một mực chú ý tình trạng cơ thể của Thu Hồng Lệ, rốt cục cảm giác được sinh mệnh chi hỏa vốn tùy thời dập tắt ổn định lại, không chỉ thế, trong cơ thể nàng còn sinh ra một sợi sinh cơ.
Dù còn rất non nớt, nhưng sinh cơ bừng bừng, nghĩ đến không bao lâu, thì có thể trợ giúp nàng dần dần khôi phục. Mị Ly cũng vui mừng gật đầu: - Xem ra hai giọt dược dịch đã đầy đủ.
Lúc này trong phòng, Hắc Bạch Cảnh Đằng giật mình tỉnh lại, tuy nàng đang ngủ say, nhưng trong động phủ động tính lớn như vậy, nàng làm sao có thể không phát giác?
Nàng đi ra xem xét, thần sắc chấn động:
- Khí tức của Bất Tử Dược! Lấy kiến thức của nàng, đương nhiên nghe nói qua Bất Tử Dược.
Tính tình của Hắc Cảnh Đằng thì trực tiếp hơn nhiều:
- Ngươi có đồ tốt như vậy, sao không lấy ra để ta nếm thử.
Vừa nói vừa liếm môi, nước bọt nuốt nhiều lần.
Tổ An giải thích:
- Ta cũng vừa lấy được Thần Long Bất Tử Dược mà thôi. Mị Ly ở một bên nói:
- Gốc Thần Long Bất Tử Dược kia còn rất non nớt, nếu lại bức ra dược dịch, sợ rằng sẽ tổn thương bản nguyên.
- Đây không phải còn một giọt sao?
Hắc Cảnh Đằng nhón chân lên nhìn vào bình.
Tổ An trầm giọng đáp:
- Một giọt này ta còn có công dụng khác.
Hắc Cảnh Đằng nhất thời bất mãn:
- Chẳng lẽ lại muốn cầm đi đưa cho nữ nhân khác? Tỷ muội chúng ta giúp ngươi nhiều như vậy, cũng không thấy ngươi cảm kích, ngươi cái gia hỏa không có lương tâm này, tỷ tỷ, chúng ta đi thôi, gia hỏa này không đáng lưu luyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận